Mặc Giả Hành Hội tại Hoa Hạ tồn tại gần ngàn năm, trải qua vô số tai nạn, vẫn không có diệt vong, tự nhiên nó có giá trị tồn tại cùng xử thế chi đạo của mình.
Rất hiển nhiên, Mặc Giả Hành Hội so với những tổ chức Ninja này thì có lịch sử tồn tại lâu hơn rất nhiều, tu luyện công pháp cổ võ thuật cũng lợi hại hơn rất nhiều.
Trong lịch phát triển gần ngàn năm của Hoa Hạ, có rất nhiều công pháp cổ võ thuật cao cấp đã biến mất, đây là đạo lý không thể nào tránh khỏi.
Mặc Long với tư cách là Cự Tử của Mặc Giả Hành Hội, lại tu luyện công pháp cao cấp nhất ở bên trong Cự Tử Lệnh, hờn nữa còn được Hoàng Phủ Kình Thiên cẩn thận bồi dưỡng, cho nên công phu của hắn tự nhiên không kém.
Mặc dù nói, Mặc Giả Hành Hội đã trải qua biến thiên, rất nhiều đệ tử Minh Mặc đã thối lui ra khỏi sân khấu của Mặc Giả Hành Hội, thế nhưng mà công pháp mà bọn họ tu luyện cũng không có biến mất.
Huống chi, quyết đấu giữa hai cao thủ, võ công cao thấp cũng không phải là yếu tố quyết định thắng lợi.
Kiếp sống lính đánh thuê đã bồi dưỡng cho Mặc Long ý chí chiến đấu cường đại cùng lực nhẫn nại mà không phải bình thường người có thể so sánh, mà ngay cả Diệp Khiêm, ở trước mặt Mặc Long cũng phải nhận thua, lực nhẫn nại của Diệp Khiêm không thể so sánh với hắn.
Tuy Mặc Long không có biến thái giống như Diệp Khiêm, trong thời gian ngắn ngủn hai năm đã đạt tới cảnh giới võ giả nhất phẩm, thế nhưng mà công phu của hắn cũng không yếu.
Bất quá, nếu như chỉ nói về mặt công phu, thì Mặc Long không phải đối thủ của Vưu Hiên là người đã tu luyện nhẫn thuật từ nhỏ; chỉ là, những năm gần đây Vưu Hiên quan tâm tục vụ quá nhiều, đảm nhận nhiệm vụ nằm vùng tại Phúc Thanh Bang, cho nên việc tu luyện nhẫn thuật của hắn đã giảm đi rất nhiều.
Tu luyện võ công giống như đi ngược dòng nước, không tiến tắc thối.
Hai bên so sánh với nhau, liền hiện rõ ưu thế của Mặc Long, cho nên việc hắn chiếm lấy thế thượng phong cũng là chuyện tất nhiên.
Diệp Khiêm từng nghiêm lệnh, nếu như không tất yếu, thì hãy bắt sống Vưu Hiên.
Mặc Long tự nhiên hiểu rõ ý tứ của Diệp Khiêm, dù sao, Vưu Hiên cũng có thể xem là người của Phúc Thanh Bang, Nanh Sói là một ngoại nhân nên cũng không tiện xử lý, giao do Tạ Đông Bách xử lý là tốt nhất.
Đương nhiên, Diệp Khiêm cũng hy vọng có thể từ trong miệng Vưu Hiên hỏi ra một ít tư liệu của Hắc Long hội.
Hỏa Vẫn, là một thanh đa hút máu.
Lúc nó chém trúng quần áo của Vưu Hiên, cũng cắt vào da của hắn, sau khi nhiễm lấy máu tươi của Vưu Hiên, Hỏa Vẫn bộc phát ra Thất Thải hào quang, phảng phất giống như là đang hưng phấn.
Vưu Hiên thì lại chấn động, bởi vì hắn rõ ràng cảm giác được lúc Hỏa Vẫn tiếp xúc đến thân thể của hắn, lộ ra một cổ cảm giác mát lạnh ở sâu trong lòng hắn, máu tươi trong cơ thể hắn phảng phất cũng sôi trào lên, hướng vết rách trước ngực do Hỏa Vẫn tạo thành không ngừng dũng mãnh lao tới.
Loại cảm giác hoảng sợ này, khiến cho ý chí chiến đấu của Vưu Hiên biến mất không ít, cuống quít nhanh chóng lui lại.
Thế nhưng mà, vết thương do Hỏa Vẫn tạo thành lại không ngừng chảy máu ra bên ngoài, tựa hồ không có dấu hiệu dừng lại.
Mặc Long lạnh lùng nở nụ cười một tiếng, công kích càng thêm mãnh liệt, một chiêu tiếp một chiêu, giống như là từng lớp sóng lớn.
Vưu Hiên ứng phó càng lúc càng cảm thấy khó khăn, hơn nữa, những trận chiến xung quanh đã toàn bộ kết thúc, tất cả Ninja Giáp Hạ đã bị thành viên Lang Thứ tiêu diệt toàn bộ, thi thể ngổn ngang nằm lộn xộn trên mặt đất, chuyện này khiến cho trong lòng Vưu Hiên có áp lực vô cùng lớn.
"Lão già, người của ông đều đã bị giết chết hết, ông hãy ngoan ngoãn đầu hàng đi." Thanh Phong lớn tiếng nói, "Ông có biết thanh đao mà Mặc Long đang dùng là thanh đao gì không? Đây chính là thanh đao Hỏa Vẫn trong truyền thuyết, một thanh đao tà ác, vết thương do nó gây ra sẽ không có cách nào khép lại, ông sẽ chết vì mất hết máu.
Nếu như ông không chịu dừng tay mà còn tiếp tục chiến đấu, thì sẽ làm cho ông chết nhanh hơn mà thôi."
Trong nội tâm của Vưu Hiên cảm thấy kinh hãi không thôi, hơn nữa, hắn cũng rõ ràng cảm giác được hắn có chút lực bất tòng tâm rồi, khí lực rõ ràng không còn.
Vết thương trước ngực vẫn đang chảy máu ra không ngừng, nếu cứ tiếp tục như vậy, thì không quá một nén nhang, hắn sẽ chết vì mất hết máu.
"Mau chóng đầu hàng đi, lão đại của chúng tôi đã từng nói qua, sẽ không giết chết ông." Dừng một chút, Thanh Phong lại nói tiếp.
Tâm lý chiến, cũng là một phần của chiến tranh, hơn nữa nó thường có thể thay đổi chiến cuộc.
Mặc dù Mặc Long đang chiếm thế thượng phong, nhưng muốn bắt được Vưu Hiên thì còn cần một ít thời gian.
Trong nội tâm của Vưu Hiên kinh hoảng càng lớn, hắn căn bản không còn có ý chí chiến đấu.
Tuy hắn cũng không biết Thanh Phong nói thật hay giả, cũng không biết thanh củy thủ mà Mặc Long đang sử dụng có năng lực cường đại như vậy hay không, thế nhưng mà mắt thấy tình huống của mình hiện tại, hắn lại không thể không tin tưởng.
Mặc Long hét lớn một tiếng, đột nhiên cả người phi thân nhảy lên, Hỏa Vẫn lướt qua một đạo lộ tuyến quỷ dị, trực tiếp đâm về phía ngực của Vưu Hiên.
Mắt thấy né tránh đã không còn kịp nữa rồi, Vưu Hiên vậy mà lại nhắm mắt lại, khoanh tay chịu chết, hiển nhiên là đã bỏ đi chống cự.
Mắt thấy Hỏa Vẫn sắp đâm vào ngực Vưu Hiên, Thanh Phong ở bên cạnh không khỏi hoảng sợ, Diệp Khiêm đã nói với bọn họ, không được tổn thương tánh mạng của Vưu Hiên ah.
Bỗng nhiên cổ tay của Mặc Long khẻ đão, chuôi đao Hỏa Vẫn liền đụng vào ngực của Vưu Hiên, đánh cho hắn phải lui lại phía sau mấy bước.
Không cần Thanh Phong cùng Mặc Long lên tiếng, liền có thành viên Lang Thứ đi lên chế trụ Vưu Hiên.
Vưu Hiên có vẻ mặt sa sút tinh thần cùng ảo não, không thể tưởng được hắn thông minh cả đời, vậy mà lại hồ đồ nhất thời, tạo thành cục diện không cách nào vãn như ngày hôm nay.
Chỉ là, Vưu Hiên như thế nào cũng nghĩ không thông, Diệp Khiêm làm thế nào biết được chuyện hắn là người nằm vùng.
Mặc Long quay đầu nhìn Thanh Phong, nói: "Mày lo giải quyết chuyện ở nơi đây đi, tao mang Vưu Hiên về trước.
Mày chờ bị trách phạt đi a."
Thanh Phong có chút bĩu môi, nói: "Nếu như lão đại muốn phạt tao, thì tao cũng chỉ biết chấp nhận mà thôi."
Mặc Long bất đắc dĩ lắc đầu, áp lấy Vưu Hiên hướng xe của mình đi tới.
Lúc đi đến bên cạnh xe, Tạ Tử Y ân cần hỏi han: "Mặc Long, anh không sao