Thuận lợi giải quyết xong phiền toái về Lý Hồng Khánh , tâm trạng của Trương Nhược Nam vô cùng vui vẻ , đối với năng lực cường đại của ca ca khi đánh nhau cùng khả năng nhái giọng , nàng càng vui vẻ không ngớt. Trước đây đích nàng vì gia đình đã hi sinh rất nhiều , nàng không được hưởng thụ các niềm vui khi làm nữ hài , mà hiện tại có ca ca che chở cho nàng , nàng tự nhiên thoải mái rất nhiều .
Trông thấy thân ảnh tung tăng vui vẻ của muội muội , trên mặt Trương Sở Lăng mỉm cười , chỉ cần người nhà vui vẻ , hắn không ngại bộc lộ thực lực của chính mình , đối với kẻ đe doạ đến hạnh phúc của người nhà mình , sẽ hung hăng giáo huấn bọn họ , đến khi bọn họ biết sợ mới thôi .
"Nhược Nam, ta thấy ngày hôm nay ngươi nói chuyện với A Bân rất vui vẻ , có dự định đưa hắn vào kế hoạch của ngươi hay không ?" Trương Sở Lăng mỉm cười nói.
"Cái gì mà đưa vào kế hoạch, khó nghe muốn chết." Trương Nhược Nam tò mò trừng mắt nhìn ca ca , "Bất quá , hắn cũng vui tính dí dỏm , hơn nữa đầu óc rất linh hoạt , nếu như cái bụng bia của hắn có thể ..."
"Nguyên lai như vậy a, ta sẽ nói lại với hắn , ngươi không được quên chúng ta hiện tại đang là bộ đội cơ động nha , chuyện gì cũng có thể phát sinh ." Thấy bộ dạng nghiêm túc của muội muội , Trương Sở Lăng cười cười trêu chọc .
"Ngươi dám... Chuyện của ta không cần ngươi quan tâm , ngươi hãy lo đối phó với chị dâu đi , miễn cho ba ba mỗi ngày lải nhải khi ăn cơm ." Trương Nhược Nam hướng ca ca quơ quơ quả đấm nhỏ của nàng mà uy hiếp nói .
Nghe được lời của muội muội, Trương Sở Lăng có điểm đau đầu, hắn tuy rằng thích vẻ xinh đẹp của Điền ny , chính là cho dù hắn thích , thi vẫn còn có chút khoảng cách , đó cũng là nguyên nhân vì sao hắn luôn trốn tránh Điền ny , không thể lo cho nàng, thì sẽ không tiếp nhận nàng .
"Ngươi làm sao vậy , sao lại ủ rũ , điều kiện của chị dâu không có kém a ?" Trương Nhược Nam tự nhiên đã sớm thấy được Điền ny có ý đối với Trương Sở Lăng , chỉ là phản ứng của ca ca có điểm khác thường .
Đối mặt với nghi vấn của muội muội , Trương Sở Lăng lắc đầu, muội muội mới ra trường được có một năm , mà bản thân mình gần như đã trải qua hai lần 30 tuổi rồi , sự từng trải của hai người hoàn toàn bất đồng , cho nên đối với việc tình cảm cũng khó mà giả thích được .
"Không nói những việc này , chuyện tình cảm thì nên để cho nó thuận theo tự nhiên đi ." Trương Sở Lăng than thở.
"Ca ca, ngươi có tâm sự gì sao? Ta sẽ phát hiện ra ngươi thay đổi rất nhiều , tuy rằng ngươi trước đây vẫn trầm mặc ít nói , nhưng ngươi không có che giấu chuyện gì , có chuyện gì ngươi cứ việc nói ra , mọi người trong nhà có thể giúp cho ngươi !" Trương Nhược Nam quan tâm hỏi thăm.
"Ca ca có thể có chuyện gì chứ, chỉ là lo lằng muốn tìm cho ngươi một người có năng lực a !" Trương Sở Lăng không muốn tâm tình của mình ảnh hưởng đến muội muội, lập tức thay đổi bộ mặt tươi cười nói .
"Ngươi thật đáng ghét nha , ta nói chuyện nghiêm chỉnh mà ngươi còn trêu chọc ." Khuôn mặt Trương Nhược Nam đỏ lên , cũng không có tiếp tục truy vấn nữa.
Trong phòng họp của tổng khu Tây Cửu Long , lúc này Quách Quân Vĩ đang làm một cái sơ kết về các thành viên PTU , nêu ra những người còn có khuyết điểm , cũng biểu dương một số người.
Kỳ thực trong khoảng thời gian này tổng khu Tây Cửu Long cũng không có sự việc gì lớn , do đó các thành viên PTU rất nhàn rỗi , mỗi ngày đều là tuần tra như thường lệ , nơi nào cần duy trì trật tự hoặc kiểm soát những nơi không cho đi đến , công tác vụn vặt cực kỳ buồn chán , do đó mọi người cảm thấy mơ hồ , bọn họ gia nhập PTU, chính là vì muốn lập nhiều công lớn a .
"... Mặt khác, sắp tới SDU khả năng chọn ra trong các ngươi mười mấy người , hi vọng các ngươi trong thời gian này hãy biểu hiện thật tốt ..." Quách Quân Vĩ chuyển đề tài, đột nhiên nhắc tới SDU (Special Duties Unit, tên gọi tắt