Siêu Thần Yêu Nghiệt

Tầm quan trọng của hậu trường


trước sau

Long Chấn Vũ rời đi.

Hắn giúp Tôn gia, cũng chỉ có thể giúp đến đây.

Bất quá lúc rời đi, hắn ghi lời Vân Phi Dương trong lòng, dù sao đây cũng là đệ tử Tứ Hải Kiếm Đế, mặc dù bây giờ rất yếu, nhưng có lẽ ba năm sau, lúc xuất hiện tại đại hội sẽ trở nên cường đại.

Hiện tại rất yếu?

Vâng.

Theo Long Chấn Vũ, Vân Phi Dương không phải đối thủ hắn. Bởi vì, hai chiêu đối bính vừa rồi hắn không sử toàn lực.

Vân Phi Dương tóc trắng dần hóa đen, cuối cùng khôi phục như lúc ban đầu, nhưng cảnh giới nhưng trong nháy mắt rơi xuống Vũ Đồ!

Thi triển Cấm Huyết Tế đến cực hạn, đột phá đến Vũ Vương cũng phải trả đại giới khá lớn.

- Quả nhiên.

Cảm giác được tu vi hắn giảm xuống, Hầu Tam không có bất kỳ ngoài ý muốn nào, nói:

- Loại trạng thái vừa rồi, ngươi có thể tiếp tục bao lâu?

Vân Phi Dương đáp.

- Một khắc đồng hồ.

- Ai.

Hầu Tam thở dài:

- Xem ra, ta xuất thủ ngăn cản rấtchính xác, nếu không bây giờ ngươi đã trọng thương.

Vân Phi Dương trầm mặc.

Nếu như dựa theo giao đấu bình thường, thì một khắc đồng hồ rất khó giải quyết Long Chấn Vũ. Đến lúc đó, tu vi giảm xuống, khẳng định sẽ gặp nguy hiểm.

Hầu Tam giống như đã dung nhập vai trò sư tôn.

Trầm giọng nói:

- Tiểu tử, người cuồng chút không có việc gì, nhưng phải làm theo khả năng, tiểu tử Long gia kia chưa ra át chủ bài, không thi triển cấm thuật, ngươi cho rằng có thể đánh bại hắn?

Có thể.

Vân Phi Dương suy nghĩ chỉ cần một khắc đồng hồ nắm lấy cơ hội, bạo phát Thần lực đủ để đánh bại hắn.

Nhưng phải nắm lấy cơ hội.

Nếu như bắt không được, muốn chiến thắng hắn chỉ sợ rất khó. Dù sao, đó là cường giả Vũ Vương trung kỳ chân chính, cao hơn bản thân một đại cảnh giới, người mang một tia huyết mạch Long tộc, còn có rất nhiều át chủ bài chưa thi triển.

Quá yếu.

Vân Phi Dương cảm giác được nếu mình không có lá bài tẩy Thần lực này, sẽ không cách nào chống lại thiên tài chân chính của Vạn Thế Đại Lục.

Ba.

Hắn nắm quyền, khóe miệng lộ ra nụ cười.

Tuy chỉ đánh hai chiêu với Long Chấn Vũ, nhìn như không phân thắng thua, nhưng Vân Phi Dương hiểu chính mình không đủ, cảm giác muốn trở nên mạnh hơn bừng bừng bốc cháy!

Chớ ép lão tử mạnh lên.

Nếu không.

Ba năm sau thi đấu thiên tài, ta sẽ giẫm tất cả thiên tài dưới chân, để thế nhân biết, trước mặt lão tử, không ai được xưng thiên tài!

Tâm tính muốn tu luyện của tên này lại trở về, lần đầu tiên xuất hiện là lúc Trương Hằng ước hẹn Sinh Tử Đài.

Lâm Chỉ Khê đứng trên thành lầu nhìn hắn, nỉ non.

- Lần này, có lẽ làm cho hắn đem trọng tâm để vào trên võ đạo.

Nữ nhân này thật rất hiểu Vân Phi Dương.

Năm đó tại học phủ, nàng nhìn ra hắn cả ngày không làm việc đàng hoàng, cho nên mới khởi xướng khiêu chiến, để hắn coi trọng võ đạo. Bây giờ, Long Chấn Vũ xuất hiện, đã kích phát mong muốn trở nên mạnh hơn của hắn.

Thời gian nửa năm, dùng tu vi Vũ Đồ, đột phá Vũ Sư, đồng thời còn đánh bại Trương Hằng sau khi thi truyển cấm thuật tại Sinh Tử Đài, chấn kinh Đông Lăng thành.

Bây giờ, còn có ba năm!

Hắn nghiêm túc, đến lúc đó sẽ mạnh đến mức nào? Sẽ tiếp tục diễn ra kỳ tích chấn động nhân tâm chứ?

Lâm Chỉ Khê chờ mong.

Hưu

Đột nhiên, Tái Mẫu Đơn trang điểm dày đặc xuất hiện trước mặt nàng, cười nói:

- Nữ oa, có nguyện ý bái ta làm thầy?

- Nguyện ý!

Lâm Nhược Hiên vội vàng đi tới, cung kính nói:

- Tiểu nữ có thể được Thánh Quân nhìn trúng là phúc phận của nó!

Nói xong, giật nhẹ góc áo nữ nhi.

Đây chính là Vũ Thánh đó!

Con rể mình được Kiếm Đế thu làm môn hạ, nữ nhi lại bái Vũ Thánh, đây quả thực là một tạo hóa lớn, Đông Lăng Quận về sau còn sợ ai!

Tái Mẫu Đơn không để ý hắn, hỏi lần nữa:

- Có bằng lòng không?

Lâm Chỉ Khê trầm mặc một hồi đáp.

- Nguyện ý.

Tin tức Vân Phi Dương là đệ tử Tứ Hải Kiếm Đế chỉ trong năm ba ngày truyền khắp toàn bộ Vạn Thế Đại Lục, tốc độ còn nhanh hơn chuyện hắn giữ vững Thiết Cốt Thành nhiều!

- Đệ tử Tứ Hải Kiếm Đế?

- Mẹ ta ơi, khó trách lại trâu như

vậy!

Toàn bộ Võ Giả đều đang nghị luận Vân Phi Dương, cái tên này chân chính oanh động toàn bộ đại lục, cũng để rất nhiều thiếu niên tuấn kiệt không ngừng hâm mộ.

Dưới cái nhìn của bọn họ, có thể bái Vũ Vương, Vũ Hoàng làm sư đều là sự việc tha thiết ước mơ, tên này vậy mà bái Kiếm Đế làm thầy, khởi điểm thật mẹ hắn cao quá!

- Chậc chậc.

Có người cảm khái.

- Có thể bái làm môn hạ Kiếm Đế, thiên phú Vân Phi Dương sợ rằng rất cao.

- Ba năm sau thi đấu thiên tài sẽ có trò vui để nhìn!

Nhưng.

Sau đó, tin tức Vân Phi Dương đối chiến Long Chấn Vũ tại Thiết Cốt Thành cũng truyền đến, lại nhấc lên oanh động!

Đáng tiếc.

Hai người đối chiến chỉ hai chiêu, thắng bại chưa phân.

Nhưng lại nhấc lên đề tài chính: nhất đại thiên tài Vạn Thế Đại Lục và đệ tử Tứ Hải Kiếm Đế, ai mạnh ai yếu?

Có người cho rằng, theo quá trình phát triển Long Chấn Vũ mạnh hơn, có người cho rằng Vân Phi Dương càng hơn một bậc. Bởi vì, sư tôn người ta là cao thủ đỉnh tiêm mạnh hơn Vũ Thánh.

Các loại nghị luận cùng phỏng đoán truyền ra, rất nhiều Võ Giả nhàm chán, càng liệt kê ra các loại số liệu tiến hành so sánh.

Vân Phi Dương và Long Chấn Vũ nhất chiến không có kết quả, thành một đề tài chờ đến ba năm sau mới công bố.

Bất quá.

Không thể phủ nhận là.

Truyền nhân Tứ Hải Kiếm Đế, cái danh hiệu này làm thân phận Vân Phi Dương tăng gấp bội, trở thành thiên tài tân tinh được chú ý nhất, rất nhiều gia tộc và cường giả cũng triệt để đoạn suy nghĩ cướp đoạt Vũ Sư Đan.

Đồ đệ Kiếm Đế, ai dám đoạt!

Thiết Cốt Thành, phủ Thành chủ.

Vũ Vương đỉnh phong tọa trấn buổi đấu giá, mang theo chín Vũ Vương ra khỏi phòng khách, bọn họ đến trả lại tiền. Bởi vì, thành chủ là đệ tử Tứ Hải Kiếm Đế, bọn họ không có tư cách, cũng không có can đảm cầm phần lương bổng này.

- Chậc chậc.

Vân Phi Dương cảm khái.

- Quả nhiên, dù ở đâu, hậu trường cứng rắn cũng là nhất.

Nhưng vào lúc này, Lâm Chỉ Khê đi tới.

Nàng nói:

- Ta muốn đi.

- Đi?

Vân Phi Dương ngạc nhiên nói:

- Đi đâu?

Lâm Chỉ Khê nói:

- Băng Phong Cốc.

- Băng Phong Cốc?

Vân Phi Dương chưa nghe nói qua nơi này.

Tái Mẫu Đơn đi tới nói:

- Đồ nhi ta là Băng Thanh Ngọc Khiết Thể hiếm thấy, ở chỗ này tu luyện chỉ kéo chậm tiến độ. Cho nên, ta muốn dẫn nàng đi Băng Phong Cốc bế quan, nếu như các ngươi đính hôn thì đợi ba năm sau thi đấu kết thúc lại cử hành.

- Băng Thanh Ngọc Khiết Thể?

Vân Phi Dương ngạc nhiên.

Loại thể chất này hắn đã nghe nói qua, tựa như trâu bò nhất bên trong băng hệ.

- Khó trách tay nàng lại rét lạnh như vậy, khó trách mỗi ngày nàng đều lạnh như băng, nguyên lai nắm giữ băng hệ thể chất hiếm thấy.

Vân Phi Dương hiểu rõ, hắn nói:

- Đã sớm nên nghĩ đến. Dù sao, ta đẹp trai kinh thiên động địa như thế, nữ nhân gặp không có lý do không đỏ mặt, không xấu hổ.

Bành

Vừa mới dứt lời đã bị Tái Mẫu Đan tát một bàn tay bay ra ngoài.

- Ta nhổ vào!

Nàng bóp eo, nói:

- Lão nương chưa thấy qua gia hỏa không biết xấu hổ như vậy.

Phốc!

Vân Phi Dương bay ngược ra ngoài, miệng sùi bọt mép.

Má ơi, lão thái bà này còn mạnh hơn Bảo Lỵ, xem ra mình phải chú ý phân tấc khi vô sỉ mới được!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện