Edit&Beta: VyVy
...
Trong lúc mọi người trong cửa hàng nảy sinh tranh chấp, bên ngoài cửa hàng, Dư Phiêu Phiêu mang đến người đã tháo dỡ bảng hiệu của cửa hàng này.
Hai thanh niên xã hội mang theo tấm biển này 'Quần áo Vy Vy' đi vào cửa hàng, đồng thời Dư Phiêu Phiêu nói: "Bảng hiệu đã tháo ra, còn có gì phải làm không?"
Vừa hỏi xong, quản lý cửa hàng Vy Vy liền phát ra một tiếng thét chói tai sắc bén, "Làm gì! Hai người làm gì vậy? Dựa vào cái gì mà tháo dỡ bảng hiệu của cửa hàng của tôi! Tất cả các người đều là cướp? Các người!"
"Chú ý lời nói, cô Trương Vy Vy, cửa hàng này vốn không phải của cô. Là cô lừa gạt tình cảm của ba tôi mới lấy được cửa hàng này, hơn nữa cô còn đang xâm chiếm cửa hàng này, đồng thời cùng nam nhân bên ngoài tiến hành giao tiếp. Tôi đã thuê luật sư, cửa hàng này cô chiếm đoạt bất hợp pháp trong 7 tháng, tương đương với chiếm đoạt bất hợp pháp tài sản tư nhân!"
Dư Phiêu Phiêu nhìn thoáng qua luật sư bên cạnh, lại nói: "Hiện tại tôi muốn lấy tội chiếm đoạt bất hợp pháp tài sản cá nhân, kiện cô!"
"Em dựa vào cái gì mà kiện tôi! Cái gì chiếm đoạt tài sản cá nhân, cửa hàng này là anh trai tặng tôi!" Trương Vy Vy tức giận nhảy dựng lên.
Lúc này, luật sư bên cạnh Dư Phiêu Phiêu một bước tiến về phía trước, lấy ra văn kiện, chậm rãi nói: "Cô Trương Vy Vy, chủ sở hữu của cửa hàng này là Dư Hàng tiên sinh, Dư Hàng tiên sinh cũng không thừa nhận đem cửa hàng này dùng hình thức quà tặng cho cô, hơn nữa tỏ vẻ lúc trước là dưới sự uy hiếp của cô, bất đắc dĩ để cho cửa hàng này giao cho cô bảo quản, để cô có thể dùng cái này để kiếm sống."
"Ông đánh rắm! Nó không phải là trường hợp! Anh trai tôi nói, cửa hàng này là dành cho tôi!" Trương Vy Vy tức giận nhìn chằm chằm Dư Hàng:
"Anh ơi, anh nói đi! Là anh nói, miễn là em không quấn lấy anh, anh sẽ đưa cửa hàng này cho em để em điều hành! Em không quấy rầy anh, em đã không tìm anh trong một thời gian dài! Em nói em thích anh, anh không cưới em, còn bảo em đừng tìm anh, vậy tại sao em không thể tìm bạn trai nữa! Anh ơi, anh đã làm thế với em sao?"
Dư Hàng quả thực không có cách nào nhìn thẳng Trương Vy Vy nói những lời hùng hổ dọa người như vậy...
Bởi vì lúc trước ông đúng là nói với Trương Vy Vy như vậy, chỉ cần Trương Vy Vy đừng quấn lấy ông, đừng tìm ông nữa, cô làm cái gì cũng được.
Cho nên lúc này, ông mang theo một đám người đến cửa hàng, muốn trở về cửa hàng này, ép cô như vậy...
Bản thân Dư Hàng cũng cảm thấy đang đánh vào mặt mình.
Nhưng không có cách nào.
Con gái kiên trì muốn trở về cửa hàng này, Dư Hàng cũng không chống lại con gái...
"Trương Vy Vy, cô không có đạo lý chiếm cửa hàng của ba tôi, còn nói chuyện yêu đương với những người khác! Cô và ba tôi một chút quan hệ thân thiết cũng không có, ba tôi không có lý do gì để giúp cô như vậy! Hôm nay tôi nhất định phải đem cửa hàng này lấy lại, về sau, cô cũng đừng mơ tưởng ở chỗ ba tôi chiếm được một hàu tiện nghi!" Dư Phiêu Phiêu hùng hổ nói.
"Em im lặng! Đây là chuyện của tôi cùng ca ca, cùng các người có quan hệ gì, các ngươi đều đi ra ngoài a!"
Trương Vy Vy tức giận đến kêu to, nước mắt ủy khuất lập tức chảy ra: "Anh ơi, anh nói một câu đi!"
"Ai da, cô liền đem đồ đạc của tôi trả lại cho tôi đi! Đã cho cô sử dụng trong 7 tháng, mỗi tháng không phải là tất cả kiếm được rất nhiều! Lấy tiền kiếm được và đi!"Dư Hàng bị ép không được, thật sự ném ra một câu như vậy.
"Em không! Em sẽ không! Anh không thể nhẫn tâm như vậy với em! Đây là cửa hàng của em!" Trương Vy Vy tức giận kêu to, nước mắt thoáng cái liền trào ra.
Mặc dù một đám người ép khóc một người phụ nữ, nhưng Dư Phiêu Phiêu một chút cũng sẽ không cảm thấy áy náy, càng sẽ không cảm thấy Trương Vy Vy đáng thương.
Lúc này, luật sư lại tiếp tục nói, "Cô Trương Vy Vy, nếu cô không trả lại cửa hàng này cho Dư Hàng tiên sinh, phía chúng tôi sẽ kiện cô chiếm đoạt tài sản cá nhân của ông ấy. Theo điều 270 của Bộ luật Hình sự: Người nào chiếm giữ trái phép tài sản của người khác thay mặt cho người khác, số tiền lớn hơn, từ chối trả lại thì bị xử lý phạt tù không quá hai năm, giam giữ hoặc phạt tiền; Người nào có số tiền lớn hoặc có tình tiết tăng nặng khác thì bị phạt tù từ hai năm đến năm năm và bị phạt tiền."
"Ông bớt lấy mấy thứ này làm tôi sợ!