Nhìn thấy Diệp Khiêm cùng Tạ Tử Y trò chuyện vui vẻ, Mặc Long âm thầm thở dài, trợn nhìn Diệp Khiêm.
Hơn một năm nay, Mặc Long trải qua Hoàng Phủ Kình Thiên cẩn thận tài bồi, cổ võ thuật đã có tiến bộ rất lớn.
Mặc dù nói các huynh đệ Nanh Sói khác cũng đều đang tu luyện cổ võ thuật, bất quá dù sao bọn họ hơn phân nửa là tự mình lục lọi, không giống Mặc Long có Hoàng Phủ Kình Thiên chuyên nghiệp chỉ đạo, cho nên trên phương diện cổ võ thuật, Mặc Long là người nổi bật nhất trong thành viên Nanh Sói.
Khí chất trên người hắn thay đổi là biểu hiện rõ ràng nhất để lộ ra công phu của Mặc Long đã có tiến bộ rất lớn, không phải có câu nói gọi Phản Phác Quy Chân sao? Tuy công phu của Mặc Long không có đạt tới cảnh giới Phản Phác Quy Chân, nhưng hoàn toàn chính xác là đã có tiến bộ rất lớn.
Mặc Long cũng có thể cảm giác được cổ khí tà ác cường đại từ trên người Diệp Khiêm, so với trước kia càng thêm rõ ràng.
Diệp Khiêm xem như là một cái quái thai rồi, dưới tình huống không có người chỉ đạo, vẫn có thể đem cổ võ thuật tu luyện đến nước này, đây không phải là chuyện mà người bình thường có thể làm được.
Nguyên nhân chủ yếu là vì thân thể Diệp Khiêm không giống như những người khác, bên trong cơ thể hắn chẳng những có cổ khí tức tà ác, mà về sau tại chùa Linh Long lại bị Vô Danh lão tăng cưỡng ép quán thâu Phật gia chính khí.
Cũng chỉ có hắn, mới có thể phát huy ra hiệu quả như vậy.
Diệp Khiêm ha ha nở nụ cười một chút, nói: "Tốt, tốt, về sau em cũng giống như Mặc Long, gọi anh là đại ca a.
Anh rất thích." Vừa nói Diệp Khiêm còn cố ý nhìn Mặc Long bên cạnh, Mặc Long thật sự có chút chịu không nổi sự giễu cợt của Diệp Khiêm.
Tạ Tử Y tựa hồ nhìn ra Mặc Long đang xấu hổ, cho nên không có tiếp tục nữa, cuống quít nói sang chuyện khác: "Đại ca, trên đường đi cũng khổ cực, không bằng chúng ta trước đưa anh trở về nghỉ ngơi một chút a."
Nhẹ gật đầu, Diệp Khiêm nói: "Tốt, đi thôi, bên ngoài cũng lạnh quá, vẫn nên tranh thủ thời gian tìm một chỗ ấm áp a.
Thời tiết ở Nhật Bản quả thật đúng là có chút khiến cho người ta chịu không được ah."
Đi đến bên cạnh xe, tài xế phụ trách lái xe lại là sư gia Vưu Hiên của Phúc Thanh Bang, chuyện này có chút khiến cho Diệp Khiêm giật mình.
Lần đầu tiên tới Nhật Bản là Vưu Hiên phụ trách đưa đón, lần này đã có Tạ Tử Y, lại không nghĩ rằng Vưu Hiên vậy mà vẫn tới đón hắn, xem ra Tạ Đông Bách thật sự rất hoan nghênh hắn ah.
Xem chừng, là vì lần trước Đạo Điền Hội cùng Cát Xuyên Xã liên hợp công kích, khiến cho Phúc Thanh Bang tổn thất thảm trọng, cho nên Tạ Đông Bách mới trông mong Diệp Khiêm tới như vậy.
Bởi vì Tạ Đông Bách biết rất rõ ràng mâu thuẫn giữa Diệp Khiêm cùng Yamaguchi Group, cũng biết rõ lực lượng cùng năng lực của Nanh Sói, cho nên hắn phải đối với Diệp Khiêm biểu hiện ra đầy đủ coi trọng cùng tôn trọng.
Tuy hắn còn không rõ ràng lắm mục đích của Diệp Khiêm tới Nhật Bản lần này là gì, nhưng hắn cảm thấy dựa vào quan hệ giữa hắn cùng Diệp Khiêm, tin tưởng hắn chỉ cần hơi chút uyển chuyển mở đầu đề một chút, Diệp Khiêm nhất định sẽ trợ giúp hắn.
Bởi vậy, Diệp Khiêm đối với Tạ Đông Bách mà nói có thể xem là khách quý, Tạ Đông Bách đâu còn dám lãnh đạm, chẳng những để cho con gái Tạ Tử Y của hắn đi cùng với Mặc Long tới đón Diệp Khiêm, hơn nữa còn phái sư gia Vưu Hiên tới, biểu đạt sự tôn trọng của hắn đối với Diệp Khiêm.
Nhân tâm đều có chút ích kỷ, Tạ Đông Bách tự nhiên cũng hi vọng con gái của mình cùng Mặc Long có thể kết duyên với nhau, như vậy mối quan hệ giữa hắn cùng Diệp Khiêm sẽ càng gần hơn nữa.
Tại Hoa Hạ, không phải từ xưa đến nay đều một mực lưu hành chuyện quan hệ thông gia chính trị sao, Tạ Đông Bách tự nhiên cũng hi vọng mượn nhờ mội quan hệ thông gia giữa con gái của hắn cùng Mặc Long, từ đó Phúc Thanh Bang có thể có được sự giúp đỡ cường đại từ Nanh Sói.
Tạ Đông Bách không phải đồ ngốc, có thể nói hắn là người tận mắt nhìn thấy Nanh Sói từng bước lớn mạnh, hắn biết rõ Nanh Sói dưới sự lãnh đạo của Diệp Khiêm sẽ từng bước trèo lên đỉnh, hắn cũng không tự đại cho là Phúc Thanh Bang của hắn so với Nanh Sói thì càng thêm lợi hại.
Tuy Nanh Sói bất quá chỉ là một tổ chức lính đánh thuê, toàn bộ thành viên chưa tới 300 người, so với một phân đường của Phúc Thanh Bang cũng không bằng, thế nhưng mà sức chiến đấu cùng thế lực của Nanh Sói lại rất khủng bố, đối với chuyện này Tạ Đông Bách vẫn biết rõ một ít.
Tạ Đông Bách cùng người sáng lập Nanh Sói Điền Phong có thể xem là bạn cũ rồi, lúc trước quan hệ mặc dù không phải rất thâm hậu, nhưng cũng không tệ.
Đây cũng là nguyên nhân Diệp Khiêm khá tin tưởng Tạ Đông Bách, cũng là lí do mà mỗi lần Diệp Khiêm tới Nhật Bản đều phải đi bái phỏng Tạ Đông Bách, tuy một phần nguyên nhân trong đó là vì muốn giữ lại mối quan hệ hợp tác, nhưng trọng yếu hơn vẫn là vì Tạ Đông Bách có thể xem là bạn của Điền Phong, cho nên Diệp Khiêm rất tôn trọng hắn.
Nếu như không phải vì tầng quan hệ này, Diệp Khiêm cũng không có dễ dàng tin tưởng Tạ Đông Bách như vậy, Diệp Khiêm cũng sẽ không ngốc đến nổi bởi vì đối phương là người Hoa Hạ liền đối xử với hắn thật tâm thật lòng, hiện tại người không có tim không có phổi có rất nhiều a.
Nhìn thấy Diệp Khiêm, Mặc Long cùng Tạ Tử Y đi tới, Vưu Hiên cuống quít mở cửa xe đi ra nghênh đón, nói: "Diệp tiên sinh, hoan nghênh hoan nghênh, hoan nghênh lần nữa đi tới Nhật Bản.
Lần trước Diệp tiên sinh đi đến qua vội vàng, nên không có thời gian cùng Diệp tiên sinh hảo hảo tâm sự, thật sự là tiếc nuối ah."
Diệp Khiêm ha ha cười cười, nói: "Vưu sư gia, chúng ta tầm đó không cần khách sáo, mấy lời nói tràng diện này thì hãy miễn đi.
Chúng ta cũng không phải là lần đầu tiên liên hệ rồi, Vưu sư gia nên biết rõ tính tình của tôi a, tôi là người thích bụng dạ thẳng thắn, nói những lời sĩ diện cãi láo thì tôi thật có chút không quen nha."
Vưu Hiên hơi sững sờ, lập tức ha ha cười cười, nói: "Dạ dạ là, Diệp tiên sinh nói rất đúng, quả thật là tôi quá làm kiêu ah.
Đến, Diệp tiên sinh, mời vào trong xe!" Nói xong, Vưu Hiên làm một thủ thế "Mời", sau đó giúp Diệp Khiêm mở cửa xe, cung kính mời Diệp Khiêm đi vào.
Diệp Khiêm cũng không khách khí, trực tiếp chui vào trong xe ngồi xuống.
Lúc Mặc Long muốn đi theo tiến vào, Diệp Khiêm lại thoáng đóng cửa xe lại, nói: "Mày lên đây làm cái gì? Không phải còn có một chiếc xe sao? Mày cùng đệ muội ngồi cùng một chiếc xe a, tao cùng Vưu