Ngay lúc Thẩm Lãng và Thượng Bân đi vào một nhà hàng và đang chuẩn bị dùng cơm, điện thoại của Thẩm Lãng đột nhiên vang lên.
Là một số điện thoại lạ hoắc.
Ấn nghe điện thoại, đối phương chưa kịp mở miệng Thẩm Lãng đã loáng thoáng nghe thấy từ trong điện thoại truyền đến tiếng kêu cứu của Vinh Y.
"Thẩm Lãng, cứu tôi!"
Điều này khiến trong lòng Thẩm Lãng không khỏi kinh ngạc, anh không biết đối phương bắt Vinh Y lại làm gì?
Đúng lúc này, trong điện thoại vang lên một giọng nói với khẩu âm nước ngoài: "Anh Thẩm đúng không, bạn gái của anh đang ở trong tay chúng tôi!"
Trong lòng Thẩm Lãng cười khổ, cái cô Vinh Y này mới gặp anh tổng cộng có hai lần sao đã trở thành bạn gái rồi, bọn bắt cóc này không chuyên nghiệp gì cả!
Trước khi bắt cóc chẳng lẽ các anh không điều tra rõ ràng à? Cô ấy không phải bạn gái của tôi! " Thẩm Lãng cạn lời nói.
"Anh Thẩm, anh nghĩ chúng tôi ngốc à? Loại lời này chúng tôi sẽ tin chắc, bạn gái của anh xinh đẹp như vậy tôi sợ lát nữa không nhịn được mà làm ra một số chuyện khác, đến lúc đó tôi cũng có thể gửi cho anh một số thứ kích thích! " Bọn bắt cóc vừa cười vừa nói đầy gian ác.
Trong lòng Thẩm Lãng ngầm thở dài, thản nhiên nói: "Được, vậy anh nói điều kiện ra xem nào, đừng làm tổn thương cô ấy, nếu không tôi sẽ khiến các anh sống không bằng chết!"
"Thế mới là đàn ông chứ! Một tiếng sau đi đến nhà máy bỏ hoang ở Nam Giao, chỉ cho một mình anh đến, nếu dám giở trò thì nghĩ đến cô bạn gái này của anh chút đi.
" Nói xong liền cúp điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Lãng khinh thường cười một tiếng.
Khẩu âm này rõ ràng là một người nước ngoài, hơn nữa phỏng chừng chính là người trên chiếc xe đi theo sau anh ngày hôm đó.
Trong lòng Thẩm Lãng chắc chắn người này hẳn là do Khổng Ba tìm đến, dù sao thì trước đó Tập đoàn Khổng Thị cũng phát triển ở nước Tây, tìm mấy tên bắt cóc người nước ngoài là chuyện quá dễ dàng!
Có điều Thẩm Lãng không ngờ bọn họ không dám ra ta với anh nhưng lại đánh bậy đánh bạ bắt cóc người hôm qua đưa anh về nhà là Vinh Y, cho nên Thẩm Lãng không thể bỏ mặc chuyện này.
"Cậu Thẩm, có chuyện gì thế?" Thượng Bân nghi ngờ nhìn Thẩm Lãng mà hỏi.
Thẩm Lãng lắc đầu nói: "Anh ăn trước đi, tôi có chút việc phải đi ra ngoài một chuyến!"
Nói xong Thẩm Lãng bèn đứng dậy rời đi.
Sau khi lên xe, Thẩm Lãng gọi điện thoại cho Kim Nam.
"Bắt Khổng Ba lại cho tôi, còn cả thằng con trai kia của ông ta cũng trông kỹ cho tôi!" Thẩm Lãng lạnh giọng nói.
"Dạ!"
Sau khi cúp điện thoại, Kim Nam bèn gọi thuộc hạ xông vào tòa nhà của Tập đoàn Khổng Thị, lúc này Khổng Ba cũng đang định đi nhà máy bỏ hoang ở Nam Giao, ông ta muốn tận mắt nhìn thấy Thẩm Lãng chết trước mặt ông ta.
Vừa ra khỏi cửa đúng lúc gặp phải đám người của Kim Nam.
Khổng Ba cảm thấy tình huống có gì đó sai sai, vội vàng xoay người muốn chạy về tập đoàn, dù sao ở đó cũng có rất nhiều bảo vệ nên ít ra có thể bảo đảm an toàn cho ông ta.
Nhưng còn chưa chạy ra được mấy bước thì người ở sau lưng Kim Nam đã lái xe tông thẳng vào làm đổ hàng rào bảo vệ, rồ ga vọt tới trước mặt Khổng Ba.
"Ngăn bọn họ lại!" Trong lúc bối rối, Khổng Ba dặn dò bảo vệ.
Ầm!
Ầm!
Hai bảo vệ dám đứng ra bảo vệ trước mặt Khổng Ba bị hai thuộc hạ của Kim Nam đấm mỗi người một cái làm ngã lăn ra đất.
Giờ phút này Khổng Ba nào còn lo được mà quay đầu nhìn lại, chỉ muốn liều mạng chạy vào trong tập đoàn.
"Nếu còn chạy thì chúng tôi không dám đảm bảo sự an toàn của con trai ông đâu!" Giọng nói của Kim Nam vang lên ở sau lưng Khổng Ba.
Khổng Ba ngẩn ra rồi dừng bước.
"Cậu! các cậu muốn làm gì?" Khổng Ba hốt hoảng nói.
Lúc này Kim Nam đi tới trước mặt Khổng Ba, hừ lạnh một tiếng rồi nói: "Ông chủ của tôi muốn gặp ông, đi theo chúng tôi một chuyến, đừng tự chuốc lấy quả đắng!"
Nói xong mấy tên thuộc hạ bèn dẫn Khổng Ba lên xe.
Trong lòng Khổng Ba kinh hãi, không biết ông chủ trong miệng tên Kim Nam này rốt cuộc là ai, chỉ mong rằng không phải là tên Thẩm Lãng mà ông ta muốn đối phó kia.
"Kim Nam, cậu làm như vậy chẳng phải là vì tiền hay sao? Cậu muốn bao nhiêu chỉ cần cậu ra một cái giá, chắc chắn tôi sẽ không trả giá, chỉ cần cậu thả tôi và con trai tôi ra!" Ngồi ở đây, Khổng Ba hy vọng có thể