Lâm Dật nói suy nghĩ của cậu về dự định trong tương lai của mảnh đất này cho Thân Lương Tín nghe.
Thân Lương Tín nghe xong thì gật đầu nói: "Thiếu gia thật sự nhìn xa trông rộng, lúc đầu chúng tôi cũng không nghĩ nhiều như thế, chúng tôi luôn đặt vấn đề đảm bảo chi phí lên trước hết, nhưng sau đó nghĩ tới kế hoạch phát triển của Đại học Nam Lâm, theo dự kiến của bên thẩm định giá, giá trị gia tăng của mảnh đất này trong 10 năm tới sẽ đạt gần 10 tỷ, tức là gấp 90 lần mức tối thiểu đề ra.
Chỉ cần đạt được thỏa thuận với Đại học Nam Lâm, tất cả những thứ này đều không thành vấn đề! " “Vậy bây giờ bố mẹ tôi có biết không?” Lâm Dật hỏi.
"Thẩm tổng và phu nhân tạm thời vẫn chưa hỏi về chuyện này.
Dù sao đây cũng không phải là dự án lớn, hơn nữa tôi cảm thấy việc này nhất định phải tiến hành bí mật.
Đợi đến khi đạt được kết quả rồi, thiếu gia hãy đích thân báo cáo với Hà tổng và phu nhân.
Tôi tin rằng bọn họ chắc chắn sẽ vô cùng bất ngờ!" Nhìn vẻ mặt sáng rực của Thân Lương Tín, Lâm Dật cũng cảm thấy kích động.
Mảnh đất này trong tương lai, thậm chí là toàn bộ trung tâm nghệ thuật mới của Nam Đô sẽ do bọn họ tạo lên, đây là một thành tựu vô cùng lớn, thậm chí nó có thể sẽ trở thành nơi bắt đầu thành tựu lớn nhất trong vài năm tới đây của Lâm Dật.
Nghĩ tới chuyện một tháng trước, bản thân cậu vẫn còn phải lo sốt vó việc sau này tốt nghiệp, ra trường, cưới xin, rồi mua nhà.
Nhưng hiện giờ cậu lại chính là người lên kế hoạch phát triển trong tương lai của cả thành phố Nam Đô, điều này khiến cậu vô cùng phấn khích.
Lâm Dật gật đầu, cậu hít sâu một hơi rồi hỏi: "Hiện giờ trên mảnh đất này còn những dự án nào vẫn chưa hoàn thành?" "Trước tiên là việc phá dỡ.
Hiện giờ tòa nhà đang xây dở mà cậu vừa đi ngang qua vẫn còn một nhà chưa thương lượng xong.
Chỉ cần bên họ đồng ý, đội kỹ sư của chúng ta có thể tiến hành thi công bất cứ lúc nào; Một việc nữa là ký hợp đồng xây dựng khuôn viên mới với Đại học Nam Lâm, bên bất động sản của chúng ta và Đại học Nam Lâm hợp tác cũng đã nhiều năm, nhìn chung với dự án hai bên đều có lợi như thế này, thì không có vấn đề gì cả, chỉ cần ghi rõ các chi tiết hợp tác và xu hướng phát triển trong tương lai vào hợp đồng là được, việc ký kết hợp đồng chỉ là việc sớm muộn mà thôi!” Ánh mắt Thân Lương Tín bao trùm khát vọng, dường như mảnh đất phồn hoa rực rỡ đã xuất hiện ngay trong tầm mắt anh ta.
Nhưng Lâm Dật nghe xong thì cau mày.
Việc ký hợp đồng với Đại học Nam Lâm không có vấn đề gì cả.
Cho dù bên bất động sản không hoàn thành được trong thời gian ngắn, nhưng chỉ cần cậu dùng thân phận thiếu gia của Hà gia và Đông gia để nói chuyện với hiệu trưởng Trương Hoành, thì chắc chắn rằng ông ấy sẽ nể mặt cậu, hoàn thành hợp đồng trong thời gian tiến độ của kế hoạch.
Nhưng tại sao vẫn có một gia đình chưa đồng ý tháo dỡ? Lâm Dật quay lại nhìn tòa nhà cũ kỹ đã xây được mười năm kia.
Trong ấn tượng của cậu, hình như chỉ còn bố mẹ Sở An Nhiên sống ở đây, những gia đình khác đã chuyển đi rồi, có phải bố mẹ Sở An Nhiên không hài lòng với tiêu chuẩn bồi thường, thế nên mới nhất quyết không chịu rời đi đúng không? Nghĩ tới đây, Lâm Dật hỏi Thân Lương Tín: "Gia đình cuối cùng họ gì thế?" “Họ Sở.
” Thân Lương Tín nói thật: “Nghe nói khi tập đoàn Quách Thị phụ trách việc phá dỡ khu đất này, gia đình này là gia đình bám trụ có tiếng, chúng tôi đã bồi thường cho gia đình này gần gấp đôi so với tập đoàn Quách Thị, thuyết phục họ chuyển đi càng sớm càng tốt, nhưng không biết tại sao bọn họ từ chối chuyển đi, giống như bọn họ đang chờ đợi điều gì đó.
.
.
" Còn chờ gì nữa chứ? Lâm Dật hơi nhíu mày.
Tuy nhiên không tới một phút sau, cậu bỗng nghĩ ra điều gì đó, cậu cười thầm.
Bố mẹ Sở An Nhiên còn có thể chờ gì nữa, chẳng phải là vì muốn đợi tập đoàn Quách Thị nhận lại mảnh đất này, lại vừa muốn làm thông gia với Quách Trí nữa, như vậy sẽ được bồi thường nhiều hơn.
Dù sao bảy triệu của Vương Trung Sinh, giờ bọn họ cũng tiêu hết còn có năm trăm ngàn.
Tất nhiên cậu không thể chấp nhận suy nghĩ xấu xa cùng với bản tính tham lam vô độ của bố mẹ Sở An Nhiên được.
.
.
“Gần đây tập đoàn Quách Thị không có hành động gì sao?” Lâm Dật lấy lại tinh thần hỏi.
"Bọn họ không có hành động gì nhiều.
Dù sao mảnh đất này đã rơi vào tay chúng ta.
Chỉ cần chúng ta không chủ động từ bỏ, thì ông ta sẽ không có bất kỳ cơ hội nào.
" Thân Lương Tín nói.
"Ừ, khi các anh quay lại, cứ làm theo kế hoạch vừa rồi, cố gắng đưa ra kế hoạch xây dựng cho 5 năm tới càng sớm càng tốt.
Còn về việc bàn bạc với đại học Nam Lâm, nếu cần thiết tôi sẽ đích thân đến nói chuyện với Trương Hoành.
Còn về việc phá dỡ, các anh không phải lo việc đó nữa.
Tôi sẽ giải quyết.
" Nhìn vẻ mặt thề thốt của Lâm Dật, Thân Lương Tín lập tức cúi người xuống nói: "Mọi chuyện đều nghe theo thiếu gia.
" Sau đó anh ta đưa Lâm Dật đi thăm quan hồ nước và sườn núi của mảnh đất này.
Chủ yếu là giải thích về cách sử dụng hợp lý các tài nguyên phong cảnh trong quá trình phát triển tiếp theo.
Khi Lâm Dật rời khỏi đây, đã hơn năm giờ chiều.
Lâm Dật cảm thấy tác phong làm việc của cậu đã dần trở nên mạnh mẽ và kiên quyết hơn rất nhiều.
Nếu cậu đã đồng ý tham gia buổi họp lớp, thì cậu sẽ hành động một cách nhanh chóng.
Trên đường quay lại trường, cậu đã sắp xếp mọi