Căn cứ vào công tác thống kê, bên phía Diệp Khiêm tổn thất hơn ba mươi người, trọng thương ba người, vết thương nhẹ mười tám người, tiêu diệt được ba trăm bốn mươi sáu thành viên lính đánh thuê Bát Kỳ, đây quả thật là là thành tích phi thường lợi hại a.
Tổn thất hơn ba mươi người, toàn bộ đều là thành viên tập đoàn lính đánh thuê Nam Phi, bên phía Nanh Sói, Thất Sát, cùng với Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thì chỉ bị vết thương nhẹ mà thôi.
Thành viên Nanh Sói cùng Thất Sát có thể làm được như vậy, còn miễn cưỡng xem như hợp tình lý, dù sao bọn họ đều là người đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc nhất.
Chuyện khiến cho Diệp Khiêm cùng Lâm Phong không ngờ chính là, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn mà Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe lại có thể huấn luyện ra một đám thủ hạ mạnh mẻ như vậy, qua đó có thể thấy được năng lực hơn người của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe a.
Thiên Diệp Thanh Cầm giao cho Độc Lang Lưu Thiên Trần, để cho hắn mang về một địa bàn bí mật của Phúc Thanh Bang giam giữ.
Về phần Y Tác Nhĩ Đức cùng thành viên tập đoàn lính đánh thuê Nam Phi, thì đêm đó Diệp Khiêm liền tiễn đưa bọn họ đi đến bến tàu.
Đội thuyền cũng đã sớm an bài thỏa đáng, đều là do những tập đoàn ở Nhật Bản mà Y Tác Nhĩ Đức giao hảo chuẩn bị, thi thể của thành viên tập đoàn lính đánh thuê Nam Phi cũng đều chuyển lên thuyền.
Bất kể nói thế nào, cũng không thể để cho bọn họ chết nơi đất khách quê người, lá rụng về cội mới là đạo lý a.
Diệp Khiêm cùng Lâm Phong đều tự mình đến đây tiễn đưa, về phần Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, hắn cùng Y Tác Nhĩ Đức vốn không hơp nhau nên không có đi tiễn đưa.
Lính đánh thuê Bát Kỳ bị tiêu diệt, Diệp Khiêm cũng không biết Hắc Long hội sẽ có phản ứng gì, cho nên, vẫn nên tranh thủ thời gian đưa Y Tác Nhĩ Đức rời khỏi Nhật Bản.
Dù sao, Y Tác Nhĩ Đức là vì Diệp Khiêm nên mới tự mình đến Nhật Bản, cũng không thể để cho hắn xảy ra chuyện gì.
Tại Nhật Bản, Y Tác Nhĩ Đức vốn bị xem là phần tử khủng bố, lại không có thân phận hợp pháp với tư cách yểm hộ, nên cho dù Hắc Long hội không có động tác gì, thì một khi chính phủ Nhật Bản phát hiện tung tích của hắn, thì tất sẽ truy tra không ngớt, phiền toái trùng trùng điệp điệp.
Bến tàu, Diệp Khiêm cùng Y Tác Nhĩ Đức nắm tay nhau, nói: "Lần này vất vả anh rồi, lời nói sĩ diện tôi cũng không muốn nói nhiều, tóm lại, về sau vô luận tập đoàn lính đánh thuê Nam Phi có chuyện gì, thì Nanh Sói tôi đều sẽ dốc sức tương trợ.
Không phải vì báo ân, mà là vì phần tình nghĩa huynh đệ này của chúng ta."
"Anh nói hay lắm!.
Nếu như anh xem như là báo ân thì coi như là tôi mắt mù, vì tôi đã không nhìn rõ anh." Y Tác Nhĩ Đức nói.
Dừng một chút, Y Tác Nhĩ Đức nói tiếp: "Diệp huynh đệ, vốn ý định của tôi là lưu lại giúp anh đối phó Hắc Long hội, bất quá anh đã nói không cho tôi nhúng tay, thì tôi cũng không nên nói thêm gì nữa.
Tóm lại, anh nhất định phải cẩn thận, lực lượng của Hắc Long hội tại Nhật Bản thâm căn cố đế, lại phi thường cường đại, so với lính đánh thuê Bát Kỳ thì mạnh hơn rất nhiều lần, anh phải chú ý cẩn thận, tôi cũng không hy vọng trong tương lai nghe được tin dữ gì."
Có chút cười cười, Diệp Khiêm nói: "Anh yên tâm đi, tôi vẫn chưa muốn chết đâu.
Toàn bộ kế hoạch tôi đã tính toàn kỹ càng, anh cứ đợi nghe tin tức tốt của ta a.
Lần này gặp nhau quá vội vàng, không có thể cùng anh chè chén một phen, đợi ngày Hắc Long hội bị tiêu diệt, tôi và anh sẽ hảo hảo uống rượu mừng công."
"Tốt, tôi đây tựu chờ tin tức tốt của anh." Y Tác Nhĩ Đức nói, "Đợi sau khi anh giải quyết Hắc Long hội xong, thì hãy tới Nam Phi ngồi một chút, đã hơn năm năm anh không có tới chỗ tôi rồi a? Chỗ đó hiện tại biến hóa rất lớn, tập đoàn lính đánh thuê Nam Phi tôi cũng đã thành lập trụ sở mới, có thể nói là phi thường không tệ."
"Nhất định nhất định." Diệp Khiêm nói, "Bất quá, Y Tác Nhĩ Đức tiên sinh, chúng ta là huynh đệ, có câu nói này tôi vẫn phải nói ra, anh ngàn vạn lần chớ nên để ý.
Tập đoàn lính đánh thuê Nam Phi của anh mấy năm này phát triển quá nhanh, nên về phương diện chính phủ Nam Phi hay là các quốc gia Bắc Âu, trong lòng bọn họ đối với tập đoàn lính đánh thuê Nam Phi sẽ có chút sợ hãi, nên sẽ có động tác, tôi cảm thấy anh nên thu liễm một chút.
Hoặc là làm một ít đầu tư kinh tế, trợ giúp chính phủ Nam Phi một chút, như vậy đối với tập đoàn lính đánh thuê Nam Phi trăm lợi mà không có một hại."
Diệp Khiêm lo lắng không phải không có lý, ví dụ như là Nanh Sói, tại vùng Trung Đông là nơi quanh năm chiến loạn, nhưng chính phủ các quốc gia ở đây vẫn luôn cố gắng ngăn chặn sự phát triển của Nanh Sói, đem thế lực Nanh Sói định dạng tại một phạm vi nhất định.
Bất kỳ quốc gia nào, đều tuyệt đối sẽ không để cho lực lượng có thể có uy hiếp được bọn họ tồn tại, đây là tư tưởng mà bất cứ kẻ thống trị cũng sẽ có.
Mặc dù nói, hiện tại tập đoàn lính đánh thuê Nam Phi có thế lực rất lớn tại Nam Phi, hơn nữa cũng có sức chiến đấu rất cường đại, nhưng bọn họ tuyệt đối đánh không lại cơ quan quốc gia, nếu như các quốc gia ở Nam Phi cố tình muốn tiêu diệt tập đoàn lính đánh thuê Nam Phi, thì mặc dù sẽ có chút độ khó, nhưng tuyệt đối không phải là vấn đề gì lớn.
Huống hồ, còn có những quốc gia thích xen vào việc của người khác như Mỹ và các quốc gia ở Châu Âu.
"Cảm ơn, tôi biết phải làm sao, anh cứ yên tâm đi." Y Tác Nhĩ Đức gật gật đầu, hồi đáp.
Bất quá nét mặt của hắn lại rõ ràng cho thấy hắn cũng không có xem trọng phương diện này, trong nội tâm của Diệp Khiêm âm thầm thở dài, cũng không nên nói thêm gì nữa, dù sao đây là chuyện của nhà người ta, hắn không thể quản quá nhiều.
Dừng một chút, Y Tác Nhĩ Đức lại chuyển hướng chủ đề, nói: "Diệp huynh đệ, nếu như còn có chuyện gì phiền toái thì cứ nói với tôi, tôi nhất định sẽ dốc sức tương trợ."
"Đa tạ." Diệp Khiêm nói, "Tiền tôi đã chuyển đến tài khoản của tập đoàn lính đánh thuê Nam Phi rồi, anh cũng đừng cự tuyệt, giao tình quy giao tình, tôi