Mẹ Vương nhìn thấy hành động của thằng con cả chỉ cười, xem ra tên nhóc cũng không thích tên đó rồi.
Không bao lâu, chiếc xe BMW cũng đã lái thẳng đến biệt thự Nam Kinh.
Người làm đã nhìn thấy liền nhanh chóng mở cửa cho xe nhà họ Vương lái vào bên trong.
Đúng lúc này, Vương Thừa Duật cũng có ở bên trong nên cả hai mẹ con cũng nhanh chân đi vào bên trong để nghe kết quả về sức khỏe của Vương Tuyết Băng.
Trên phòng ngủ chính, tầng bốn.
Vương Thừa Duật vừa khám sức khỏe tổng quát cho em gái xong, xoay người đi đến ghế sofa đối diện giường ngủ, ngồi xuống, rót ly trà hớp vài ngụm, nhìn tảng băng trước mặt, thở dài hỏi: " Cậu tính không cho tập đoàn Dương Hoàng nữa à? "
" Không hẳn, phần lớn thời gian tôi sẽ giải quyết công việc ở nhà, còn các vấn đề khác sẽ giao cho bốn con chim đen, vàng, lục và trắng giải quyết.
" Triệu Hàn Dương tay cầm tách trà nhìn cô gái nhỏ vẫn còn đang hôn mê, cười nhạt nói.
Nghe vậy, Vương Thừa Duật chỉ cười nhạt, xem ra em gái anh đủ làm cho tảng đá này ăn hận rồi đây.
Cũng đáng mừng, sau bao nhiêu sóng gió thì họ cũng sẽ thuộc về nhau.
Nhưng quan trọng con nhóc kia dù đang trong giai đoạn hồi phục, về việc tỉnh lại là không thể chắc chắn khi nào.
Triệu Hàn Dương buông tách trà trên tay xuống, đi đến bên cạnh giường ngủ, ngồi xuống dịu dàng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, lên tiếng hỏi: " Kết quả hôm nay của cô ấy thế nào? "
" Các chỉ số khả quan, về việc tỉnh lại cũng sẽ sớm thôi.
" Vương Thừa Duật nhìn cô em gái nhỏ khẽ cười nói.
Triệu Hàn Dương gật đầu, cùng lúc này hai mẹ con Vương Tử Tâm cũng đã vào đến phòng ngủ chính, nghe Thừa Duật nói cô sẽ sớm tỉnh lại liền thở phào.
Nhìn thấy người bước vào, anh nhíu mày nhìn họ, nhưng vẫn không lên tiếng.
Vương Thừa Duật nhìn thấy mẹ Vương và anh cả cũng chỉ gật đầu, giọng nói trêu chọc: " Mẹ, mẹ lại đến thăm con bé à? "
" Không được sao? " Mẹ Vương - Tô Tiểu Hạ liếc mắt nhìn anh.
Vương Tử Tâm nhìn hai người chỉ cười lắc đầu, anh cũng mặc kệ hai người họ cứ trí chóe với nhau mà đi đến bên cạnh Triệu Hàn Dương.
Lúc này, Triệu Hàn Dương ngước mắt nhìn anh, nhíu mày, hỏi: " Sau thế? Ai chọc giận anh à? "
Vương Tử Tâm nhìn anh, liếc mắt đến ra ngoài, nói không rõ ràng: " Cậu theo anh đến thư phòng đi.
"
Triệu Hàn Dương nhìn anh, lại nhìn mẹ Vương và Vương Thừa Duật vẫn còn đang trí chóe với nhau mà gật đầu, trước khi ra ngoài,anh nhìn họ bảo: " Bác gái, bác cùng với Thừa Duật chăm sóc cô ấy giúp con một lúc nha.
"
Mẹ Vương - Tô Tiểu Hạ vẫn đang chửi mắng con trai mình bỗng chốc im lặng gật đầu: " Ta biết nên làm gì gì để chăm sóc cho con bé.
Còn cậu có việc thì cứ đi làm đi.
Không cần bận tâm đến bà già này đâu.
"
Dù lời nói lạnh nhạt, nhưng mẹ Vương vẫn biết Triệu Hàn Dương là người trăm công nghìn việc, nên bà mới đến biệt thự Nam Kinh thường xuyên để chăm sóc cho con gái mình trong những lúc anh đi vắng.
****
Thư phòng.
Vừa vào bên trong,anh đã