Thấy Đường Dũng nhanh chóng đưa ra tiền đánh cược cực kỳ có lợi cho mình , Trương Sở Lăng đã nhận thấy việc Đường Dũng muốn tỷ thí thuật bắn súng với mình không phải là ý định của hắn , chí ít không hoàn toàn là ý định của bản thân hắn , bên trong chắc hẳn còn chứa chuyện gì khác.
Dưới ánh mắt chờ mong của mọi người , Trương Sở Lăng mỉm cười lắc đầu, "Xin lỗi, ta không thể đáp ứng cùng ngươi tỷ thí , dùng súng dành cho việc huấn luyện trong trường học để lén lút thi đấu sẽ vi pham qui định của trường học , nếu muốn bị xử phạt , ta nghĩ ngươi hẳn là minh bạch điểm này ?"
Nghe được Trương Sở Lăng nói, Đường Dũng biến sắc, ánh mắt của hắn không tự chủ được liền nhìn về phía Chu Minh Cường. Hắn cũng không biết, dùng súng dành cho việc huấn luyện trong trường học để lén lút thi đấu sẽ vi pham qui định của trường học .
Thấy ánh mắt nghi vấn của Đường Dũng nhìn về phía mình , Chu Minh Cường trong lòng thầm mắng một tiếng "Ngu ngốc ", hắn vốn đang muốn tìm một cơ hội để chuồn đi , khiến cho mọi ngươi soi mói cũng không được .
Vốn là hắn biết thuật bắn súng của Đường Dũng rất lợi hại lại thêm tính cách hiếu thắng của hắn , hắn tìm Đường Dũng nói chuyện , bảo hắn vào lúc huấn luyện súng ống thì tìm Trương Sở Lăng để tỷ thí thuật bắn súng , nếu đồng ý sẽ cho hắn một chỗ tốt . Một khi Đường Dũng thực sự tìm Trương Sở Lăng để tỷ thí thuật bắn súng , hắn liền đã chuồn đi , chờ bọn họ tỷ thí xong mới đột nhiên xuất hiện, sau đó sẽ tiến hành xử phạt Trương Sở Lăng , về phần sinh tử của Đường Dũng hắn cũng không quan tâm đến .
"Chu Sir, a Lăng nói là sự thật sao?" Đường Dũng kích động mà hỏi thăm, hắn nhìn về phía Chu Minh Cường đích với ánh mắt không còn cung kính như trước nữa , mà là trên mặt tràn ngập phẫn nộ. Đường Dũng mặc dù háo thắng , cũng không đại biểu cho hắn chính là kẻ ngu si, Chu Minh Cường xui khiến hắn tỷ thí thuật bắn súng với Trương Sở Lăng , nhưng cố ý che giấu chuyện phải chịu xử phạt của trường học, thế vậy không khiến hắn tức giận sao được . Những qui định của trường học không phải học viên nào cung đều ghi nhớ cả , mà hiển nhiên Đường Dũng ngay cả một điều cũng không nhớ .
Biểu tình cùng phản ứng của Đường Dũng khiến cho mọi người xung quanh đang náo nhiệt chợt cảm thấy k ỳ quái , lẽ nào việc hắn muốn tỷ thí thuật bắn súng với Trương Sở Lăng có liên quan đến Chu Sir, Chu Sir chình là huấn luyện viên của trường học , đối với các qui định của trường học sẽ hiểu rất rõ a , hắn làm sao có thể bảo Đường Dũng đi tỷ thí thuật bắn súng với Trương Sở Lăng đây , lẽ nào?
Người tinh ý liền có thể nhìn thấy được lòng dạ độc ác của Chu Minh Cường , không khỏi dùng ánh mắt thương cảm nhìn Đường Dũng , nếu không phải do Trương Sở Lăng nhắc nhở, phỏng chừng hắn bị người ta mang đi bán cũng không biết . Nghĩ tới đây, bọn họ nhìn về phía Trương Sở Lăng với ánh mắt khác , có thể nói đến , Trương Sở Lăng mới chính là đối tượng bị đối phó , chính là thế nhưng hắn lại có thể phản ứng nhanh chóng trong thời gian ngắn ngủi như vậy , nếu thành công sẽ khơi mào mâu thuẫn giữa Đường Dũng và Chu Minh Cường , hơn nữa Chu Minh Cường sẽ rơi vào tình cảnh bất lợi .
Thấy ánh mắt của tất cả mọi ngươi nhìn mình chằm chằm, trên mặt Chu Minh Cường cười cười có vẻ hơi mất tự nhiên , trả lời Đường Dũng : "Trương Sở Lăng là nói đùa với ngươi đó , các ngươi sao có thể coi là lén lút thi đấu , phải biết rằng mọi người đều có thể trông thấy các ngươi a , ta đã ở đây , nếu như các ngươi như vậy mà bị xử phạt , ta làm sao có thể tránh khỏi được chứ?"
Nghe được Chu Minh Cường giải thích, mọi người trong lòng đều "Nga" một tiếng, cảm giác mình trách lầm Chu Minh Cường, Đường Dũng càng xấu hổ hướng Chu Minh Cường cười cười, sau đó đem khuôn mặt chuyển hướng Trương Sở Lăng, "A lăng, ta van ngươi ngươi lần sau biệt đừng có đùa như vậy a, ta thiếu chút bị ngươi hù chết. Thế nào, hiện tại có chu Sir cùng các đồng sự ở đây, hẳn là không trái với qui định của trường học , ngươi không thể từ chối tỷ thí thuật bắn súng a?"
Nghe được lời nói như trút được gánh nặng của Đường Dũng , Trương Sở Lăng thản nhiên cười, Đường Dũng này thật chấp nhất a . Bất quá thấy Chu Minh Cường bị bản thân mình ép buộc không thể rời khỏi sân huấn luyện , Trương Sở Lăng cảm giác mình đã đạt được mục đích , về phần tỷ thí thuật bắn súng với Đường Dũng , hắn căn bản là không thể từ chối .
"A dũng, tỷ thí thuật bắn súng thôi mà, không cần phải lấy rời việc rời khỏi huấn luyện PTU làm tiền cược , ngươi nói đúng hay không ?" Trương Sở Lăng trừng mắt nói với Đường Dũng . Hắn cảm thấy Đường Dũng này quá tự phụ , do đó hắn đưa ra một đề nghị , hắn đã tự tưởng tượng ra hắn nắm chắc phần thắng , nếu như hắn không có mười phần nắm chắc , hắn tuyệt đối sẽ đem tiền đồ của bản thân ra chưoi đùa . Dựa trên bản tín h của Đường Dũng , Trương Sở Lăng quyết định cho hắn một cơ hội