Lâm Dật ngây người ra, cảm giác thân người Trần Ngữ Yên đang trượt dần xuống dưới, cậu vội giơ tay đỡ lấy eo của cô rồi nói: “Thế này đi, cô gọi điện cho người nhà đi hoặc là giờ tôi sẽ đưa cô về nhà…”“Tôi không muốn về”.
Trần Ngữ Yên hai tay ôm chặt lấy cổ Lâm Dật, cô nhắm chặt mắt rồi nói với giọng không rõ: “Tôi không muốn về, nhà tôi ở đây, sao lại bắt tôi về nhà nữa…”Hai tay cảm nhận được độ nóng của bộ ngực Trần Ngữ Yên nhấp nhô, Lâm Dật nhất thời thấy cổ họng nón ran, trực tiếp khom người xuống rồi nhấc đôi chân dài với tất da chân hút hồn của Trần Ngữ Yên rồi tháo giày cao gót cho cô.
“Nhà cô ở biệt thự số 3 mà, giờ tôi sẽ đưa cô về”.
Nói xong, Lâm Dật giơ tay ra rồi ghé người cô ấy vào ngực mình, một tay ôm chặt lấy chân dài của cô rồi lớn bước đi về phía dưới núi.
“Muốn đến nhà tôi sao, nhưng hôm nay chị gái tôi ở nhà.
Đứng trước mặt chị ấy như này thì không tốt lắm…” Trần Ngữ Yên đỏ ửng mặt rồi vẫn ôm lấy cổ của Lâm Dật, đôi mắt đẹp long lanh, nói.
Lâm Dật không muốn đáp lại lời cô, cũng không biết cô ta uống bao nhiêu rượu mà lại say thành bộ dạng như này.
Hơn nữa, Trần gia có tiền như vậy, để xem mỗi một buổi hòa nhạc mà còn huy động cả máy bay riêng đến đón hai công chúa.
Nhưng sao những lúc như này thì không có ai đến đón cô.
Trong màn đêm tĩnh mịch, xung quanh toàn là tiếng kêu của côn trùng, trong thung lũng Phỉ Thúy đều là cỏ cây hoa lá.
Ngoài tiếng thở hổn hển mệt nhoài của Lâm Dật thì chỉ có tiếng rên say rượu của người đẹp đang vùi trong lòng Lâm Dật khiến người ta có cảm giác lâng lâng.
Đứng trước biệt thự số 3, Lâm Dật nhìn biệt thự một màu đen ngòm mà nhau mày càng chặt hơn.
Mới 10h mà sao đã ngủ hết rồi? Lâm Dật ôm chặt phần cánh tay mình hơn để Trần Ngữ Yên không bị ngã xuống.
“Anh làm đau tôi rồi…” Trong lúc nhất thời, Trần Ngữ Yên nhau mày rên rỉ.
Lâm Dật cúi đầu xuống nhìn bàn tay mình đang ôm Trần Ngữ Yên.
Bởi vì dùng lực nên bàn tay đó đang nắm chặt cúc áo trước ngực cô.
Áo sơ mi trắng bó chật thân người Trần Ngữ Yên lúc này không bị gò bó nữa nên bục ra…Trần Ngữ Yên nhau mày nhưng cũng dần thấy người nhẹ nhõm hơn.
“Haiz, chắc là áo chật quá đấy”.
Lâm Dật cúi đầu nhìn xuống phần áo bị bục ra đó, đúng lúc nhìn thấy cảnh tượng mê người…Cơ thể này có thể so với Tưởng Dao được rồi.
“Khốn khiếp, lúc này không nên nhìn những cái này”.
Lâm Dật hít một hơi rồi dời ánh nhìn, dùng bả vai chạm vào chuông cửa.
“Không có người sao?” Sau khi ấn mấy lần chuông mà không có ai thì Lâm Dật nhìn Trần Ngữ Yên đang ngủ say, cậu thở dài một cái rồi xoay người quay về biệt thự của mình.
Rất nhanh, Cố Phiến Phiến nghe thấy tiếng chuông cổng nên vội chạy ra.
“Thiếu gia…Đây là…?” Cố Phiến Phiến với ánh mắt kinh ngạc và hiếu kỳ nhìn người đẹp cực phẩm mà Lâm Dật đang ôm trong lòng.
“Bạn bè bình thường thôi, cô ấy uống say không có nơi ở nên cô giúp cô ấy lau người đi.
Tôi lên tầng ngủ”.
Lâm Dật để Trần Ngữ Yên ở ghế sofa rồi thở một hơi thật sâu.
Bởi từ sau khi lên đại học thì cậu rất ít khi làm việc nông, nếu như không rèn luyện thì cậu cảm thấy cơ thể này của mình sắp bỏ đi đến nơi rồi.
“Vậy thì tôi giúp thiếu gia tắm rửa trước nha”.
Cố Phiến Phiến nhìn Trần Ngữ Yên đang quần áo xộc xệch, trong ánh mắt lóe lên vẻ đố kỵ.
Đúng là khi so sánh thì lại càng tức giận, Cố Phiến Phiến tự thấy mình đã có body hoàn hảo lắm rồi, vậy mà cô gái này còn hơn cả mình nữa.
“Không cần đâu! Cô cứ chăm sóc cho cô gái này là được.
Làm xong thì cô cũng ngủ sớm đi, không cần để ý đến tôi đâu”.
Lâm Dật quay về phòng mình, cậu nằm trên giường rồi mở điện thoại ra.
Cậu tùy ý mở nhóm bạn bè ra thì nhìn thấy một dòng trạng thái mới được cập nhật.
“Phụ nữ chỉ cần quan tâm đến xinh đẹp thôi, chứ hiền lành ngoan ngoãn làm quái gì.
Số tiền bạn tiết kiệm không giúp bạn giàu lên mà chỉ khiến bạn xấu đi thôi”.
Đây là trạng thái của An Hinh.
Bên dưới dòng trạng thái còn kèm bức ảnh, nhìn môi trường xung quanh thì chắc ở cửa hàng ăn đồ Tây cao cấp, trên bàn toàn là rượu vang và bít tết, còn có bó hoa hồng to đùng.
Dòng trạng thái này được cập nhật nửa tiếng trước.
Chắc là ăn xong cơm cô ta chụp rồi đăng lên mạng.
Tiếp đó, trong nhóm bạn bè lại có cập nhật mới, trong đó có An Hinh thay đổi ảnh đại diện.
Lâm Dật dùng ngón tay vuốt màn hình thì nhìn thấy một phút trước, An Hinh lại đăng một trạng thái mới: “Phụ nữ ấy mà, có tiết kiệm thế nào thì cũng không làm ai cảm động mà chỉ làm khổ mình.
Vì thế nên đối tốt với mình chút, hiểu rồi thì hãy đối tốt với mình nhé”.
Tiếp đó là icon đắc ý và kèm một bức ảnh được chụp trước gương trong phòng tắm của khách sạn.
Váy ngắn màu đen, tóc dài xõa vai, cô ta còn cố ý đặt túi LV trên bàn ở nhà tắm, thoạt nhìn thì đúng với dáng vẻ của mỹ nhân lắm tiền.
Nhìn thấy thế, Lâm Dật không khỏi lắc đầu.
Hiện giờ trên mạng có rất nhiều người muốn tiếp thị, vì muốn làm thỏa mãn tâm lý của phụ nữ mà họ tìm đủ mọi cách để có được sự theo dõi và lượt xem, rồi còn cố ý viết ra những câu thoạt nghe rất có đạo lý nhưng thực chất là cổ vũ phụ nữ không ngừng mua sắm.
Điều này cũng dẫn đến tình trạng, rất nhiều nữ