Ngày qua ngày lại trôi qua trong tĩnh lặng, không khí hai gia đình cũng rất âm u và thiếu đi sức sống.
Lúc này, điện thoại của Triệu Hàn Dương lại reo lên, anh nhìn tên người gọi liền nhíu mày.
Xem ra lời của Vương Tử Tâm nói chính xác rồi, anh cũng không ngần ngại bắt máy, lạnh giọng hỏi: " Có chuyện gì? "
Ba Triệu nghe thấy giọng nói lạnh nhạt của anh có chút không vui, nhưng ông vẫn không thể không nhỏ giọng hỏi thăm: " Hàn Dương, ba mẹ có nghe thấy tin tức rằng cháu nội của ông cụ Vương bị thương nặng, nên ba muốn đến thăm.
"
Nghe lời nói của ba Triệu, Triệu Hàn Dương nhíu mày, nhếch môi cười nhạt: " Oh, vậy sao ông không hỏi nhà họ Vương ấy? "
Ba Triệu nghe cách anh nói liền tức giận, nếu điện cho ba mẹ Vương được thì ông cũng không cần hỏi thằng con bất hiếu này rồi.
Ông cũng không cần để ý đến anh mà điện thoại rồi, nhưng vì mối quan hệ lâu dài kia, cho dù cả hai đã ly hôn nhưng ông vẫn cố gắng để duy trì mối quan hệ lâu dài nhất có thể.
Vì vậy ông cũng phải nuốt cục tức xuống mà nhẹ giọng hỏi anh: " Ba biết con còn giận gia đình, nhưng dù sao thì con bé ấy cũng là em dâu của con.
"
" Em dâu của tôi? " Triệu Hàn Dương nhíu mày, lạnh lẽo lập lại lời của ông, nhàn nhạt nói thêm: " Nếu tôi nhớ không nhầm thì cô ấy trên pháp lý là vợ của tôi mà nhỉ? Sau giờ lại thành vợ của thằng ch* kia hả? Ông Triệu tôi cần một lời giải thích từ ông? "
" Cái đó..."
Ba Triệu có chút cứng họng với câu hỏi của anh, với chuyện khi đó ông cũng vì thương Triệu Hàn Lâm hơn nên đã quyết định lấy cuộc hôn nhân đính ước từ nhỏ cho Triệu Hàn Lâm nên việt đó là chuyện mà ông và anh cũng đã có vết thương lòng.
Không đợi ông trả lời, anh cũng nói thẳng ra: " Ông không cần gọi điện cho nhà họ Vương để hỏi tung tích của cô ấy nữa đâu, tôi cũng sẽ không nói thêm bất cứ gì cho ông biết đâu.
Lúc trước tôi không thể bảo vệ cho ấy, còn bây giờ ông sẽ không có cơ hội gặp lại cô ấy nữa đâu.
"
Dứt lời, anh cũng cúp máy, đáy mắt trở nên sắt lạnh.
Vương Tử Tâm luôn ở bên cạnh nhìn anh, xem ra kể từ lúc con nhóc ấy bị thương đến giờ, cậu ta đã cố gắng kìm nén bản thân đến hiện tại cũng đã giỏi lắm rồi.
Rốt cuộc trong tương lai, anh cũng chỉ hy vọng em gái anh sẽ được hạnh phúc hơn với người nó yêu, và dĩ nhiên người đó cũng phải thương yêu em gái anh mới được.
Sau một tháng kể từ lúc Vương Tuyết Băng được anh đưa về Nam Kinh.
Sáng hôm sau, Triệu Hàn Dương có vài cuộc họp quan trọng cần phải có mặt, nên anh đành phải để đám người chị Đinh cho Vàng Ưng ở cạnh chăm sóc cho cô những lúc anh lên tập đoàn.
***
Tại Tập đoàn Dương Hoàng.
Vì sự trở lại của Triệu Hàn Dương mà hội nghị cấp cao hai tuần một lần được trở lại như bình thường.
Trước màn ảnh trước mặt, quản lý bộ phận nào đó đang chỉ vào bảng PowerPoint phóng to, báo cáo công việc gần đây.
Tuy ông chủ tập đoàn Dương Hoàng đã trở lại, nhưng mọi người có thể cảm giác được, không khí làm việc trong công ty trở nên nặng nề rất nhiều.
Gần như môi trường làm việc hàng ngày đều lâm vào tình cảnh thấp thỏm bất an.
Ba chú chim Hắc Ưng, Bạch Ưng, Lục Ưng cũng đã thay phiên dặn dò từng bộ phận phải trình báo