Trên mái nhà của một tòa chung cư lớn trong thị trấn, một đám hải tặc đang chiếm cứ nơi đây.
“Cái gì!!! Con nhãi trộm bản đồ thoát rồi hả! Thế ba thằng đực rựa chúng mày ở đấy làm gì?”
Tại trong đám hải tặc, tên thuyền trưởng ngồi ở bảo tọa chính giữa nổi giận đùng đùng, cái mũi cực lớn của hắn đỏ bừng lên.
Tên này trên cái trán vẽ lên một đồ án khô lâu, hai khúc xương được vẽ từ trên trán xuyên chéo qua hai mắt, đặc biệt trên khuôn mặt của hắn là cái mũi to lớn màu đỏ, môi son.
Trên đầu hắn đội một cái mũ hải tặc, có vài cọng tóc màu lam treo trên mũ, mặc một chiếc áo tay dài màu đỏ trắng xen lẫn, trên cổ mang theo khăn quàng màu tím, găng tay trắng, quần màu lam, chân mang giày thằng hề, sau lưng khoác một kiện áo khoác thuyền trưởng.
Tạo hình mặc dù có chút hài hước đối với một tên hải tặc, nhưng hắn là một nỗi khiếp sợ đối với người dân ở Biển Đông, biệt danh ‘Thằng hề’ Buggy, tiền truy nã 15 triệu Belly, một trong những tên hải tặc có số tiền truy nã cao nhất Biển Đông.
“Thuyền trưởng, tên trộm kia không phải đi một mình, cô ta còn có một chủ nhân, hắn là một cao thủ vô cùng lợi hại! ” Ba tên hải tặc sưng mặt sưng mũi vội vàng giảng giải.
“Thuyền trưởng Buggy! Con nhãi ăn trộm nó tự dẫn xác đến ạ!”
Ngay lúc này, một tên giữ cửa tiểu lâu la đi lên báo cáo.
“Hay lắm! Mang nó vào đây!!!”
“Cái gì? Tự dẫn xác đến hả! Sao lại thế?”
Buggy hơi giật mình không hiểu đây là thao tác gì, hắn ngẫm nghĩ một chút rồi quyết định cứ xem đối phương nói thế nào rồi tính toán tiếp.
“Bành.
” Luffy đang bị dây thừng trói thật chặt bị ném lên trên mặt đất, mà cô gái tên Nami thì hiện tại đối mặt với đám cùng hung cực ác hải tặc bốn phía, còn có tên thuyền trưởng mặc đồ chú hề đang mỉm cười.
“Thuyền trưởng Buggy, là hắn ra lệnh cho tôi đi trộm tấm bản đồ.
Tôi đem hắn chộp tới cho ngài, còn có tấm bản đồ cũng cùng nhau mang về.
”
Nami một tay cầm tấm hải đồ, tay còn lại chỉ tay hướng phía Luffy dưới đất nói với Buggy.
“Nami, cô lừa tôi!!”
Bị đối phương đột nhiên tấn công, Luffy bị trói lại giống như con sâu róm, trên mặt đất liên tục ngọ nguậy.
‘‘Cảm ơn đã trả lại cho ta! Nhưng mà! Tại sao cô lại làm thế?’’
Buggy nhìn Nami nở ra một nụ cười vô cùng tà mị tra hỏi, hắn cũng không ngốc, trộm tấm bản đồ chính là cô gái tóc màu quả cam trước mắt, thế nhưng là không hiểu rõ tự dưng lòi ra thêm một người.
‘‘Tôi không hợp với chủ nhân của tôi! Tôi đã chịu đựng hắn đủ rồi! Xin hãy cho tôi gia nhập băng Buggy!’’
Cô gái tóc cam tên Nami mỉm cười, bình tĩnh trả lời.
Mà một bên, Luffy hiện tại đã bị giam vào trong lồng sắt, cậu ta chỉ có thể thở phì phò chu môi tức giận: ‘‘Chả cần cô ta làm đồng đội nữa!’’
‘‘Hả? Bwahahaha!!! Chịu đựng đủ rồi à? Thật là vui tính! Ta khoái cô rồi đó! Được rồi, cô sẽ là người trong băng của ta!’’
Buggy nghe được mấy lời này, biểu hiện tựa hồ giống như là rất vui vẻ, hắn đứng lên giang hai cánh tay: ‘‘Rất tốt, rất tốt! Hải đồ Đại Hải Trình đã về lại tay ta! Băng ta còn có thêm một thành viên mới, chuyến đi của ta thật hoàn hảo!!! ’’
Hắn lớn tiếng tuyên bố: ‘‘Nào mọi người, uống thỏa thích đi! Và hãy hết mình trong những trận đánh sắp tới!’’
‘‘Thuyền trưởng Buggy vạn tuế!!’’
‘‘Một ly kính thuyền trưởng!’’
‘‘Một ly vì những bảo tàng châu báu!’’
‘‘Cụng ly! ’’
Bọn hải tặc lâu la ba chân bốn cẳng thật nhanh đem đủ loại bia rượu, thức ăn, dao nĩa đĩa bưng lên, tiếp đó từng cái tiểu đoàn thể hải tặc tự phát thành từng nhóm ăn chơi vui vẻ.
Bọn hải tặc nhao nhao ngoạm miếng thịt lớn, uống chén rượu lớn, tranh nhau tửu lượng, đủ các tiếc mục biểu diễn như trong rạp xiếc được thực hiện.
Mà Nami một bên liên tục thi nhau uống rượu với một đám, liên tiếp tiêu diệt đi sáu bảy người, thấy tình cảnh như vậy cũng không còn có người mới nào tới khiêu chiến cô ta.
[Hê! Tửu lượng của mình quá tốt mà! Cứ chuốc cho chúng say khướt cái đã!