Edit&Beta: VyVy
...
Dư Phiêu Phiêu sạch sẽ gọn gàng giải quyết Trương Vy Vy.
Cô trả tiền cho luật sư tại chỗ, còn có chi phí của những thanh niên xã hội kia, cũng thêm QQ của những thanh niên xã hội kia, xin số điện thoại.
Bởi vì, sau đó Trương Vy Vy khẳng định còn có hành động khác, cho nên Dư Phiêu Phiêu, còn cần phải dùng đến đám thanh niên xã hội này.
Cửa hàng này nhất định còn phải đóng cửa thêm một thời gian nữa, Dư Phiêu Phiêu cùng nhân viên cửa hàng Triệu Phương Phương cũng giải thích qua, chờ Trương Vy Vy giải quyết triệt để, lại giao cửa hàng này cho Trương Triệu Phương Phương quản lý, để Triệu Phương Phương trở thành quản lý cửa hàng.
Nếu không, cho dù trong khoảng thời gian này Triệu Phương Phương mở cửa hàng này, Trương Vy Vy nói không chừng còn có thể trở về quấy rối, dẫn đến cửa hàng này không có cách nào mở được.
Triệu Phương Phương vô cùng nghe lời Dư Phiêu Phiêu, tuy rằng Dư Phiêu Phiêu chỉ là một đứa trẻ, thế nhưng, Dư Phiêu Phiêu trong sự kiện này bày ra trí tuệ cùng khí phách, Triệu Phương Phương người lớn này đều tự thẹn không bằng.
Giải quyết xong Trương Vy Vy kia, ba cha con Dư Phiêu Phiêu về nhà, cô và Phương Chu Diêu lại lôi kéo Dư Hàng mạnh mẽ mở một cuộc họp gia đình.
Dư Phiêu Phiêu vô cùng trịnh trọng cảnh cáo Dư Hàng: "Ba, dựa theo kinh nghiệm trước kia mà xem, Trương Vy Vy kia mấy ngày tới nhất định sẽ lén tìm ba. Còn ba thì sao, cái gì cũng không cần làm, con đã an bài mấy tên côn đồ, chuyên môn ở trước cửa tòa soạn chờ ba tan tầm, chỉ cần Trương Vy Vy kia vừa tới tìm ba, tên côn đồ sẽ lập tức kéo cô ta đi. Đàn ông không dễ động thủ, cho nên con cũng bảo bọn họ an bài mấy tên nữ côn đồ, chỉ cần Trương Vy Vy gièm pha, cô ta nhất định sẽ bị nữ côn đồ giáo huấn. Khi tình huống này xảy ra, con chỉ có một yêu cầu đối với ba, không nhúng tay vào, như không nhìn thấy! Ba có thể làm điều đó?"
Năm ngoái, khoảng thời gian Trương Vy Vy làm loạn kia, Dư Phiêu Phiêu vốn không nghĩ tới việc mời những tên côn đồ xã hội này, bởi vì cô cũng không có tiếp xúc với những con đường côn đồ xã hội này, hơn nữa lúc đó cô không có tiền...
Cho nên khoảng thời gian năm ngoái, Dư Phiêu Phiêu chỉ để cho Dư Hàng báo cảnh sát.
Chỉ cần Trương Vy Vy tới quấy rối một lần, Dư Hàng liền báo cảnh sát một lần, Trương Vy Vy vẫn quấy rối, Dư Hàng vẫn báo cảnh sát.
Có lẽ điều này có chút cản trở lực lượng cảnh sát, nhưng mà, Trương Vy Vy quả thật vi phạm pháp luật, có thể báo cảnh sát.
Báo cảnh sát nhiều lần, Trương Vy Vy khẳng định cũng không dám tới tìm Dư Hàng.
Dư Phiêu Phiêu nghĩ như vậy.
Nhưng không nghĩ tới, Dư Hàng dùng một cửa hàng giải quyết Trương Vy Vy, còn mình chịu thiệt thòi lớn như vậy!
Cho nên nói, sau khi Dư Phiêu Phiêu lần này lấy lại cửa hàng, cô không còn trông cậy vào Dư Hàng sau này có thể làm cái gì, bản thân cô đã sắp xếp xong mọi thứ tiếp theo.
Dư Hàng chỉ cần làm theo là được. Phương Chu Diêu vô cùng ủng hộ Dư Phiêu Phiêu, anh ở một bên gật đầu đuổi theo, "Đúng, ba! Chuyện này chúng ta đều an bài xong, những tên côn đồ kia đều là con tìm, tiền là Phiêu Phiêu ra. Ba cũng không cần làm gì cả, đừng quấy nhiễu chuyện này là tốt rồi. Cũng đừng đến lúc đó hai chúng con đem mọi chuyện đều an bài tốt cho ba, ba ngược lại lại mềm lòng, an bài chỗ tốt khác cho nữ nhân kia. Nếu ba làm như vậy nữa, con và Phiêu Phiêu sẽ không nhận ba làm ba."
Một người lớn như Dư Hàng bị hai đứa nhỏ chỉ trích không còn đất xấu hổ, ông cảm thấy rất mất mặt.
Thế nhưng, không thể phủ nhận hai đứa nhỏ nói rất đúng, Dư Phiêu Phiêu an bài cũng được.
Trong lòng Dư Hàng cũng hy vọng có thể vứt bỏ gánh nặng kia của Trương Vy Vy, bởi vậy ông gật đầu phối hợp, "Được rồi, ba biết, ba hiểu. Miễn là cô ta không cản trở công việc của ba, có thể xử lý trực tiếp đó là tốt nhất! Chuyện này a, cứ như vậy đi, a..."
"Baba, ba nhất định phải làm tuyệt đối không thể đau lòng người phụ nữ kia!"
Dư Phiêu Phiêu vô cùng trịnh trọng nói: "Mặc kệ cô ta nói ba mà không tin cũng tốt, hay là nói ba lừa gạt tình cảm của cô ta cũng được, những thứ này đều không liên quan đến ba! Cô ta chính là nắm lấy điểm mềm lòng của ba, vẫn lợi dụng điểm này làm ba. Vì vậy, ba không bao giờ mềm lòng! Con thấy hôm nay cô ta khóc thành như vậy, chỉ sợ ba một mực đáp ứng cô ta, cho nên con thật sự lo lắng cho ba a!"
Phương Chu