Từ khi Trương Sở Lăng trong lúc vô ý lộ sự tài giỏi của mình , Chu Minh Cường cũng thu liễm đi rất nhiều, Chu Minh Cường là một người thông minh, nếu Trương Sở Lăng biết hắn phá rối trong đó , hơn nữa lại đã "Cảnh cáo ", hắn cảm giác nếu mình vẫn tiếp tục giả thần giả quỷ sẽ không phải là ý hay , dù sao cũng là người phụ trách chi đội , phân đội nếu như bởi vì không đoàn kết mà xảy ra chuyện gì , hắn cũng không yên ổn khi báo cáo kết quả công tác .
Thời gian huấn luyện 3 tháng qua rất nhanh , toàn bộ chương trình huấn luyện đều đã hoàn thành , chỉ còn một đợt diễn tập cuối cùng đang đợi bọn họ.
"Lần diễn tập này , là đợt diễn tập cuối cùng và lớn nhất trong lần huấn luyên PTU này của các ngươi ,sau khi rời khỏi doanh trại huấn luyện , mỗi một trận chiến đều có thể là trận chiến ác liệt, hi vọng mọi người tranh thủ cơ hội đem các chiến thuật đã được học vận dụng thật tốt ..." Trong phòng học lớn ,thanh âm của Quách Quân Vĩ vang lên truyền vào tai mọi người "Mặt khác, tuần sau, chúng ta sẽ cử hành nghi thức tháo dây súng "
Lúc nói những lời này , thanh âm của Quách Quân Vĩ có điểm trầm xuống, một bầu không khí khác trong phòng bắt đầu xuất hiện , nhiều học viên phái dưới bắt đầu bị lây nhiễm, mọi người hoàn toàn hưng có hưng phấn như trước kia .
"Sir, cái gì là tháo dây súng ?" Dưới một cái học viên hỏi.
"Tháo dây súng là một truyền thống của bộ đội cơ động chúng ta , trước đây mỗi một cảnh sát đều có một cái dây súng , sau khi trải qua một thời gian huấn luyện bộ đội cơ động , đại biểu cho trình độ của mọi người , về sau không cần cấp trên phải giám sát mọi nơi , phải biết tùy cơ ứng biến, đây cũng là điều cuối cùng chúng ta dặn dò các ngươi , ta hi vọng các ngươi không phải khiến cho ta quan tâm nữa ." Ánh mắt Quách Quân Vĩ đảo qua các cảnh viên .
Trong thời gian 3 tháng ngắn ngủi , mặc dù mọi người đổ mồ hôi và máu rất nhiều ở trường học , cũng là lúc sắp chia tay , trong lòng mọi người cũng không có khúc mắc vướng bận gì , có chỉ là không còn cùng nhau gắn bó .Trong 3 tháng , chúng cảnh viên không chỉ đề cao được kỹ năng, tư tưởng cùng hành vi cũng trở nên thành thục vững vàng hơn so với trước đây .
"Được rồi, tất cả mọi người là cảnh sát ưu tú , không nên quá xúc động." thanh âm của Quách Quân Vĩ đột nhiên vang lên , đem tất cả sự chú ý của cảnh viên tập trung lên người hắn lần thứ hai , chỉ thấy hắn chỉ vào địa đồ phân tích trên hình chiếu nói , "Hiện tại chúng ta nhìn địa đồ một chút, vị trí của trường học của chúng ta là vị trí này , mặt đông chân núi kéo xuống tân thôn xã ... tiếp nối là cát, phía nam bao gồm toàn là đá ... cùng với khu vực xung quanh ... ‘ hung thủ ’ khả năng tiếp cận từ mấy hưóng này , nhiệm vụ của mọi người là phân công nhau hành động, bắt được bọn phản động trước khi mặt trời lặn ."
Thấy trên địa danh trên bản đồ chi chít , Trương Sở Lăng nhíu mày, một chi đội chỉ có hơn 40 người tìm kiếm trên một địa phương lớn như vậy chỉ trong 6 giờ ngắn ngủi , hơn nữa "Hung thủ" còn có thể mang trên người vũ khí , muốn chế phục "Hung thủ" cũng có chút khó khăn a.
Rất hiển nhiên, mọi người đều ý thức được độ khó của cuộc diễn tập lần này , cả đám mặt mày sầu khổ suy nghĩ , đều suy nghĩ làm thế nào hoàn thành nhiệm vụ đúng thời gian qui định .
"Trương Sở Lăng, Đường Dũng, Lưu Tuấn Hi... Các ngươi thuộc tổ 1, Chu Minh Cường dẫn đầu..." Quách Quân Vĩ đem chi đội bốn mươi người phân thành bốn tổ mỗi tổ mười người , theo bốn hướng trong núi Đái Lĩnh để đánh bọc sườn.
Sau Quách Quân Vĩ hoàn thành việc phân tổ , Điền ny, Chu Minh Cường, Phí Á Lâm, Quách Quân Vĩ bốn người lập tức lựa chọn phạm vi mà bản thân phụ tcách tìm kiếm , khiến người ta kỳ quái chính là, Chu Minh Cường lựa chọn vị trí phía Bắc , phía Bắc núi Đại Lĩnh có đầm lầy cá sấu , núi Đầu Ngựa , rừng thông , núi lớn vắt ngang , các dãy núi liên tiếp nhau .
Theo lý mà nói, địa hình phía bắc là phức tạp nhất , hơn nữa địa thế hiểm trở , việc tìm kiếm đạo tặc mất rất nhiều công sức lại vô cùng nguy hiểm . Bất quá Chu Minh Cường làm như vậy cũng có chỗ tốt, bởi vì địa thế hiểm ác đáng sợ, đạo tặc cũng sẽ không có khả năng sẽ xuất hiện ở đó , có thể nói có lợi cùng có hại.
Sau khi tới chân núi Đầu Ngựa , Chu Minh Cường ngừng cước bộ, hắn kêu mọi người tập trung lại, lấy ngữ khí trao đổi nói với mọi người : "Vì để tăng tôc độ tìm kiếm , ta quyết định chia tổ của chúng ta thành hai tổ ..."
"Như vậy không tốt đi, chúng ta chỉ có mười người , nếu như chia làm hai tổ , nhân số lại càng thiếu..."
"Đúng vậy, tổng cộng có bốn ‘ hung thủ ’, hơn nữa bọn họ đều có vũ khí , chúng ta vạn nhất gặp phải bọn chúng thì phải chịu thiệt thòi a."
"..."
Chu Minh Cường còn chưa nói xong , mười người trong tổ đã ồn ào , thế nhưng rất hiển nhiên, trong lòng Chu Minh Cường đã quyết tâm làm