Tuy công phu của Diệp Khiêm là do Lâm Cẩm Thái truyền lại cho hắn, nhưng lại trải qua vô số lần thực chiến từ đó hỗn hợp thành võ công của riêng hắn, có thể nói, công phu của Diệp Khiêm là công phu chuyên dùng để giết chết địch nhân.
Đối đãi địch nhân, phải chú ý chính là đơn giản trực tiếp, không cần chiêu thức hoa lệ làm gì, chỉ cần có thể đạt tới kết quả tốt nhất là được.
Công phu của Diệp Hàn Lẫm mặc dù không tệ, nhưng lại không có bao nhiêu kinh nghiệm thực chiến, hơn nữa cũng không thích hợp dùng cho thi đấu luận võ.
Nhìn thấy hắn có biểu hiện như vậy, Diệp Khiêm có một chút thất vọng, xem ra Diệp Hàn Lẫm cũng không có xem trọng lời Diệp Khiêm đã nói.
Nếu như còn tiếp tục như vậy thì Diệp Hàn Lẫm chắc chắn sẽ thất bại.
Diệp Khiêm không biết hắn có năng lực đi gánh chịu nỗi kết quả thất bại hay không, bất quá việc đã đến nước này, không phải hắn có thể cải biến.
Nói trở lại, nếu như Diệp Hàn Lẫm liền ngay cả việc chấp nhận thất bại cũng không có, thì cũng không đáng để cho Diệp Khiêm giúp đỡ hắn rồi, cho dù thua, thì đó cũng là tự gây nghiệt.
Bất quá, tuy là như thế, nhưng công phu của Diệp Hàn Lẫm vẫn khiến cho lão gia tử có chút giật mình.
Một đệ tử chi thứ, có thể có công phu như vậy cũng không dễ dàng gì, trọng yếu hơn là, đệ tự chi thứ chỉ có thể học tập một số vũ kỹ cấp thấp mà thôi, cho dù là như thế, mà Diệp Hàn Lẫm vẫn có thể đánh ngang tay với Diệp Hàn Thụy, hơn nữa còn chiếm lấy thượng phong, chuyện này không phải chỉ dựa vào cố gắng liền có thể làm được, chỉ có thể nói, Diệp Hàn Lẫm là một thiên tài học võ.
Nhớ tới lời Diệp Khiêm đã nói, trong nội tâm lão gia tử không khỏi nhúc nhích một chút, vậy mà nhịn không được lại suy nghĩ xem có phải là ông ấy đã làm sai hay không? Có phải là ông ấy không nên đem người dòng chính cùng chi thứ phần chia rõ ràng như vậy hay không? Người trên giang hồ đều nói ông ấy là người đã giúp Diệp gia đi lên con đường hiện đại hóa, nhưng ông ấy có thật là đã giúp Diệp gia đi lên con đường hiện đại hóa sao? Không phải là ông ấy còn một mực cố thủ lấy tập tục xấu của gia tộc sao? Cẩn thận cân nhắc, lão gia tử lại vội vàng lắc đầu, không dám suy nghĩ thêm nữa.
Hít thật sâu một hơi, lão gia tử nghĩ thầm, mình cần gì phải nghĩ nhiều như vậy? Mình đã không phải là gia chủ của Diệp gia rồi, những chuyện này hãy giao lại cho hậu nhân Diệp gia quyết định a.
Tình thế trận đấu rất nhanh đã xảy ra nghịch chuyển.
Diệp Hàn Thụy vận sức chờ phát động, lập tức đem thế công của Diệp Hàn Lẫm áp chế xuống dưới, vững vàng chiếm lấy thế thượng phong.
Công phu của Diệp Hàn Thụy cũng có thể xem là thượng thừa rồi, kỳ thật ngay từ đầu, hắn hoàn toàn có thể chiếm lấy thế thượng phong, thế nhưng mà hắn lại cố ý lựa chọn làm như vậy, mục đích là vì hấp dẫn ánh mắt của lão gia tử.
Bây giờ nhìn tình huống đã không sai biệt lắm, Diệp Hàn Thụy tự nhiên không cần phải tiếp tục giả bộ làm gì nữa.
Diệp Hàn Thụy phát uy, thế công tấn mãnh như sấm, chiêu thức cay độc.
Lão gia tử có chút sửng sốt, lẩm bẩm nói: "Phá Thiên Quyền?" Bộ quyền pháp này được Diệp Chính Nhiên sáng tạo, Diệp Chính Nhiên đã từng dựa vào bộ quyền pháp này đánh bại vô số cao thủ, lão gia tử vốn tưởng rằng sau khi Diệp Chính Nhiên qua đời, thì bộ quyền pháp này cũng sẽ thất truyền, lại không nghĩ rằng Diệp Hàn Thụy vậy mà đã luyện thành bộ quyền pháp này.
"Lão gia tử, đây là quyền pháp gì thế?" Nghe được lão gia tử nói thầm, Diệp Khiêm nhịn không được hỏi.
Quay đầu nhìn Diệp Khiêm, lão gia tử nói: "Bộ quyền pháp này gọi là Phá Thiên Quyền, là cha của cháu sáng tạo.
Năm đó, cha của cháu chính là dựa vào bộ quyền pháp này đánh bại vô số cao thủ, trở thành cao thủ đệ nhất giang hồ.
Bộ quyền pháp này hẳn là phải truyền lại cho cháu a, chỉ tiếc cha của cháu qua đời quá sớm, ai.
Bất quá cũng tốt, không nghĩ tới Hàn Thụy vậy mà lại luyện thành bộ quyền pháp này, đợi khi có cơ hội, ông lại để cho Hàn Thụy đem bộ quyền pháp này truyền lại cho cháu."
Diệp Khiêm nhàn nhạt nở nụ cười một chút, nói: "Không cần, cháu thấy cháu cũng không thích hợp học môn công phu này."
Lão gia tử hơi sững sờ, kinh ngạc nhìn Diệp Khiêm, nói: "Không thích hợp học môn công phu này, vì cái gì?"
"Cha cháu đã đem bộ công phu này truyền cho Hàn Thụy, mà không có truyền cho cháu, thì đã nói lên là ông ấy cũng không muốn cháu học tập bộ quyền pháp này.
Hơn nữa, tuy lực công kích của bộ quyền pháp rất cường đại, nhưng lại có rất nhiều sơ hở ở trong đó, chỉ có cao thủ chân chính mới có thể phát huy ra uy lực chân chính của bộ quyền pháp này, nếu như tu vi không đủ chỉ có thể đánh ra hình, mà không có cách nào đánh ra tinh túy của nó.
Dùng tu vi của cháu bây giờ, căn bản không có biện pháp hoàn toàn phát huy ra uy lực của bộ quyền pháp này, cho nên, còn không bằng không học thì hơn, miễn cho điếm ô bộ quyền pháp này." Diệp Khiêm chậm rãi nói.
Lời hắn nói rất đúng, đây cũng không phải là lời nói dối trá lấy lòng mà thôi, bộ Phá Thiên Quyền này đúng là tồn tại lỗ thủng rất lớn, nếu như tu vị không đạt tới cảnh giới nhất định thì căn bản không có biện pháp đem những lỗ thủng này che giấu, không có cách nào phát huy ra uy lực chân chính của bộ quyền pháp này.
Mượn Diệp Hàn Thụy mà nói a, hắn căn bản cũng không có biện pháp phát huy ra uy lực của bộ quyền pháp này, hắn chỉ có hình, mà không có tinh túy.
Nếu như tu vi của hắn đầy đủ thì chỉ sợ Diệp Hàn Lẫm đã sớm bại dưới tay hắn rồi, đâu còn có thể chống cự lâu như vậy.
Hơn nữa, bộ quyền pháp này cũng không phải rất thích hợp Diệp Khiêm, từ trước đến nay hắn đều truy cầu một loại phương thức công kích đơn giản trực tiếp hữu hiệu nhất, mà bộ Phá Thiên Quyền này tuy có uy lực lớn, nhưng chiêu thức lại có chút cứng nhắc.
Nghe xong lời Diệp Khiêm nói, khiến cho lão gia tử có chút sửng sốt, ông ấy không ngờ Diệp Khiêm lại có ánh mắt như vậy.
Hoàn toàn chính xác, ông ấy cũng có thể nhìn ra sơ hở của bộ quyền pháp này, nó cũng giống như là lời Diệp Khiêm đã nói.
Thế nhưng mà, dùng tu vi của Diệp Khiêm lại có thể nhìn ra kết quả như vậy, hiển nhiên là thập phần ngoài ý muốn.
Bất quá, chuyện này đã biểu lộ ra Diệp Khiêm là một thiên tài, tương lai rất có thể trò giỏi hơn thầy, lão gia tử tự