Lâm Dật đã dự định chắc chắn phải giữ Tưởng Dao lại bên cạnh.
Vì vậy trước hết trong phương diện sử dụng tiền bạc không được keo kiệt.
Điều này cậu đã được Hà Chấn Đông dạy cho.
Đối với những người tài thì tuyệt đối không được keo kiệt.
Có thể dùng tiền thì cứ dùng, nếu như tiền không đủ, thì ta lại dùng nhiều tiền hơn.
Hơn nữa tặng cô ấy chiếc xe mấy trăm tệ đối với cậu của trước kia là một chuyện không có khả năng, là điều mà cả đời cậu cũng không dám nghĩ tới.
Nhưng đối với Tưởng Dao mà nói, nó chỉ đơn giản là tặng một chiếc đồng hồ mấy nghìn tệ hoặc là mua một cái điện thoại cho bạn bè bình thường hay người yêu mà thôi.
Không phải hai chiếc xe của Tưởng Dao, một cái vừa bị phá còn một cái thì bị hỏng rồi sao? Nhân cơ hội này cậu sẽ tặng cho cô ấy một chiếc xe.
Nhìn thấy vẻ mặt ngốc nghếch của hai cô gái, Lâm Dật khó chịu giải thích lại một lần nữa, khi đó Thần Á mới gật đầu lia lịa, cô ấy cầm cốc lên uống một ngụm nước lớn, sau đó xoay người lấy ra chiếc Ipad giới thiệu cho Lâm Dật vài kiểu dáng xe tương đối phù hợp với ý muốn của cậu.
"Bentley Bentayga, chiếc Suv siêu sang màu đỏ candy, kiểu dáng vô cùng quyền lực, ngoại hình đẹp, có nội thất độc nhất vô nhị của Bentley, giá sàn khoảng 5.
7 triệu đến 6 triệu.
" "Rolls Royce Diệu Ảnh, mẫu xe thể thao mui trần hai cửa, trang bị động cơ 6.
6t, có thể tùy chỉnh màu bạc và tím pha lê, giá bán từ 5 triệu rưỡi đến 5 triệu chín.
" "Murcielago.
.
.
" Cùng lúc đó.
Lưu Minh nhìn thấy mấy người bọn họ đang trong khu nghỉngơi thì cau mày hỏi: "Bọn họ đang nói cái gì mà cứ đứng ở đó không đi, cũng không xem xe.
Không phải là có âm mưu gìđể sau này có thểthường xuyên tới chỗ này ăn trực đấy chứ?” Nữ nhân viên bán hàng cũng nhìn sang đó với vẻ mặt khó hiểu, cô ta thấy Thần Á đang cầm ipad để giải thích cho hai người này, là nhân viên bán hàng nên cô ta biết rất rõ khi sử dụng ipad để giải thích các mẫu xe cho khách hàng, thì chỉ có một khả năng đó là chiếc xe họ muốn trong của hàng không có.
Nhưng cô ta lại nhìn xung quanh.
Tất cả các mẫu xe của MercedesBenz, BMW hay của Audi, thậm chí cả Volkswagen, Hyundai và Honda đều có hầu hết trong cửa hàng của họ, loại xe nào lại cần sử dụng Ipad để giải thích chứ.
“Tôi biết rồi, bọn họ tới đây để mua xe!” Nữ nhân viên bán hàng đột nhiên nói.
"Mua xe? Hai người bọn họ được người khác bao nuôi mà cũng đòi mua xe? Nếu nó dám mua lại còn dám lái xe ra ngoài, thì tôi sẽ kể chuyện thằng ranh này được bao nuôi cho mọi người biết, xem nó có tiền mua xe nhưng có mặt mũi lái ra ngoài hay không.
”Lưu Minh khinh thường nói.
"Ha ha, anh Lưu suy nghĩ quá nhiều rồi.
Dù là mua xe nhưng xe mua được chắc chắn không quá một trăm nghìn tệ đâu.
" Nữ nhân viên bán hàng nói với vẻ chắc chắn.
“Không quá một trăm nghìn tệ?” Lưu Minh khó hiểu hỏi: “Làm sao cô biết? Sau đó cô nàng nói với Lưu Minh về phân tích của mình.
Sau khi Lưu Minh nghe xong thì hắn ta cười đến nỗi gập cả người.
"Hahaha, không quá trăm nghìn tệ đã mua được một chiếc xe trong nước, nhưng mà cũng tốt, giờ cô đi lấy máy POS sau đó tôi thanh toán bằng thẻ.
Cô nhất định phải sắp xếp để hai chiếc xe của chúng tôi được lái đi cùng một lúc.
Tôi nhất định phải chứng kiến tận mắt bọn họ lái xe phía sau tôi, khi đó biểu cảm của bọn họ chắc chắn sẽ đặc sắc lắm đây, ha ha! “Được rồi anh Lưu, bây giờ tôi sẽ đi lấy POS rồi xuất hóa đơn cho anh.
” Nữ nhân viên bán hàng vui vẻ nói.
Chỉ mất chưa đầy mười lăm phút, Thần Á đã giới thiệu đầy đủ tất cả các kiểu xe cho Lâm Dật.
Không phải cô ấy không muốn nói nhiều, mà là không có nhiều xe trong tầm giá này, cộng với một số điều kiện mà Lâm Dật đưa ra thì càng dễ sàng lọc hơn.
Sau khi Lâm Dật nghe xong thì gật đầu nhìn Lăng Tiêu Tiêu hỏi: "Cô thích kiểu nào?" Lăng Tiêu Tiêu lúc này ngây người ra.
Sau đó cô ấy bật dậy khỏi ghế sô pha nhanh chóng xua tay: "Em không cần, em không cần, chiếc xe này đắt quá, em không cần đâu.
.
.
" Nhìn thấy Lăng Tiêu Tiêu lo lắng tới nỗi đổ mồ hôi đầy trán, Lâm Dật lúng túng xua tay nói: "Cô hiểu lầm ý tôi rồi.
Tôi hỏi từ góc độ con gái thì cô thích kiểu xe nào? Hoặc là kiểu xe nào đẹp hơn.
" "À…" Khuôn mặt của Lăng Tiêu Tiêu đột nhiên đỏ bừng, sau đó cô ấy liếc Lâm Dật một cái sắc lẻm rồi mới ngồi xuống nói: "Chiếc Bentley đó trông đẹp đấy, nhưng mà em thích màu xanh thạch anh.
" "Màu xanh thạch anh? Tại sao?" Lâm Dật tò mò hỏi.
"Bởi vì màu đỏ quá tầm thường, thích hợp với những bà mẹ bỉm sữa hơn.
Chắc thân phận của đối tượng anh muốn tặng cũng phải giống như anh, em thấy màu xanh thạch anh rất đẹp, cao sang trang nhã lại tràn đầy khí chất quý tộc.
Mọi người khi nhìn vào chiếc xe này đều nghĩ rằng người lái phải rất có gu thẩm mỹ, đặc biệt là vô cùng đẳng cấp”.
Sau khi nghe Lăng Tiêu Tiêu giải thích thì Lâm Dật cười nói: "Ý cô là bản thân cô rất có khiếu thẩm mỹ, mà đẳng cấp cũng không tầm thường, thế mà còn nói người khác, đúng là không biết xấu hổ” "Anh!" Nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng của Lăng Tiêu Tiêu, Lâm Dật mỉm cười nói với Thần Á: "Vậy thì theo lời cô ấy lấy màu xanh thạch anh, Bentley Tim rất phù hơp, khi nào thì có hàng.
" “Anh định…định lấy xe luôn hả?” Thần Á lắp bắp nói.
“Đúng vậy.
” Lâm Dật mỉm cười đáp “Anh không trả giá sao?” Thần Á nuốt nước bọt hỏi.
“Chiếc xe này vẫn còn có thể trả giá hả?” Lâm Dật bỗng nhiên tỉnh ngộ nói: “Tôi còn tưởng xe sang không thể trả giá.
Chiếc xe này có thể rẻ hơn được bao nhiêu?” "Hai…hai hai hai hai hai hai mươi nghìn tệ ạ.
.
.
" Thần Á lại lắp bắp.
“Ý cô là bảy cái hai mươi nghìn tệ hả, như thế thì có thể giảm được một trăm bốn mươi nghìn tệ rồi đúng không?” Lâm Dật cười hỏi.
"Không phải, là giảm được hai mươi nghìn tệ thôi ạ.
Tôi còn phải