Hít vào thở ra một hơi thật dài, Alex bắt đầu di chuyển hai đôi chân đã cứng ngắc của mình, có thể tại đây chỉ có mỗi cậu ta mới biết được sự kinh khủng của ‘Mắt Diều Hâu’, những người khác đều chỉ mơ hồ nghĩ rằng ông ta rất lợi hại mà thôi.
‘‘Alex, cậu đi đâu đấy?’’ Luffy nhìn thấy Alex muốn rời khỏi, mở miệng hỏi.
Đối mặt với câu hỏi của Luffy, Alex một bên xua tay một bên đưa lưng về phía đám người rời đi: ‘‘Tôi đi lấy hòm đựng thuốc!’’
...
‘‘Kẻ yếu...Thật tội nghiệp!’’
Nghe thấy lời khiêu chiến của Zoro, khuôn mặt của Mihawk vẫn lạnh lùng như bình thường, ông ta ngay lập tức đứng dậy.
Ông ta nhảy một cái, rất nhẹ nhàng liền từ chiếc bè gỗ của mình sang đứng đối diện với Zoro, khoanh tay lại trước ngực: ‘‘Nếu là kiếm khách thì không cần phải rút kiếm.
Ta nhận ra sự chênh lệch tài năng giữa ta và ngươi rồi! Có can đảm thách đấu với ta...thì dù là tinh thần hay sức mạnh của mi...Cũng xếp vào loại...Không biết gì cả!’’
Zoro không hề quan tâm đến những lời nói của Mihawk, cậu ta rất nhanh đem thanh kiếm Wado Ichimonji ngậm ở trên miệng, trong tay nắm lấy hai thanh kiếm còn lại, bày ra tư thế sẵn sàng chiến đấu: ‘‘Đây là ước mơ của ta...Cũng là lời hứa của ta với một người bạn!’’
Đối mặt với Zoro toàn thân đang tản ra chiến ý vô tận, Mihawk lấy xuống mặt dây chuyền hình thập tự giá, sau đó mở nó ra, thì ra đó chính là một con dao nhỏ.
Zoro nhìn thấy như vậy, sắc mặt trở nên xanh xám: ‘‘Ngươi làm cái gì vậy?’’
‘‘Ta không phải loại thú dữ ngu ngốc dốc hết toàn lực để vồ con mồi! Để đối phó với kiếm khách không tên tuổi ta phải dùng con dao này! Ngươi phải biết, nơi đây chính là vùng biển yếu nhất trong bốn biển...Biển Đông!’’
Thời điểm Mihawk nói về Biển Đông, ông ta còn cố ý tăng thêm ngữ điệu: ‘‘Xin lỗi! Ta không mang theo con dao nào nhỏ hơn nữa!’’
“Sỉ nhục người khác cũng có mức độ thôi! Mi đừng để chết rồi mới hối hận nhé!”
Zoro gầm lên một tiếng, quơ ba thanh kiếm liền xông tới trước: “Santoryu – Oni Giri!”
Ba thanh kiếm giao thoa với nhau cắt chém, trong không khí hiện ra ba đạo kiếm quang, mà Mihawk chỉ là hời hợt vung tay lên một cái, con dao nhỏ đâm tới, không tốn một chút sức lực nào chặn lại ba thanh kiếm của Zoro.
Một con dao nhỏ xíu không đáng chú ý chút nào, thế mà để cho ba thanh kiếm của Zoro giống như là cái đinh bị đính trụ lại.
Trong không khí không ngừng truyền đến âm thanh kim loại đụng vào nhau, Zoro rốt cuộc vẫn không thể đả thương được ông ta.
“Chiêu ‘Quỷ Trảm’ của đại ca bị chặn đứng!”
“Đây là tuyệt chiêu chiến thắng địch thủ trăm phần trăm mà!!!”
Johnny và Yosaku nhìn thấy cái cảnh này đều há hốc cả mồm, trên mặt cả hai người tràn đầy mồ hôi, biểu hiện không thể tin tưởng nỗi.
Alex vừa mới đi lấy hòm đựng thuốc trên tàu Merry, bởi vì tốc độ của cậu ta không chậm, cho nên chỉ dùng ngắn ngủi mười mấy giây đã trở lại, cậu ta nhìn qua cái cách hai người vừa mới giao thủ liền đã biết chênh lệch của hai người này hiện tại giống như là trời và đất.
Cậu ta lắc lắc đầu, vừa rồi Mihawk đã vận dụng haki quan sát nên rất dễ dàng nhìn ra được điểm yếu trong tuyệt chiêu của Zoro, ngay khoảnh khắc ba thanh kiếm của cậu ta hội tụ thì Mihawk đã nhanh tay dùng con dao chặn ngay tại điểm trung tâm.
Mà hiện tại Zoro còn chưa có thể chém được sắt thép, vậy thì làm sao mà làm tổn hại được con dao đã được bọc haki vũ trang trên tay của Mihawk.
Khoảng cách giữa hai người là thuộc về bản chất sức mạnh, không có gì có thể bù đắp được, cho dù liều mạng cũng là vô dụng.
“Không thể thế được! Không thể có sự chênh lệch lớn như thế! Trên đời này không có sự chênh lệch lớn đến thế!”
“Á á á á á!”
Lúc này có thể nói rằng Zoro là không cam tâm đến cực điểm, cậu ta gầm lên một tiếng, dùng hết sức vung lên ba thanh kiếm, như là cuồng phong bão tố hướng về phía Mihawk chém tới.
Thế mà ông ta chỉ là cầm lấy con dao từng chiêu