Ở phía bên kia, nữ nhân viên mà lúc đầu không ưa đám người Lâm Dật, giờ đây đang tươi cười giới thiệu sản phẩm cho khách hàng: “Con xe Mercedes-Benz G500 này được lắp thêm động cơ tăng áp đôi V8, cao nhất có thể đạt tới hơn 400 mã lực, có đặc trưng hình nêm.
Kể cả trong lúc không vận hành thì vẫn có thể cảm nhận được sự khác biệt”.
“Thông thường những người trong nghề thường đặt cho nó một cái tên hơi bị bá đạo là “Tên côn đồ mặc vest”.
Chỉ nghe nữ nhân viên giới thiệu một lần mà cô gái xinh đẹp kia dường như đã thấy hứng thú với chiếc xe ở trước mặt.
Cô ta nhìn đồng hồ Rolex trên tay rồi có chút gấp gáp hỏi nữ nhân viên: “Hiện giờ có xe không?”
“Có rồi ạ.
Xe kiểu cỡ này hiện giờ đại lý chỉ có duy nhất một chiếc ạ”.
“Vừa hay hôm nay đại lý chúng tôi có tổ chức hoạt động nên nếu bây giờ cô lấy xe thì chúng tôi có thể bù lại năm vạn trên cơ sở ưu đãi 13%, đồng thời còn tặng một năm bảo dưỡng miễn phí nữa”.
Nếu như đơn hàng hôm nay mà thành công thì mình sẽ nhận được lợi ích rất lớn, vì thế mà nữ nhân viên vô cùng nhiệt tình.
“Vậy thì được! Tôi sẽ thanh toán và lấy xe luôn, cô kê hóa đơn cho tôi”.
Người con gái xinh đẹp kia nghe thấy vậy thì gật đầu rồi khẽ nói.
Giá cả của con xe này không dưới hai trăm vạn.
Đối với cô ta mà nói thì đúng là có chút xa xỉ thật nhưng cũng không ảnh hưởng tới gì.
Điều quan trọng nhất là, cô quá thích chiếc xe ở trước mặt.
Càng là những người phụ nữ trưởng thành thì trong lòng họ luôn ẩn giấu một sự bất an.
Và con xe này lại phù hợp với suy nghĩ thật sự trong lòng cô ta.
‘Siêu xe’- chỉ nghe đến tên gọi này thôi là cô đã thấy có hứng thú không nói nên lời rồi.
“Tiểu Hồng! Mau lại đây giúp khách hàng lau xe đi, nhân tiện lấy quà lại đây nữa”.
Giám đốc kinh doanh cầm giẻ lau lại rồi vội vàng đi đến trước xe.
“Sếp đã biết rồi sao ạ? Em hiện giờ đi kê hóa đơn cho khách đã, lát nữa sẽ giúp khách hàng lau xe”.
Nữ nhân viên nhận lấy giẻ lau, cười gật đầu.
Sau đó cô ta quay sang nhìn Lâm Dật với vẻ khinh bỉ.
“Còn kê hóa đơn gì nữa? Người ta đã thanh toán rồi, mau lại lau xe đi.
Đợi lát nữa mang hết quà lại đây”.
“Sao cơ? Thanh toán rồi sao?” Nữ nhân viên với sắc mặt mơ hồ hỏi.
Rõ ràng là mình chưa kê hóa đơn thì sao lại thanh toán tiền rồi?
Cô quay đầu lại hỏi cô gái xinh đẹp ở phía sau một câu: “Thưa cô, cô đã thanh toán rồi sao ạ?”
Cô gái kia liền lắc đầu.
Nữ nhân viên cảm thấy nghi hoặc nhìn về phía Lâm Dật, bỗng nhiên cô có một dự cảm không ổn.
“Tiểu Hồng, cô đang nghĩ cái gì vậy? Vị khách này đã thanh toán rồi, bây giờ muốn lấy xe.
Cô cứ đờ người ra đấy làm gì vậy?” Giám đốc kinh doanh với sắc mặt không vui, sau đó đến bên cạnh cô gái xinh đẹp cười nói: “Thành thật xin lỗi quý khách, mấy phút trước chiếc xe này đã được vị khách kia mua rồi ạ.
Chúng tôi có thể đưa quý khách đến khu triển lãm khác để xem, có thể sẽ có xe phù hợp với cô hơn”.
Cô gái xinh đẹp nhau mày, biểu cảm vô cùng kỳ dị.
Cô ta không ngờ rằng nhóc con kia lại thật sự mua chiếc xe đó.
Cô ta có chút không tin, quay đầu lại nhìn Lâm Dật và hỏi: “Chiếc xe này là cậu mua?”
Lâm Dật gật đầu.
Cô gái với vẻ mặt phức tạp, sau khi hít một hơi thật sâu thì nói với Lâm Dật bằng ngữ khí ra lệnh: “Vậy chúng ta thực hiện một giao dịch đi”.
Lâm Dật sững người