Phía trước xuất hiện một quần thể biệt thự xa hoa!
Cao Tiệm Phi đưa mắt nhìn về phía xa, các biệt thự kia đều thống nhất mang phong cách châu Âu, đi trên con đường quốc tế hóa, với những sơn cảnh tự nhiên rất đẹp, hồ nước trong suốt, trong biệt thự có trồng các loại cây như: thủy sam cùng cây ngô đồng nước Pháp, rất là khác biệt.
“Quần thể biệt thự này vừa lớn lại vừa có phong cách!”
Cao Tiệm Phi từ thành phố nhỏ tới, nhìn quần thể kiến trúc đường hoàng nhứ thế, trong lòng cũng âm thầm chặc lưỡi.
Đến tận bây giờ, hắn mới dường như nhận thức trực quan được rằng, đây mới thực sự là “ khu người giàu”!
Chỉ thấy lối vào khu biệt thự, mấy chục tên mặc áo sơmi đen to cao lực lưỡng đang đứng cùng 5 lão nhân xếp hàng quy củ một lượt.
Lúc này, 5 alõ đầu kia nhìn thấy Lưu Phong đến, liền vội vã chạy tới nghênh đón, trên mặt cười tươi.
26 tên vệ sĩ thủ hạ của Lưu Phong, trong đó có 2 tên hộ vệ bên cạnh Lưu Phong, còn lại 24 tên khác trực tiếp chặn đường lục soát người của 5 lão đầu, sau khi xác định bọn họ không mang theo bất kỳ vũ khí gì mới để cho bọn họ tới.
Ngay sau đó, bọn vệ sĩ lại tiếp tục tiến tới đám người Đông hưng ở bên kia tiến hành lục soát toàn bộ người.
Người bên Lưu Phong làm việc cực kỳ chuyên nghiệp.
Nói cách khác, sau khi tiến vào khu biệt thự, trên cơ bản là người của Lưu Phong thì có thể mang súng, còn người của Đông hưng thì không được mang súng.
Đương nhiên, việc lục soát người này cũng chỉ là việc làm dầu tiên theo thông lệ.
Thứ nhất, nếu như người đông hưng, có chủ tâm muốn giở trò quỷ, thì bọn họ hoàn toàn có thể đem súng vào sau khi Lưu Phong cùng đám vệ sĩ đã vào biệt thự.
Thứ hai, người Đông hưng vốn tuyệt đối không dám động tới Lưu Phong, đừng nói trực tiếp động tới Lưu Phong, cho dù tại địa bàn của bọn họ mà mất 1 sợi tóc, bọn họ cũng là sớm muốn chết rồi!
Thế lực sau lưng Lưu Phong, Đông hưng không đủ khả năng để chống lại!
5 lão đầu, điên cuồng chạy đến trước mặt Lưu Phong, cúi đầu kính cẩn.
Thế nhưng, khóe mắt dư quang lại liếc nhìn Cao Tiệm Phi.
Trong lòng bọn họ đều thầm nghĩ…….tiểu tử trong thế giới ngầm này chẳng lẽ chính là người mà lần trước Diệu Huy dẫn đến Đế vương cao ốc, thịnh tình khoản đãi? Sao hắn lại cùng Phong thiếu có vẻ thân cận như thế? Hắn đến tột cùng là ai?
“Nhị gia, Tam gia, Ngũ gia, Lục gia, Bát gia”.
Trần Diệu Huy hướng 5 lão đầu lễ phép nói lớn.
“Diệu Huy, ngươi trình diện đúng giờ, tốt lắm!”
Nhị gia dùng ánh mắt cực kỳ phức tạp nhìn Trần Diệu Huy liếc mắt một cái, đồng tử thoáng co rút lại một chút, có vẻ rất là rối rắm.
Thế nhưng, hắn rất nhanh đã đem vứt bỏ bộ mặt này, quay đầu dùng vẻ tươi cười như nịnh hót, nhìn về phía Lưu Phong: “Phong thiếu, bên trong xin mời.”
Lưu Phong chỉ là ôm vai Cao Tiệm Phi, căn bản là mắt cũng không thèm liếc nhìn 5 lão đầu kia một cái, cực kỳ kiêu ngạo! Dưới sự hộ vệ của vệ sĩ, hắn trực tiếp hướng biệt thự phía trước mặt đi tới.
5 nguyên lão Đông hưng liếc mắt nhìn lẫn nhau, rồi nhìn Trần Diệu Huy ngoắc nói:
“Đi, Diệu Huy, chúng ta đi vào.”
Mà thủ hạ của Trần Diệu Huy, cũng chính là 5 tên thanh niên tâm phúc trước đó, còn lại là cúi đầu, trong ánh mắt bọn họ không hề cam chịu cùng sát khí toát ra.
Nhị gia, Tam gia, Bát gia, gương mặt có vẻ ngưng trọng.
Lục gia thì bộ dáng có vẻ hả hê.
Mà Ngũ gia, ánh mắt lại hướng ra mấy cái cửa ở khu vực phụ cận của biệt thự quét nhìn vài lần.
Mỗi người một tâm tư!
Cao Tiệm Phi và Lưu Phong cùng nhau tiến vào quần thể biệt thự.
Bên trong chẳng những phong cảnh đẹp đến cực điểm, mà mọi thứ bên trong cũng được thiết kế, bố trí rất là hoàn thiện.
Sân tennis, hồ bơi, sân bóng rổ, sân golf,…v.v….!
Mặt khác, trong khuôn viên biệt thự bố trí khoảng chừng 100 tên thủ hạ của Đông hưng, bọn họ tay cầm bộ đàm, ánh mắt tập trung giám thị bốn phía nhất cử nhất động.
Bọn vệ sĩ Lưu Phong lại tiến tới, đối với tất cả thủ hạ Đông hưng bên trong biệt thự, cũng tiến hành lục soát người.
Cuối cùng, bọn họ đều cùng lúc hướng về Lưu Phong đưa tay làm dấu hiệu Ok.
Lưu Phong cười giải thích với Cao Tiệm Phi:
“Tiên sinh, trải qua chuyện lần trước, tôi đối với an toàn của bản thân thấy rất nặng, làm việc khó tránh khỏi chuyện này nọ, vì vậy phải cẩn thận một chút.
Tuy nhiên, tôi thật cũng không tin đám người Đông hưng dám làm loạn, ta một khi gặp chuyện không may, cũng không phải bọn họ có thể đảm đương được!”
Cao Tiệm Phi gật đầu, cũng không có qua nhiều phát biểu bình luận.
Thực ra, vào lúc này, cái kiểu hào khí này Cao Tiệm Phi cũng không thích lắm.
Hôm nay hắn tới đây mục đích chính là giúp Trần Diệu Huy cầu tình, sau đó hắn sẽ rời đi không liên quan đến những sự việc gì khác ở nơi này.
Đoàn người tiến vào một tòa biệt thự lớn ở trung tâm của quần thể biệt thự.
Tầng dưới cùng của biệt thự là một phòng khách rất lớn, ở đây cũng không có bày biện đồ dùng gia đình hay đồ điện gia dụng.
Một cái đèn chum bằng thủy tinh được treo trên trần nhà, ánh sáng chiếu xuống nhìn rất đẹp.
Tại chính phía trước có đặt một cái điện thờ, dựa sát tường, ánh nến cháy cao.
Cao Tiệm Phi nhìn qua là biết, đang cung phụng ở bên trong điện thờ đó, là quan viên của Nhị gia.
Thấy tình cảnh này, Cao Tiệm Phi trong lòng không nhịn được nghĩ thầm:
“Quan Nhị gia? Không biết khi ta tăng lên được vài cấp khu quỷ giả, liền tìm tòi gom góp linh hồn Quan Nhị gia?”
Lúc này, 5 lão đầu cùng đám người Trần Diệu Huy cũng đã tiến vào phòng khách biệt thự.
Nhị gia vội vàng vỗ vỗ tay, lập tức có thủ hạ bưng ra mấy chiếc ghế đặt ở giữa phòng khách.
Nhị gia tiến tới trước Lưu Phong, cúi người nói:
“Phong thiếu, mời ngồi!”
Lưu Phong ôm bả vai Cao Tiệm Phi, trực tiếp đi qua, kéo hai chiếc ghế ra ngồi xuống.
Vệ sĩ của hắn thì đứng ở phía sau.
Mà tất cả mọi người trong phòng khách, cũng cùng Lưu Phong và Cao Tiệm Phi ngồi xuống, còn lại, những người khác thì theo quy củ đứng đằng sau.
5 lão đầu cùng Trần Diệu Huy đi tới trước mặt Lưu Phong.
Đầu tiên là Nhị gia nói:
“Phong thiếu lần này tới G tỉnh, tới tổng bộ Đông hưng chúng tôi, thật…..có chút tiếp đãi chưa được chu toàn…..”
Lời khách sáo còn chưa nói hết, Lưu Phong không kiên nhẫn phất phất tay:
“Được rồi, thời gian của tôi là rất quý giá.
Tôi tới đây cũng không phải để nghe mấy người nói nhảm! Lần trước tôi thay mặt cho gia tộc của tôi, cùng Đông hưng các người bàn bạc một số chuyện hợp tác, nhưng là…..Đông hưng các người thật sự làm cho ta thất vọng! Tôi thiếu chút nữa đã bị một tên sát thủ giết chết, chuyện này tôi tạm thời không nói, cũng không có báo lên cho gia tộc biết.
Nhưng tôi cần có một lời giải thích! Nếu như, Đông hưng các người không xử lý được chuyện này, như vậy, gia tộc của tôi sẽ phái người tới đây xử lý!”
Nói xong những lời này, , Lưu Phong lạnh nhạt nhìn đông hưng 5 đại nguyên lão.
“Là thế này, Phong thiếu, xin nghe chúng tôi giải thích.”
Nhị gia kia sợ đến toàn thân run lên một chút:
“Phong thiếu, trên thực tế, mấy người lão già chúng tôi đã thật lâu chưa từng có hỏi thăm chuyện tình xã đoàn.
Đại bộ phận sinh ý của xã đoàn, và các sự vụ lớn chúng tôi dều giao hết cho Diệu Huy phụ trách.
Với sự kiện lần trước tiếp đãi Phong thiếu mà nói, kỳ thực là một mình Diệu Huy ôm hết mọi việc.
Cái này……”
Ánh mắt hắn quét nhìn về phía Trần Diệu Huy:
“Diệu Huy, ngươi lại đây giải thích với Phong thiếu!”
Nói xong, cả 5 lão đầu cũng vội vàng đưa mắt nhìn Trần Diệu Huy.
Trong lòng Cao Tiệm Phi, không khỏi sinh ra cảm giác 5 lão đầu này thật hèn mọn…..Lão gia này, bây giờ chính là nghĩ muốn kim tiền thoát xác (đổ vấy toàn bộ trách nhiệm cho người khác)! Đem tất cả phiền toái trực tiếp chuyển hết sang cho Trần Diệu Huy!
Xem ra thế lực ngầm cũng không phải giống như trong truyền thuyết vậy, quan tâm đến nghĩa khí.
“Phong thiếu, lần trước cùng người mật đàm, quả thật là Trần Diệu Huy tôi một mình tự thu xếp mọi việc.” Trần Diệu Huy lạnh lùng nói:
“Tôi thật không ngờ xảy ra sự việc như vậy, nhưng một khi đã xảy ra thì Trần Diệu Huy tôi sẽ không trốn tránh trách nhiệm! Thế nhưng, Phong thiếu, tôi tin chắc rằng: sở dĩ xảy ra chuyện phát sinh đó là bởi vì…..
bên trong Đông hưng chúng tôi có nội gian!”
Lưu Phong không kiên nhẫn nói:
“Chuyện tình bên trong xã đoàn các người tôi không quan tâm, điều tôi muốn chỉ là một cái công đạo, một người có thể