Hai giờ sau, Kaya cuối cùng cũng từ trong hôn mê tỉnh dậy.
Cô ấy mở mắt ra nhìn về phía người đang ở cạnh giường, đó là một người đàn ông có khuôn mặt giống cừu, trên người mặc một bộ âu phục quản gia.
“Cô rốt cuộc cũng đã tỉnh lại rồi! Tiểu thư Kaya!”
Quản gia Merry nhìn thấy Kaya rốt cuộc cũng tỉnh táo, vui mừng mở miệng nói.
“Klahadore! Ông ta...”
Kaya muốn nói thứ gì đó, nhưng chỉ cứ ngập ngừng không chịu biểu hiện ra toàn bộ.
“Tôi đã nghe cậu Usopp kể lại toàn bộ sự việc! Thật khó có thể tin tưởng được, nhưng với tất cả bằng chứng thì tất cả đều là sự thật rồi! Tôi không ngờ trong lúc tôi đi lấy chiếc kính đặc biệt mà cô đặt ở cửa hàng kính thị trấn bên kia lại xảy ra chuyện như vậy! Đây là quà cô định tặng cho Klahadore, nhưng bây giờ thì...”
Quản gia Merry lộ ra vẻ mặt vô cùng phức tạp, ông ta cũng không thể ngờ rằng mọi chuyện lại diễn ra như vậy.
Một người vô cùng tận tâm, luôn bên cạnh chăm sóc cho tiểu thư Kaya suốt ba năm như Klahadore, sự thật chỉ là một hải tặc giả danh trà trộn vào đây, âm mưu giết hại chủ nhân của nơi này để giành lấy tài sản.
Kaya nghe được những lời này cũng rơi vào trầm mặc, nàng giữ im lặng trong vài phút sau đó thở dài một hơi, dùng âm thanh buồn bã nói ra: “Thôi không nói về chuyện này nữa.
Anh Usopp cùng mấy người khác đã đi đâu cả rồi?”
Bi thương thì cũng đã bi thương, chuyện dù sao cũng đã qua, Kaya rốt cuộc cũng không tiếp tục chìm đắm trong nỗi buồn nữa, ba năm này nàng đã mạnh mẽ hơn rất nhiều so với thời điểm cái chết của cha mẹ mình diễn ra.
Mặc dù Klahadore chỉ là một kẻ giả danh, lừa gạt tình cảm của tất cả mọi người, nhưng ông ta trong suốt thời gian ở đây cũng đã giúp Kaya rất nhiều điều.
“Mấy người bọn họ sau khi bàn giao tiểu thư lại cho tôi, sau đó cũng đã rời đi được một lúc rồi! Một thiếu niên trong đó tên là Alex bảo ngoài Klahadore ra...à không phải gọi là hải tặc Kuro, hắn còn có đồng bọn đang ở gần đây.
Cậu ta nói sẽ đi giải quyết nốt lũ bọn chúng, cậu ấy cũng nhờ tôi nói với cô đừng quên trả thù lao cho bọn họ!”
Quản gia Merry sắc mặt bình tĩnh, trả lời câu hỏi của Kaya.
Kaya ngẫm nghĩ một chút, cũng không có lo lắng cho mấy người Alex, dù sao trước đó nàng cũng đã nhìn thấy Luffy chiến đấu, sau đó nhìn về phía quản gia Merry nói: ‘‘“Thù lao...Merry, chúng ta có thuyền lớn sao?”
...
Tại một bãi đất trống bên trong ngôi làng, cả đám đang ngồi dưới đất bàn bạc.
“Cậu nói gì? Hắn ta vẫn còn đồng bọn quanh đây sao!”
Usopp vẻ mặt tràn đầy chấn kinh, lớn tiếng nói.
‘‘Cậu nói nhỏ giọng thôi!’’
Alex lườm hắn một cái.
Nhìn thấy Usopp rốt cuộc cũng yên tĩnh lại, Alex mới mở miệng nói: ‘‘Mặc dù Kuro đã rời băng của mình được ba năm, nhưng thuyền trưởng hiện tại của băng Mèo Đen là Jango vẫn còn nghe lời chỉ đạo của hắn.
Theo tôi được biết thì trong nay mai tên Jango này sẽ lên đảo gặp mặt Kuro để quyết định ngày tấn công ngôi làng, con thuyền và thuyền viên của bọn chúng chắc neo đậu cách đây không xa đâu!’’
‘‘Tại sao bọn chúng lại phải tấn công ngôi làng này?’’ Nami hỏi.
‘‘Bọn chúng muốn tạo tình cảnh hỗn loạn, bắt lấy Kaya, thôi miên cô ta viết di chúc để lại tài sản cho Kuro, sau đó giết nàng ta.
Kuro ba năm nay ở đây đã tạo lòng tin cho dân làng, cho nên một khi Kaya chết, hắn chiếm lấy toàn bộ tài sản cũng không ai nghi ngờ, an ổn sống hết phần đời còn lại mà không lo sợ bị truy nã.’’
Alex chầm chậm phân tích ra.
‘‘Làm sao cậu biết mấy việc này?’’
Usopp đã thắc mắc từ lâu, hình như chuyện gì Alex cũng biết, cho nên mở miệng hỏi.
Alex chỉ mỉm cười không đáp, nhưng mà Zoro lại giúp cậu ta trả lời: ‘‘Là năng lực của cậu ta, không riêng gì là chuyện này có rất nhiều chuyện cậu ta đều biết!’’
Nghe Zoro nói vậy, Usopp cũng gật gật đầu coi như thôi.
‘‘Không được! Tôi phải báo cho dân làng việc này!’’
Usopp từ dưới đất đứng dậy, dự định chạy vào trong làng báo tin.
‘‘Cậu nói cho bọn họ, bọn họ tin tưởng cậu sao?’’ Alex khinh thường, cười nói.
‘‘Vậy bây giờ tôi phải làm gì?’’ Usopp nghe thấy vậy,