Hôm nay các anh uống bia nên Taehyung không thể pha thứ nước ngọt ngọt cho Jungkook. Thêm nước ngọt và bia thì đỡ đắng nhưng thứ nước này độc lắm nên Taehyung không muốn em nhỏ của anh uống đâu.
Tâm tình vui vẻ bởi có men bia, Jungkook ngồi cạnh anh mà nghịch ơi là nghịch. Lấy một lon bia rồi thêm nhiều lon nữa, Jungkook cứ vậy xếp bia thành một tháp lon cao.
Taehyung ngồi uống nhưng cứ phải để mắt trông nom em nhỏ. Jungkook nấc lên một tiếng lập tức đưa tay xoa xoa lưng từ phía sau.
Anh xoay xoay quả quýt rồi bóc bỏ lớp vỏ, Taehyung còn tỉ mỉ bóc cả những tơ trắng bám trên múi quýt. Và bao giờ cũng vậy, Taehyung tách một múi ăn thử, xác định quýt ngọt rồi mới đưa sang cho Jungkook nhà anh.
Thấy anh đưa sang, Jungkook ngoan ngoan đưa hai tay lên nhưng anh lại tránh đi không cho em cầm. Jungkook quay sang nhìn anh chớp chớp mắt thắc mắc, muốn hỏi anh tại sao không đưa quýt cho em.
Taehyung vẫn cầm nguyên múi quýt đã được bóc sạch mọng nước, miệng thì thầm hai tiếng "há miệng" rồi trực tiếp để Jungkook ăn luôn chứ không phải cầm sẽ lại bẩn tay.
"Jeon uống vừa thôi em."
Taehyung lo lắng đưa nước lọc cho Jungkook thay vì bia lon đã khui. Em nhỏ nhà Taehyung không uống được đồ lạnh nhiều nên nãy giờ toàn cắm ống hút vào lon mà uống không như thế. Uống như này dễ say và đừ người nên anh lo mãi không thôi.
"Nhưng mà em muốn uống."
Jungkook say rồi bắt đầu nhõng nhẽo.
"Taehyungie không thương người ta gì hết."
"Nhưng em uống tới lon thứ năm rồi."
Taehyung cầm lon bia trên tay Jungkook ý muốn em buông xuống.
"A..aww.. của Jungkook, của Jungkook mà... trả cho emmmm..."
"Jeon ngoan, nghe lời."
Jungkook say rồi, tay ôm củ cà rốt bằng bông cãi lại anh.
"Không ngoan, không nghe lời. Em là Jungkook siêu bướng vẫn được anh thương."
Jungkook vừa nói vừa lấy ngón tay ấn vào dưới mắt kéo xệ xuống chút xíu, đồng thời đưa lưỡi đỏ hồng ươn ướt ra trêu anh.
Taehyung cưng chiều đưa tay xoa nhẹ gò má. Anh luôn bị rung động trước dáng vẻ đáng yêu của Jungkook nhà mình. Ngực trái vẫn luôn bồi hồi cảm xúc yêu thương như những ngày đầu tiên.
"Jungkook lớn rồi, mày để em ấy uống thoải mái đi."
"Ỏ...!"
Jungkook cười ngốc khi được Haneul bênh vực em, hai ngón cái bật lên đầy vui vẻ.
"Haneul hyung là nhất hì!"
Hễ chuyện mà đến Haneul là có gì lạ lắm! Taehyung ban ngay ánh mắt u ám, không nói nữa mà trực tiếp bế em tựa đầu vào vai mình.
"Jungkook ngoan, mai còn đi học. Anh bế đi ngủ nha."
"Ưm... còn Haneul hyung...ưm...!"
Taehyung giận mà ngoặm chặt môi em hôn chụt một phát.
"Không nói nữa, Jungkook không ngoan anh không thương đâu."
Jungkook sau đó không nói nữa thật, Taehyung chỉ cảm giác em nghiêng đầu vùi mặt vào cổ anh làm nũng thôi.
"Tao dỗ em ấy ngủ xong sẽ xuống. Bọn mày cứ uống đi nha."
Haneul hả hê trêu được Taehyung, lại cố ý chọc tức anh thêm lần nữa.
"Jungkook ngủ ngoan nha!"
Jungkook là bé ngoan, nghe đàn anh gọi thì muốn nghiêng đầu dạ một tiếng nhưng bị Taehyung giữ chặt. Không những vậy anh lớn còn quay sang lườm Haneul.
"Mày là bạn tao chứ mày em tao là tao bóp mũi mày chết rồi."
"Mày muốn làm anh tao chắc được!"
Yoongi và Jimin tựa lưng ra ghế vừa thưởng thức bia vừa xem kịch vui, thi thoảng Jimin có quay sang, Yoongi tham lam hôn chụt một cái. Tất cả đều có bia trong người nên hành động cũng theo bản năng mà thôi.
"Tao vào xem Minhyuk một chút."
"Ừm!"
Minhyuk ngồi uống với mọi người đến lon thứ ba thì xin phép vào phòng vì còn bài tập chưa hoàn thành. Haekyung sợ em mệt nên muốn vào xem một chút.
Dù say nhưng vẫn nhớ trách nhiệm của người yêu tốt là thế nào.
"Hyuk ơi!"
Minhyuk đang nằm đọc sách trên giường thì nghe anh gọi, chưa quá nửa phút đã bị một người to gấp đôi mình đè lên.
Minhyuk khẽ nhíu mày, người Haekyung toàn mùi bia.
"Anh say rồi, Hyuk thương anh chút nhé!"
Biết anh uống say sẽ mệt nên Minhyuk vuốt tóc anh như dỗ ngọt.
"Em thương anh mà."
"Vậy Hyuk với anh làm việc của người thương nhau hay làm nha."
Tay đang vuốt ve lập tức dừng lại.
"Anh mệt rồi, nghỉ ngơi đi."
Haekyung đột nhiên bật dậy.
"Không ! Anh xĩn rồi, anh muốn làm."
Minhyuk thù nhất là người say không ngủ mà kiếm chuyện.
"Làm gì?"
Haekyung còn gian manh nói khẽ vào tai Minhyuk.
"Làm em!"
"..."
Gấp lại quyển sách đang đọc, Minhyuk không lớn tiếng mà chỉ bảo Haekyung đợi em chút.
Tầm vài phút sau, Minhyuk mang vào phòng hơn 10 lon bia chưa khui trước sự ngơ ngác của Haekyung. Anh lúc này mới nhận ra độ nguy hiểm của bạn nhỏ Song nhà mình.
"Em...ưm..định làm gì?"
Minhyuk khui một lon cho mình, một lon đưa về phía đối diện muốn Haekyung cầm.
"Uống !"
"Anh xỉn rồi mà."
"Xỉn thì uống thêm cho anh xỉu luôn đi chứ ở đó mà kiếm chuyện với em hả?"
Minhyuk nói với vẻ mặt căng thẳng càng khiến Haekyung hoảng hốt.
"Anh... anh xin lỗi. Không đòi làm nữa đâu, Minhyuk đừng hung dữ với anh."
Haekyung muốn đến ôm Minhyuk nhưng không được.
"Ai mà tin anh, anh ra ngoài đi, tối nay em muốn ngủ một mình."
Minhyuk còn không hiểu tính người yêu của cậu sao. Miệng nói không đòi làm, lát nằm cùng nhau thế nào cũng đè cậu ra mà ư a tới sáng. Minhyuk còn đi học, người yêu suốt ngày đam mê cơ thể mình.
Tối đó, Jimin nằm trên cánh tay Yoongi ôm nhau ngủ ở trên ghế lớn phòng khách, Haneul và Haekyung cũng mỗi người một góc nằm ngủ vì say bí tỉ cả rồi.
.
.
.
.
Jungkook sau khi được anh bế về phòng thì lập tức làm loạn. Taehyung còn chưa đặt em xuống nệm, em nhỏ đã nảy người khỏi anh làm Taehyung một phen giật mình lo em bị thương.
Tưởng làm sao, Jungkook ngồi xụ mặt một góc, anh dỗ thế nào cũng chẳng chịu nằm xuống ngủ.
Anh thơm lên trán, Jungkook lấy tay quệt lau trán. Anh thơm vào gò má, vẫn để anh thơm hai cái rồi đưa tay lên lau lau.
"Jungkook ngoan, đừng giận anh mà, anh thương thương Jungkook mà."
Jungkook chẳng thèm nhìn anh đâu nha, chỉ là hơi nhích người chút để anh tiếp tục thơm thơm thôi.
Còn mũi chưa được thơm này, môi chưa được thơm này, còn cổ nữa, tay cũng chưa được thơm nốt.
Taehyung buồn cười không làm gì được trước sự đáng yêu của Jungkook. Cái mặt giận dỗi còn ửng hồng vì say bia làm Taehyung mê quá chừng mê.
Tay thì đưa lên muốn anh hôn, hết tay trái rồi đến tay phải, nhưng mà miệng thì vẫn nói giận anh lắm nha...
"Anh đừng có dùng những nụ hôn giả dúi đó để dỗ dành tui."
*giả dối
"Xưng tui với ai đấy!"
Chụt !
"Hửm?"
Chụt !
"Em xưng tui với ai đấy?"
Chụt !
Được anh thơm thơm suốt, Jungkook khoái chí cười hì hì hết dỗi anh luôn. Jeon của Taehyung khi say thật sự đáng yêu lắm lắm. Đêm nay ôm em ngủ thôi vì Jungkook của anh cũng mệt rồi.
...
Jungkook lăn qua lăn lại trên giường ngủ rồi lại cuộn tròn chăn nằm gọn trong lòng Taehyung. Giọng mũi nghèn nghẹn ưm lên một tiếng khó chịu vì âm thanh của nhạc chuông báo thức.
Lại một tuần mới bắt đầu, Jungkook phải đến trường thôi.
Ở trường, Jungkook có một nhóm học tập được hình thành trong một lần chia nhóm ngẫu nhiên. Và đặc biệt hơn, tất cả mọi người đều là những người không được các nhóm khác chọn.
[ Vậy năm em còn lại sẽ là một nhóm nhé!]
Giáo sư đã quyết định như thế và Jungkook cũng chẳng thể từ chối quyết định này.
Sau khi kéo ghế ngồi lại gần nhau để dễ làm việc nhóm, giáo sư yêu cầu sinh viên giới thiệu bản thân với các thành viên trong nhóm.
[ Tớ là Chou, đến từ Đài Loan.]
[ Rian, tớ cũng là người Đài Loan.]
[ Tớ là Han, người Việt Nam.]
[ Tớ là Lyn, người Hàn Quốc.]
Đến lượt Jungkook.
[Tớ là...]
[Jeon Jungkook ?]
Rian cướp lời ngay khi đến Jungkook giới thiệu.
[ Sao cậu biết tên tôi?]
[ Tôi cũng biết tên cậu mà.]
Lần này là Han. Jungkook càng trở nên bối rối.
[ OMC hai năm liền bị cậu làm rối tung lên cũng không phải chuyện ít người biết đâu.]
Những người giống nhau thường thu hút nhau. OMC là cuộc thi học thuật mang tầm cỡ quốc tế, cả Rian và Han đều biết Jungkook thông qua cuộc thi.
Chưa cần biết tính cách của mỗi người ra sao, chỉ qua việc những bạn học này biết rõ về OMC thì họ đã tìm ra điểm chung của nhau rồi.
Rian vui vẻ nói tiếp.
[ Tôi thích cậu lắm.]
Không chỉ có Jungkook hoảng hốt vì lời vừa nghe được, cả Lyn và Han đồng loạt nhìn sang. Rian lại nói tiếp trước khi có sự hiểu lầm.
[ Người yêu của tôi cũng rất thích cậu.]
[ Người yêu cậu?]
[ Tớ nè!]
Chou ngồi bên cạnh nghiêng đầu dựa nhẹ vào vai Rian rồi dứt ra ngay vì hiện tại đang ở trong lớp học.
Hóa ra Chou và Rian là người yêu của nhau. Trong 1s nào đó, Jungkook thở phào nhẹ nhõm sau khi biết được việc này.
So với những người còn lại, Jungkook lại chú ý nhiều đến Lyn, nữ sinh ngồi ngay bên cạnh mình nãy giờ vẫn chưa nói gì khác ngoài tên và quốc tịch.
"Lyn !"
Nghĩ rằng Lyn là người duy nhất chưa biết về mình, Jungkook giới thiệu với Lyn bằng tiếng Hàn Quốc
" Tớ là Jungkook, cũng là người Hàn Quốc."
Vẻ mặt không có nhiều thay đổi từ đầu đến giờ của Lyn khiến người xung quanh cảm giác cô bạn này rất khó gần và thậm chí là chẳng muốn kết thân với ai. Tuy nhiên, khi vừa nghe Jungkook nói, Lyn lại mỉm cười đáp lại rất nhẹ nhàng.
"Tớ cũng biết cậu mà."
Lyn cũng có đam mê với cuộc thi OMC và từng nghỉ học sang xem thi đấu trực tiếp.
Lyn lại cố ý nghiêng đầu sang tai Jungkook để nói nhỏ hơn.
"Tớ còn nhìn thấy đội trưởng Kangsan năm đó chu môi hôn gió với thành viên mới được thay cho anh Haekyung đó nha!"
Lyn cố ý trêu Jungkook thành công làm tai bạn nhỏ đỏ ửng. Nhưng rất nhanh sau đó cả hai nhìn nhau bật cười vì Jungkook nhận ra Lyn không phải người xấu.
Có những người nét mặt sinh ra đã lạnh lùng như thế. Thêm việc không quen nói chuyện với người lạ nên mới gặp những trường hợp như Lyn khi lần đầu tiếp xúc.
Và điều khiến Jungkook ngỡ ngàng hơn, chính là câu trả lời của Lyn khi được hỏi
Tại sao em lại chọn ngành Giáo dục Tiểu học?
[ Là vì em rớt