Phong cách làm việc của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe luôn có chút chuyên quyền độc đoán, đây cũng là nguyên nhân khiến cho các huynh đệ Nanh Sói không thích hắn.
Hiện tại Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đã lựa chọn hợp tác với Diệp Khiêm, nhưng hắn vẫn không có nói tất cả mọi chuyện cho Diệp Khiêm biết, vẫn dựa theo kế hoạch của hắn ban đầu đi làm.
Đây cũng không phải là hắn không tin Diệp Khiêm, cũng không phải hắn đùa nghịch thủ đoạn gì, mà là tính cách của hắn chính là như vậy, hắn không thích chuyện gì cũng đều phải nghe theo lời người khác nói.
Nếu như Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe có ý muốn đối phó Diệp Khiêm thì hắn cũng sẽ không đến Nhật Bản, hơn nữa, hắn cũng sẽ không lựa chọn phương pháp quanh co lòng vòng làm gì.
Bất cứ người nào làm việc gì cũng đều có nguyên nhân của riêng mình, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cũng không ngoại lệ, hắn lợi dụng Triệu Hâm trợ giúp Phúc Thanh Bang diệt trừ người nằm vùng, tiêu trừ vây cánh của Vưu Hiên, chuyện này đối với Diệp Khiêm có ý nghĩa trợ giúp phi thường to lớn.
Nói Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe tự tiện làm chủ cũng tốt, nói hắn dựa vào sự yêu thích cá nhân tùy ý làm bậy cũng tốt, tóm lại, hắn chính là người như vậy.
Bất quá, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe vốn không có tính toán giết chết Triệu Hâm, chỉ là tiểu tử này quá không biết điều, một chân đạp hai thuyền, thiếu chút nữa khiến cho toàn bộ kế hoạch của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thất bại, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe tự nhiên là không thể lưu hắn lại được rồi.
Triệu Hâm đã chết, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe sẽ không sợ Vưu Hiên từ trên người Triệu Hâm tra ra được cái gì, sẽ không sợ Vưu Hiên đối với hắn sinh ra bất luận hoài nghi gì, như vậy kế hoạch liền có thể tiếp tục thuận lợi tiến hành.
Hết thảy chuyện này, Diệp Khiêm cùng Lâm Phong tự nhiên là mơ mơ màng màng, cho nên, lúc nhìn thấy mọi chuyện bên trong đại hội Phúc Thanh Bang biến đổi liên tục, bọn họ cũng có một ít mờ mịt.
Nghe xong Lâm Phong nói Diệp Khiêm có chút nhẹ gật đầu, hắn cũng không thể không đồng ý lời Lâm Phong nói rất có đạo lý.
Hoàn toàn chính xác, bên trong Phúc Thanh Bang, ngoại trừ Sơn Gia ra, thật sự tìm không ra còn có người nào có thể cùng Vưu Hiên đọ sức.
Hơn nữa, dựa theo mọi chuyện phát sinh trên đại hội, thì giống như là Sơn Gia đã sớm cùng Triệu Hâm liên minh.
Nhẹ gật đầu, Diệp Khiêm nói: "Vậy ai là người đã giết chết Diêm Khôn? Nếu như tôi đoán không sai thì Diêm Khôn có lẽ là thẻ đánh bạc của Vưu Hiên, dùng để định tội danh phản đồ cho Triệu Khải, cũng như là để hãm hại những người ở bên trong Phúc Thanh Bang không ủng hộ Vưu Hiên.
Thế nhưng mà, dưới phòng thủ nghiêm mật như vậy, lại có người có thể giết chết Diêm Khôn.
Anh cảm thấy chuyện này sẽ là do ai làm?"
"Hẳn là người của Sơn Gia." Lâm Phong nói, "Ông ấy là nguyên lão của Phúc Thanh Bang, muốn mang một sát thủ tiến vào, hẳn không phải là vấn đề gì lớn.
Chỉ là, tôi có một điểm không nghĩ ra, nếu như nói kẻ sát hại Diêm Khôn chính là người của Sơn Gia, như vậy nói cách khác Sơn Gia đối với thân phận của Vưu Hiên cũng biết rất rõ ràng, cũng biết tất cả kế hoạch của ông ấy.
Nếu là như vậy, thì Sơn Gia có lẽ không có khả năng đơn giản buông tha cho Vưu Hiên như vậy a?"
"Tôi cũng nghĩ như vậy." Diệp Khiêm nói, "Nếu như hết thảy mọi chuyện thật là do Sơn Gia gây ra, thì đủ để thấy Sơn Gia này cũng không phải là người bình thường ah.
Lâm Phong, anh đối với chuyện của Phúc Thanh Bang biết khá rõ ràng, đối với Sơn Gia anh hiểu được bao nhiêu?"
"Sơn Gia nguyên danh gọi là Tiền Sơn, là nguyên lão của Phúc Thanh Bang, nếu thật lại nói tiếp, thì ông ấy còn cao hơn Tạ Đông Bách một cái bối phận.
Cho nên, ở bên trong Phúc Thanh Bang, uy tín của Sơn Gia rất cao, rất nhiều đường chủ đều xem ông ấy giống như thiên lôi sai đâu đánh đó.
Lúc trước Tạ Đông Bách có thể ngồi lên trên vị trí bang chủ, là vì có sự hỗ trợ của Sơn Gia, cho nên, ngay cả Tạ Đông Bách cũng đối với Sơn Gia kiêng kị ba phần.
Bất quá, tính tình lão nhân này rất quái dị, xem ai thuận mắt thì nói cái gì cũng đều rất dễ nói, xem ai không vừa mắt thì có nói cái gì cũng vô dụng." Lâm Phong chậm rãi nói, "Những năm gần đây, Sơn Gia đã trên cơ bản rất ít khi hỏi đến sự vụ trong bang, mà ngay mấy lần đại hội Phúc Thanh Bang trước ông ấy cũng đều để cho thủ hạ của mình đi tham gia, bản thân ông ấy cũng không có đi.
Lần này lại bỗng nhiên tham gia đại hội Phúc Thanh Bang, rất rõ ràng là ông ấy có mục đích gì đó.
Cho nên, tôi nghĩ là ông áy có ý định đối phó Vưu Hiên rồi, chỉ là tôi không rõ vì cái gì ông ấy lại đơn giản buông tha Vưu Hiên như vậy.
Sơn Gia làm người rất ổn trọng, nếu như ông ấy không có căn cứ chính xác mười phần, thì tuyệt đối sẽ không đánh rắn động cỏ."
"Xem ra, là do Vưu Hiên làm việc cẩn thận, ngay cả Sơn Gia cũng tìm không ra bất luận chứng cứ chính xác gì.
Cho dù ông ấy biết rõ thân phận của Vưu Hiên, cũng có ý nghĩ muốn đối phó Vưu Hiên, nhưng ông ấy lại nghĩ không ra phương pháp xử lý nào tốt, cho nên mới phải được ăn cả ngã về không a." Diệp Khiêm nói "Theo anh, thì Sơn Gia làm chuyện này đối với chuyện của chúng ta có thể có ảnh hưởng gì hay không?"
"Chắc có lẽ không." Lâm Phong nói, "Tuy tính tình của lão nhân này rất quái dị, bất quá đối với Phúc Thanh Bang lại trung thành và tận tâm, chỉ cần là chuyện có lợi cho Phúc Thanh Bang, tôi nghĩ ông ấy sẽ không cự tuyệt.
Hơn nữa, hơn một năm nay, thế lực của Phúc Thanh Bang càng ngày càng suy yếu, tôi nghĩ ông ấy cũng cần mượn nhờ lực lượng của chúng ta để trọng chấn Phúc Thanh Bang.
Cho nên, chúng ta đối với Sơn Gia có thể không cần phải băn khoăn, chuyên tâm ứng phó Vưu Hiên là tốt rồi."
"Vưu Hiên quả thật là có điểm bổn sự, cũng có thể tính toán là một nhân vật ah.
Nếu như không phải lập trường bất đồng, tôi ngược lại rất muốn cùng ông ấy kết giao bằng hữu." Diệp Khiêm nói, "Vừa rồi ở trên đại hội anh cũng thấy đấy, Vưu Hiên rất biết lợi dụng người khác, hơn nữa cũng rất giỏi sử dụng miệng lưỡi.
Lúc Triệu Hâm xuất ra chứng cớ kia, tôi nhìn thấy sắc mặt của Tạ Đông Bách trở nên rất âm trầm, còn đang nghĩ ngợi Vưu Hiên sẽ làm như thế nào để thoát thân, lại không nghĩ tới ông ấy vậy mà không cần tốn bao nhiều sức lực, liền có thể hóa giải phần nguy hiểm này."
"Hoàn toàn chính xác, Vưu Hiên quả là một nhân vật rất giỏi, nếu như không phải Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đã đến, chỉ sợ chúng ta đều bị mơ mơ màng màng." Lâm Phong nói, "Ai, đáng tiếc hôm nay Tạ Đông Bách