Vưu Hiên biết rất rõ chuyện thủ lĩnh tập đoàn lính đánh thuê Nam Phi Y Tác Nhĩ Đức tới Nhật Bản, cũng biết Y Tác Nhĩ Đức là do Diệp Khiêm mời tới để đối phó lính đánh thuê Bát Kỳ.
Lính đánh thuê Bát Kỳ là một cái chi nhánh của Hắc Long hội mà thôi.
Hiện tại, Vưu Hiên luôn chú ý tới hướng đi của Diệp Khiêm, muốn hiểu rõ tất cả kế hoạch của hắn, ít nhất, cũng phải biết rõ lúc nào Diệp Khiêm sẽ ra tay đối phó lính đánh thuê Bát Kỳ, như vậy, Hắc Long hội có thể mượn cơ hội này, đến bắt rùa trong hũ, đem Diệp Khiêm tiêu diệt.
Bởi vậy, trong thời khắc trọng yếu như vậy, Vưu Hiên cho dù có năng lực cứu ra những người nằm vùng kia thì hắn cũng tuyệt đối sẽ không hành động thiếu suy nghĩ như vậy, để tránh phá hư tất cả kế hoạch của mình.
Huống hồ, những người nằm vùng kia đã sớm có quyết tâm chết rồi.
Về phần những đệ tử phản bội Phúc Thanh Bang, sống chết của bọn họ cùng Vưu Hiên cũng không có nửa điểm quan hệ.
Vưu Hiên tin tưởng, chỉ cần mình có thể tiếp tục ở lại Phúc Thanh Bang, thì liền có thể thu phục rất nhiều người để phục vụ cho hắn.
Sau khi đưa Diệp Khiêm cùng Lâm Phong đến ngoài cửa, Diệp Khiêm quay đầu lại nhìn Vưu Hiên, nói: "Vưu Sư Gia, không cần phải tiễn đưa nữa rồi, ông hãy trở về lo chuyện của mình đi a.
Hiện tại Phúc Thanh Bang đang ở trong giai đoạn mấu chốt, ông ngàn vạn lần không thể để cho Phúc Thanh Bang hỗn loạn a, nếu không đối với hành động của chúng ta lần này sẽ phi thường bất lợi."
"Diệp tiên sinh yên tâm, chỉ cần có Vưu Hiên tôi ở đây, thì Phúc Thanh Bang tuyệt đối sẽ không loạn lên." Vưu Hiên nói, "Diệp tiên sinh, có muốn tôi giúp anh an bài cho người kia rời khỏi Nhật Bản một lần nữa hay không? Chuyện lần trước tôi thật sự xin lỗi, hiện tại người nằm vùng bên trong Phúc Thanh Bang đã bị thanh trừ, tôi tin tưởng sẽ không xuất hiện vấn đề gì nữa đâu."
"Chuyện đã qua Vưu Sư Gia cũng đừng có nhắc lại làm gì, tôi tin tưởng Vưu Sư Gia cũng không hy vọng chuyện này phát sinh a.
Hiện tại thương thế của anh ấy còn chưa có khỏi hẳn, qua một thời gian ngắn rồi nói sau." Diệp Khiêm nói, "Chuyện này cuối cùng khẳng định vẫn muốn phiền toái Vưu Sư Gia, tôi cũng không có năng lực lớn như vậy để tiễn đưa anh ấy rời khỏi Nhật Bản."
"Diệp tiên sinh nói quá lời." Vưu Hiên nói, "Diệp tiên sinh là khách quý của Phúc Thanh Bang, chuyện của anh chính là chuyện của Phúc Thanh Bang, tất cả đệ tử Phúc Thanh Bang tự nhiên phải dốc hết sức để trợ giúp cho Diệp tiên sinh a."
Nhẹ gật đầu, Diệp Khiêm nói: "Có những lời này của Vưu Sư Gia thì tôi có thể yên tâm rồi.
Vưu Sư Gia không cần đưa tiễn chúng tôi nữa, mau trở về đi, tôi cùng anh Lâm tự đi là được rồi."
"Tốt, vậy xin thứ cho tôi không thể tiễn xa." Vưu Hiên nhẹ gật đầu, nói.
Diệp Khiêm nhẹ gật đầu, nhìn Lâm Phong, hai người chui vào trong xe, rất nhanh liền biến mất khỏi khu vực quán trà.
Triệu Hâm sau khi rời khỏi quán trà, trong nội tâm rốt cục âm thầm nhẹ nhàng thở ra, chuyện vừa rồi hắn đã mạo hiểm quá mức rồi, thiếu chút nữa đã đem cái mạng nhỏ của mình thêm vào rồi.
Bất quá, tuy chuyện này cũng không có hoàn thành vô cùng hoàn mỹ, không có hãm hại được Vưu Hiên, nhưng cũng đã giúp cho cha mình đòi lại công đạo, hơn nữa còn bóc trần nhiều người nằm vùng bên trong Phúc Thanh Bang như vậy, cũng có thể xem như là thành công.
Triệu Hâm lái xe hơi nhanh chóng rời khỏi địa điểm tổ chức đại hội của Phúc Thanh Bang, trực tiếp hướng biệt thự của Sơn Gia chạy tới.
Tuy Triệu Hâm không phải là người rất thông minh, nhưng cũng không phải là kẻ ngu ngốc, vừa rồi hắn ở trên đại hội đối phó Vưu Hiên, hơn nữa còn ý đồ hãm hại Vưu Hiên, tuy Vưu Hiên biểu hiện ra ngoài cũng không có ý trách cứ hắn, cũng tha thứ cho tội lỗi mà hắn gây nên, bất quá Triệu Hâm biết rõ, hiện tại hắn đang gặp nguy hiểm, ai biết Vưu Hiên có thể âm thầm phái người đối phó hắn hay không? Hiện tại bên trong Phúc Thanh Bang người có thể bảo hộ hắn cũng chỉ có Sơn Gia, cho nên hắn cũng không dám dừng lại, liều mạng chạy tới biệt thự của Sơn Gia.
Đã đến biệt thự của Sơn Gia, Triệu Hâm ngừng xe lại, sau đó trực tiếp hướng trong biệt thự đi đến.
Tại cửa ra vào, có hai gã thủ hạ của Sơn Gia giơ tay ngăn cản không cho Triệu Hâm đi vào, nói: "Sơn Gia đi họp rồi, anh tới nơi này làm cái gì?"
"Tôi biết Sơn Gia không có đây.
Vừa rồi tôi cũng có đi tham dự đại hội Phúc Thanh Bang, Sơn Gia bảo tôi tới đây trước." Triệu Hâm nói.
Hai gã thủ hạ kai cũng biết Triệu Hâm, cũng biết đêm qua Sơn Gia cùng Triệu Hâm đã trao đổi một đêm, cho nên cũng không có hoài nghi gì.
Sau khi nhẹ gật đầu, bọn họ liền để cho Triệu Hâm đi vào.
"Vậy anh đi vào phòng khách ngồi chờ một lát a, nhớ kỹ, nhớ đừng có đi loạn bốn phía, cũng đừng có đụng đến đồ đạc gì a, nếu không thì đừng trách anh em chúng tôi không có khách sáo."
Triệu Hâm có chút nhếch miệng, vẻ mặt khinh thường.
Tiến vào trong biệt thự của Sơn Gia, Triệu Hâm rốt cuộc cũng có thể an tâm rồi, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Đến trên ghế sa lon nằm xuống, Triệu Hâm từ trong lòng ngực lấy ra một điếu thuốc nhen nhóm, sau khi hút một hơi, trong đầu hắn nhớ lại chuyện xảy ra vừa rồi, không khỏi tức giận mắng: "Đồ chó chết Vưu Hiên, nếu không phải lão tử thông minh thì có lẽ đã chết ở trong tay ông rồi.
Hừ, tuy lần này không có hãm hại được ông, bất quá ông cũng chớ đắc ý, Sơn Gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ông."
Dừng một chút, Triệu Hâm lại lẩm bẩm nói: "Mình quản nhiều chuyện như vậy làm gì a? Vẫn nên tranh thủ thời gian đợi Sơn Gia trở về, để cho ông ấy sắp xếp cho mình rời khỏi Nhật Bản a.
Con mịa nó, nơi này quả thật quá nguy hiểm, lão tử cũng không muốn đem mạng nhỏ của mình nằm lại ở chỗ này a."
"Thật to gan!" Ngay lúc Triệu Hâm vừa mới nói xong, một cái bóng đen không biết từ nơi nào đi đến, một câu nói, khiến cho Triệu Hâm sợ tới mức nhảy dựng.
Âm thanh âm này hắn rát quen thuộc, chính là người đã từng cứu hắn một mạng a, hơn nữa còn cho hắn một phần danh sách người nằm vùng ở bên trong Phúc Thanh Bang.
Người này không phải ai khác, chính là Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe.
Ở trong kế hoạch của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, cũng không có để cho Triệu Hâm hãm hại Vưu Hiên, nhưng mà, Triệu Hâm lại tự tiện làm chủ, ở phía sau tăng thêm một chút tư liệu như vậy, thiếu chút nữa làm hại cho toàn bộ kế hoạch của Quỷ Lang Bạch