Thẩm Lãng cười nhạt một tiếng, đối với Khổng Ba anh chỉ cảm thấy buồn cười.
"Bây giờ hối hận có vẻ hơi muộn rồi!" Thẩm Lãng lạnh giọng nói.
Trước đó không phải anh chưa từng cảnh cáo Khổng Dương, cũng đã dặn Kim Nam đi cảnh cáo Khổng Ba, nhưng Khổng Ba hoàn toàn không thèm để mắt đến những chuyện này, đã như vậy thì Thẩm Lãng cũng không có ý định cho Khổng Ba thêm một cơ hội nào nữa.
Nhưng Khổng Ba biết hôm nay ông ta còn có một lá bài tẩy, chính là Vinh Y đang bị trói ở kia, ít ra ông ta vẫn còn an toàn.
"Cậu dám giết tôi ư? Nên biết là bây giờ bạn gái của cậu vẫn đang ở trong tay người của tôi!" Khổng Ba nói, giọng nói cũng không còn quá hoảng hốt nữa.
"Vậy chúng ta làm một cuộc giao dịch, lấy một đổi một.
" Thẩm Lãng lạnh giọng bình tĩnh nói.
Trong lòng Thẩm Lãng vẫn có chút áy náy với Vinh Y, dù sao thì chuyện này cũng không liên quan gì đến cô ấy nhưng cô ấy lại bị liên lụy, cho nên Thẩm Lãng cũng không muốn mạo hiểm.
"Được, có điều cậu phải thả tôi ra trước!" Khổng Ba nói.
Thẩm Lãng cười nói: "Không ngờ ông lớn tuổi như vậy mà vẫn còn ngây thơ hồn nhiên như thế, ông cảm thấy có thể không, đồng thời thả người!"
Khổng Ba đảo mắt nhìn đám người Kim Nam ở đằng sau, lại nhìn sang bên ông ta chỉ có ba người.
Rõ ràng không chiếm ưu thế về số lượng người, nếu như đồng thời thả người lỡ Thẩm Lãng đổi ý, khi đó người thua thiệt sẽ là bọn họ!
"Không được, các cậu có nhiều người như vậy làm sao tôi đảm bảo được sự an toàn của tôi?" Khổng Ba nói.
Hai mắt Thẩm Lãng ngưng tụ lại, cả người thoáng hiện lên sự hung ác.
"Ông không có lựa chọn khác!" Thẩm Lãng lạnh giọng nói
Khổng Ba cười lạnh nói: "Chẳng lẽ cậu không suy xét đến sự an toàn của bạn gái cậu sao?"
"Xem ra các ông vẫn chưa nắm rõ tình hình.
" Thẩm Lãng khinh thường cười một tiếng, nhận lấy một con dao găm từ trong tay thuộc hạ của Kim Nam kề lên cổ Khổng Ba, không nhanh không chậm nói: "Nói rõ cho ông biết này, cô gái kia vốn không phải là bạn gái của tôi, chúng tôi mới chỉ gặp nhau hai lần! Cho nên các ông giết cô ấy cũng chẳng sao, hôm nay cả ông và con trai ông đều phải chết!"
"Mày nói láo! Mày nghĩ ông đây là đồ ngu à?" Khổng Ba lập tức phẫn nộ, có một loại dự cảm chẳng lành bất cứ lúc nào.
"Cô ấy cũng không phải Mộc Hồng Diệp, ông nghĩ xem có quan trọng với tôi không?" Thẩm Lãng cười nói.
Lời này vừa nói ra, trong lòng Khổng Ba mất hết tia may mắn cuối cùng.
"Vậy! Cậu muốn làm thế nào?" Khổng Ba nói, quả thật Thẩm Lãng mang đến cho ông ta một loại hơi thở cực kỳ nguy hiểm, khiến ông ta không thể chắc chắn rốt cuộc Thẩm Lãng có để ý đến người phụ nữ kia hay không.
"Rất đơn giản, đồng thời thả người.
" Thẩm Lãng nói.
Khổng Ba im lặng, ánh mắt quét qua mấy người nước ngoài mà ông ta tìm đến, khẽ gật đầu.
Người đàn ông tóc vàng mắt xanh kia dường như đã hiểu ý Khổng Ba.
Cảnh này đương nhiên đã bị Thẩm Lãng nhìn thấy hết, nhưng anh chỉ cười lạnh không nói gì.
"Được! Cứ làm như cậu nói.
" Khổng Ba ra quyết định: "Có điều cậu phải đảm bảo để chúng tôi an toàn rời đi.
"
"Yên tâm, trước nay tôi chưa từng nuốt lời.
" Thẩm Lãng gật đầu.
Dứt lời, Thẩm Lãng đạp một cái đẩy Khổng Ba ra ngoài, lúc này Khổng Ba cũng không rảnh để ý tới, vội vàng đứng lên khập khiễng đi về phía thuộc hạ của ông ta.
Mà Vinh Y cũng được cởi trói, sau khi bị đẩy ra bèn vội vàng chạy về phía Thẩm Lãng.
Hai người Vinh Y và Khổng Ba đang dần dần đến gần, vào giờ phút này tinh thần của Thẩm Lãng cũng tập trung cao độ, anh biết ba người của đối phương sẽ không đàng hoàng như vậy, cũng không đàng hoàng giống như anh.
Bầu không khí bên trong nhà máy cũng trở nên vắng lặng ở khoảnh khắc này, sự căng thẳng và cấp tốc dần dần lên men, dường như có thể nghe thấy cả tiếng trái tim đang ra sức đập "thình thịch".
Cuối cùng, Vinh Y và Khổng Ba đi ngang qua nhau, cũng ngay trong nháy mắt này.
Thẩm Lãng phẫn nộ quát một tiếng: "Nằm xuống!"
Vinh Y bị dọa đến nỗi ngẩn ra, tuy rằng không nằm xuống nhưng dưới chân vấp một cái, lảo đảo ngã trên mặt đất.
Người đàn ông tóc vàng ở bên kia đã sớm rục rịch xông lên trước một bước, kéo Khổng Ba qua, không biết từ lúc nào trong tay đã xuất hiện thêm một khẩu súng ngắn!
"Chết đi cho