Khi Trương Sở Lăng về đến nhà cũng đã gần 11 giờ, hắn cho rằng người nhà đều đã ngủ, mở cửa rón rén đi vào, ai mà biết hắn mới vừa mở cửa phòng, lại phát hiện ánh sáng của ngọn đèn dầu ở phòng khách, đồng thời ánh mắt của phụ thân và hai muội muội đều nhìn về phía mình, TV trong phòng khách giống như chỉ để trưng bày , tuy rằng mở ra, lại không có người xem.
"A Lăng, ngươi đã về a, ta đã chuẩn bị cho ngươi canh thịt gà viên , ngươi chờ a, ta liền bưng đến cho ngươi ." Trương phụ từ ghế salon đứng lên , chậm rãi đi vào nhà bếp bưng chén canh đi ra.
"Cha, ngươi bất công, lúc ta về cái gì cũng không được ăn , vì sao ca ca về người đã bảo hắn uống canh ?" nghe giọng điệu của Trương Nhược Nam chính là làm nũng trên người Trương phụ .
"Nha đầu, ta nấu một nồi lớn như vậy , có thể thiếu phần ngươi với Nhược Nhàn sao , các ngươi đều hảo hảo mà ngồi xuống cho ta , ta đi cho lấy cho các ngươi ." Trương phụ hiền lành nhéo mũi Trương Nhược Nam , lại cao hứng chạy vào nhà bếp.
"Cha, ta tới giúp ngươi." Trương Nhược Nhàn nhu thuận từ ghế salon đứng lên , theo phụ thân chạy vào nhà bếp , Trương Nhược Nam hướng Trương Sở Lăng thè lưỡi, cũng theo vào nhà bếp lun.
Trương Sở Lăng cảm nhận được hương vị nồng đậm trong chén , lúc này mới nhớ tới bản thân còn chưa có ăn cơm , liền bưng chén canh húp vào bụng, sau đó lại cầm chén không vào phòng bếp.
"Ca, ngươi không sao chứ, nhanh như vậy liền đã uống xong một chén , ngươi không phải cùng đại tẩu ra ngoài hẹn hò sao, lẽ nào ngươi không mời nàng ăn, nếu ngươi đã ăn cơm chiều vậy ngươi làm gì mà tiêu hao hết năng lượng vậy ?" Người thứ nhất phát hiện Trương Sở Lăng tiến vào nhà bếp chính là Trương Nhược Nam, thấy Trương Sở Lăng chỉ trong vài giây đồng hồ đã giải quyết xong chén canh, nàng kinh ngạc kêu to lên.
"A Lăng, nghe Như Nam nói ngày hôm nay ngươi đi hẹn hò với một cô bé rất đẹp, hơn nữa còn là đôn đốc thực tập, ngươi nên nỗ lực a, cha muốn ôm cháu nội rất lâu rồi." Trương phụ mỉm cười tiếp nhận cái chén không trong tay Trương Sở Lăng , lại đưa cho hắn một chén đựng canh gà.
Nguyên lai lúc đó Trương Nhược Nam không kịp phản ứng Điền Ny là ai, nhưng trên đường về nhà liền nhớ đến lai lịch của Điền Ny , sau đó khi về nhà nàng lại thêm mắm thêm muối đem chuyện này kể với người nhà , làm cho Trương phụ hưng phấn không ngủ yên được , chờTrương Sở Lăng trở về báo cáo lại tình huống , tỷ muội Trương Nhược Nam tự nhiên cũng ghé vào xem náo nhiệt.
"Ca ca, lúc nào dẫn đại tẩu đến đây nha , ta cùng ba ba đều muốn thấy đại tẩu." Trương Nhược Nhàn ở một bên chen miệng nói.
Nghe xong phụ thân cùng tiểu muội nói, Trương Sở Lăng rốt cuộc biết chuyện gì xảy ra, hắn ngẩng đầu đi tìm đầu sỏ gây nên chuyện này, lại phát hiện Trương Nhược Nam đã sớm biến mất khỏi nhà bếp.
Chẳng lẽ mình rất già sao, thế nào mà người trong nhà lại ngóng trông mình nhanh chóng kết hôn vậy Trương Sở Lăng trông thấy vẻ mặt chờ mong của phụ thân cùng muội muội, trong lòng có điểm bất đắc dĩ, trong đầu mình căn bản không có khái niệm hôn nhân a, lẽ nào vì đáp ứng Trương phụ mà phải chịu thiệt phải nhập gia tuỳ tục sao ?
"Cha, canh này là làm như thế nào a, thế nào thơm như vậy, ngay cả xương có mùi vị ." Trương Sở Lăng biết phụ thân từ khi về hưu vẫn lấy kỹ thuật nấu canh của mình làm tự hào, chỉ cần một người khen ngợi canh của người, người sẽ vui vẻ nửa ngày, vì để dời sự chú ý của Trương phụ , hắn cố ý nhắc tới cái đề tài này.
"Này canh a, cần phải dùng đến bắc kỳ, thịt quả nhãn, trần bì, táo đỏ, gà mái. Trước đem gà mẹ mổ bụng rửa sạch, cạo lông, lấy nội tạng ra ; bắc kỳ, thịt quả nhãn rửa sạch; táo đỏ rửa sạch, bỏ hột ; trần bì ngâm nước ,