Đây có lẽ là lần đầu tiên cô lại nói nhiều đến như vậy, nhưng không có nghĩa là cô dễ mềm lòng.
Triệu Hàn Lâm không biết nên giải thích với cô thế nào, đúng thật là anh đưa đàn bà về nhà lại còn vận động mạnh, nhưng anh không ngờ cô lại biết rõ như thế.
" Được, anh đồng ý ly hôn với em.
Tài sản sẽ chia đôi xem như là anh bù đắp cho em được chứ? "
" Không cần đâu.
" Vương Tuyết Băng lắc đầu, cô không muốn dính dáng vào hắn ta cũng như là tài sản của hắn.
...----------------...
Đúng vậy, tài sản của anh ta cô thật sự không cần thiết phải nhận.
Nếu đổi lại là người phụ nữ khác, họ sẽ không ngần ngại nhận lấy số tiền mà hắn ta bồi thường sau khi ly hôn.
Nhưng đối với Vương Tuyết Băng mà nói, số tiền đó tuy không là bao với lại gia tộc họ Vương cũng không thiếu số tiền cỏn con đó.
Việc ly hôn mà nói cô và hắn quyết định đúng đắn, cho dù là ai có lỗi thì bây giờ cũng không còn quan trọng nữa.
Hy vọng trong tương lai hắn ta sẽ gặp được người phụ nữ để hắn ta thật lòng thay đổi, riêng mỗi cô và hắn chỉ có tình cảm bạn bè mà thôi.
Triệu Hàn Lâm nhìn cô thêm một lúc, khẽ cười nói: " Dù chúng ta không có duyên chồng vợ, nhưng anh thật lòng chúc phúc cho em khi gặp người con trai yêu em hết lòng.
Có biết không? "
Cô chỉ gật đầu bảo biết rồi, thật ra cô cũng không biết nên dùng thân phận gì để đáp trả thì đúng hơn.
Dẫu sao hơn hai năm chung sống dưới một mái nhà, họ tuy không có tình yêu nhưng nếu là tình cảm anh em bạn bè dành cho nhau thì cô thật sự thấy nó rất đáng giá.
Triệu Hàn Lâm nhìn cô cảm giác buồn cười, anh biết cô không biết cách nào mà xử sự với anh đây mà.
Không nhịn được, anh đưa tay ra xoa đầu cô, thở dài nói: " Cái con bé này, không biết gọi anh một tiếng anh trai à? Dù sau anh lớn hơn em sáu tuổi đó biết không? "
Vương Tuyết Băng hừ lạnh hai tiếng nhìn hắn ta, liếc mắt nhìn hắn bảo: " Hừ!!! Anh cũng tự tin quá nhỉ? Nếu lớn hơn em tại sao không thể chính chắn vậy? Còn nữa, chúng ta ly hôn em cũng sẽ không muốn làm em gái của tên đào hoa nhà anh đâu.
"
Dứt lời, cô xoay người đống cửa phòng không thèm để ý đến hắn ta dù chỉ một chút.
Triệu Hàn Lâm nhìn cửa phòng khép chặt chỉ lắc đầu, anh đúng là không có cách trị được cô.
Kệ đi, ly hôn rồi cũng tốt.
Hắn thật sự chỉ xem cô là em gái để yêu thương, còn về tình yêu ấy, anh không mấy hứng thú.
Anh qua lại với nhiều cô gái chủ yếu chỉ để giải quyết nhu cầu sinh lý mà thôi.
Sau buổi tối hôm đó, Vương Tuyết Băng lại phải ra nước ngoài để lưu diễn thời trang, cũng vì thế cô không thể nào cùng hắn quay về nhà chính Triệu gia để nói với gia đình về chuyện ly hôn được.
Còn Triệu Hàn Lâm cũng không thể quay về vì hắn phải đến nước G để bàn chuyện hợp đồng giúp tập đoàn Triệu Thị.
Vì vậy cả hai người quyết định sau khi giải quyết xong việc của bản thân rồi cùng nhau về nhà chính để thưa chuyện.
Hai tuần sau, Vương Tuyết Băng và Triệu Hàn Lâm đã cùng nhau về nhà chính để thưa chuyện.
Biệt thự nhà chính nhà họ Triệu.
Căn biệt thự này được xây theo phong cách Châu Âu cổ với vẻ đẹp sang trọng, thời thượng, tinh tế qua từng đường nét, kiến trúc châu Âu