Cùng lúc đó, tại khu nhà cán bộ cao cấp ở Trường Sa , một ngọn đèn nhu hoà hiện ra sau tấm rèm cửa màu phấn hồng , nếu đi lại gần , có thể nghe được tiếng bàn phím " bùm ,bùm" cùng tiếng va đập "phanh, phanh" của đồ vật .
"Ny ny, ngày hôm nay ăn hỏa dược sao?" Ngừng việc gõ bàn phím , vẻ mặt mệt mỏi rã rời. Chỉ thấy thân thể bạch ngọc của nàng giống như một pho tượng mỹ lệ trầm tĩnh , vóc người cao hơi gầy , cái áo ngủ tơ tằm làm tôn lên thân thể mềm mại hình chữ S của nàng một cách tinh tế , tạo ra một phong phạm mê người . Mái tóc đên vấn cao , làm lỗ ra cái cổ trắng thon dài , làm tăng thêm vẻ cao quý cùng lãnh đạm.
Nếu như Trương Sở Lăng ở chỗ này , hắn khẳng định sẽ hô to "Sát thần mặt lạnh" Madam Viên lại có thể khêu gợi đến như vậy. Nữ nhân này chính là người giám sát phòng điều tra khiếu nại cục bộ Viên Cảnh Lam, cũng là người trực tiếp lãnh đạo Trương Nhược Nam, bất cứ cảnh viên nào trong cục cảnh sát mắc lỗi , cho dù ngươi quan to chức lớn , đều cũng thua trong tay của nàng, nàng từ trước tới giờ ở cục cảnh sát đều mang bộ dạng lanh như băng, được xưng là "Gặp thần sát thần, gặp quỷ giết quỷ" .
"Cái tên Trương Sở Lăng ở cục cảnh sát Thâm Thuỷ kia ." Nhớ tới việc Trương Sở Lăng bỏ lại một nữ hài tử một mình trơ trọi trên đường , trong lòng Điền Ny cảm thấy buồn bực, nàng hung hăng đá một cước vào bao cát , "Vóc người hèn mọn cũng được đi , tính tình cũng như vậy ."
Có thể là do ở nhà , trên người Điền Ny chỉ mặc một cái áo ngực màu trắng, bộ ngực cao ngất như muốn tung ra , hai quả nho nhỏ màu màu phấn hồng hiện rõ lên , đường cong lả lướt lộ ra hoàn toàn. Tay nàng chuyển thành quyền , tung ra một quyền , hai mắt chăm chú nhìn cái bao cát , trên khuôn mặt hồng nhuận lấm tấm mồ hôi hột.
"Trương Sở Lăng? Tính tình hắn cũng không tệ a." Viên Cảnh Lam nghe được Điền Ny đột nhiên nhắc tới Trương Sở Lăng, trong đầu cảu nàng liền hiện lên hình ảnh một đại nam hài đang cúi đầu đỏ mặt không nói gì .
Trương Sở Lăng bởi vì đầu óc phản ứng không nhạy bén , lúc chấp hành nhiệm vụ thường xảy ra nhiều vấn đề , làm đồng nghiệp khiển trách, bởi vậy Viên cảnh làm không ít lần tìm Trương Sở Lăng nói chuyện , mà mỗi lần như vậy khuôn mặt Trương Sở Lăng đầu đỏ lên , cúi đầu không ngừng nói "SORRY." Không tự mình giải bày một câu nào .
Điền Ny lại hung hăng tung một cước vào bao cát , chỉ thấy bao cát nhanh chóng bị bay lên tận nóc nhà , nàng mở to con mắt nhìn Viên Cảnh Lam, "Lam tỷ, ta không nghe lầm chứ, ngươi nói hắn tính tình không tệ , ta mới đến cục cảnh sát Thâm Thuỷ giống như một con phượng hoàng bị nhổ trụi lông . ( DG: chỗ này tùm lum chả hiểu tg tác giả nói gì vãi thật )
"Hắn lại phạm sai lầm sao?" Thấy được oán khí đầy mình của Điền Ny , phản ứng đầu tiên của Viên Cảnh Lam chính là cho rằng trong lúc tuần tra Trương Sở Lăng lại phạm sai lầm, liên luỵ Điền Ny bị thủ trưởng trách phạt ."Ny ny, hắn cũng rất đáng thương , hiện tại ở cục cảnh sát bất cứ nhiệm vụ gì tất cả mọi người đều không muốn đi cùng hắn , ngươi hãy chịu đựng đi."
"Hắn đáng thương ?" Nghe được Viên Cảnh Lam nói, Điền Ny thiếu chút nữa phát điên, bản thân lúc cùng Trương Sở Lăng ở một chỗ hình như đều là hắn khi dễ mình a ,hơn nữa, từ đầu đến cuối hắn cũng không phạm sai lầm, thật ra là bản thân mình phạm sai lầm. Vì sao trong mắt người khác Trương Sở Lăng đều có bộ dạng thành thật đáng thương , mà Trương Sở Lăng trong mắt mình lại là một người đáng ghét như vậy , không phải là ông trời cố ý phái tên Trương Sở Lăng này đến để làm khổ mình chứ?"Lam tỷ, nếu như Trương Sở Lăng đáng thương , vậy bị hắn khi dễ ta càng không phải đáng thương hơn sao?"
"Ny ny, đừng làm rộn, ta còn muốn xử lý án kiện này." Viên Cảnh Lam sẽ không tin tưởng lời nói của biểu muội, bất quá tính tình của biểu muội nàng cũng hiểu được , nàng không khi dễ người khác là tốt lắm rồi , người khác khi dễ nàng căn bản là không bao giờ xảy ra a, về phần Trương Sở Lăng kia khi dễ nàng, càng là hoang đường.
Xem ra nét mặt của biểu tỷ chắc hẳn không tin những gì mình nói , Điền Ny phiền muộn đấm mạnh một quyền vào bao cát , một bên đá vào bao cát, một bên miệng vẫn gào thét lớn , trong lúc nhất thời, trong phòng giống như có một trận bão đi qua.
Qua mười mấy phút đồng hồ , khí lực toàn thân của Điền Ny đã dùng hết , nàng mới mềm nhũn ôm bao cát thở hổn hển . Chỉ thấy cả người nàng đày mồ hôi , cái áo ngực ôm chặt lấy bộ ngực , bộ ngực run rẩy , trên cái bụng bằng phẳng của nàng đầy mô hôi hột, loại hình ảnh này làm cho người ta hồi tưởng , vì bị mồ hôi làm ướt