Sau khi đột phá đến Linh Hoàng, khi Vân Phi Dương hàng phục đám Linh Hoàng còn dùng chiêu trò lừa gạt, chưa chân chính động thủ một lần.
Bây giờ trở về Vạn Thế Đại Lục.
Đối mặt Tô Hành Lập - cường giả Vũ Hoàng sơ kỳ, tự nhiên muốn xác minh lực lượng của mình một chút!
"Hô —— "
Quyền đầu nóng rực gào thét mà đến.
Không khí xung quanh nháy mắt như bị bốc hơi, không gian cũng vặn vẹo, tùy thời có thể vỡ nát!
Đến Hoàng Cấp, lực kình cường hãn có thể nhiễu loạn không gian, đến Thánh cấp, Thần cấp chấn vỡ không gian cũng rất bình thường.
Tô Hành Lập biến sắc.
Hắn không thể tính ra một quyền của Vân Phi Dương ẩn chứa lực kình mạnh cỡ nào. Dù sao, đối phương không phải dùng thuần linh lực, mà chính là Ma lực!
- Vân Tiêu Thuật!
Tô Hành Lập không dám khinh thường, hai tay vung lên, bàng bạc thuần linh lực xuất hiện, quanh thân hình thành một đạo bình chướng phòng ngự mắt trần có thể thấy được giống như tầng tầng đám mây!
Đây là độc môn vũ kỹ của hắn, phẩm chất lục phẩm cao cấp, được cho là phòng ngự vũ kỹ thượng thừa nhất trong Hoàng Cấp.
Trước đó không lâu.
Hắn từng luận bàn cùng một Vũ Hoàng sơ kỳ đỉnh phong, dùng vũ kỹ này có thể đỡ được đòn tấn công ba ngàn trọng thuần linh lực của đối phương.
Khí thế chiêu này của Vân Phi Dương tuy không yếu, nhưng không thể vượt qua Vũ Hoàng sơ kỳ đỉnh phong được!
- Tiểu tử!
Tô Hành Lập cười lạnh nói:
- Ngươi có thể còn sống trở về từ mảnh đất thí luyện, lão phu có thể tự mình báo thù cho tôn nhi rồi!
Vân Phi Dương không đáp.
Hỏa diễm quyền của hắn cuối cùng đánh vào bình chướng hình đám mây, nhất thời thiêu đốt nó như sao chổi phun trào ra phía ngoài.
- Làm sao có thể!
Sắc mặt Tô Hành Lập kinh biến.
Trong nháy mắt Vân Phi Dương đánh vào bình chướng, hắn cảm giác được cường độ lực kình của đối phương tuyệt đối mạnh hơn Vũ Hoàng sơ kỳ đỉnh phong!
Sau khi đột phá Linh Hoàng, lực kình thân thể thuần túy của Vân Phi Dương đã đạt tới ba ngàn trọng, bây giờ lại thi triển ra Hỏa hệ biến dị - Địa Hỏa, lực kình đã đạt đến bốn ngàn trọng!
Chênh lệch một ngàn trọng này không thể coi nhẹ.
"Ken két!"
Bình chướng dần sinh ra vết rách, trong nháy mắt phân mảnh, một quyền này của Vân Phi Dương trực tiếp đánh tan đám mây!
"Xoát!"
Thời điểm bình chướng bị phá, Tô Hành Lập như bị thương nặng, cả người bạo bay ra ngoài, cũng cuối cùng miễn cưỡng dừng lại sau khi bay ra mấy trăm trượng.
Tự tin trước đó.
Khinh thường trước đó.
Giờ phút này đã bị sắc mặt tái nhợt, thần sắc hãi nhiên thay thế.
Trên cổng thành.
Bọn người La Mục thấy Vân Phi Dương tung một quyền phá nát phòng ngự bình chướng của Vũ Hoàng, khiến sắc mặt đối phương cực kỳ khó coi, xém chút không ức chế nổi mà cao giọng quát to!
Trăm tên Vũ Vương treo lơ lửng giữa trời thì co giật khóe miệng.
Tô Hành Lập, cường giả Vũ Hoàng sơ kỳ hàng thật giá thật bị Vân Phi Dương tung một quyền đánh lui, thực lực hắn chẳng lẽ đã đạt đến Vũ Hoàng sơ kỳ đỉnh phong, hoặc càng mạnh hơn?
- Tìm ta báo thù?
Vân Phi Dương thu quyền, hỏa diễm bao phủ quanh thân, phát ra thanh âm khinh thường:
- Lão gia hỏa ngươi, xứng?
"Oa!"
Tô Hành Lập phun ra một ngụm máu, phòng ngự bình chướng bị bạo phá sinh ra phản phệ to lớn để hắn bị nội thương.
- Không nghĩ tới kẻ này cường đại như thế!
Ánh mắt Tô Hành Lập xuất hiện vẻ kiêng kị, chợt câu thông không gian ngọn nguồn trong thể nội.
Cao thủ ẩu đả, một chiêu có thể phán đoán ra ai mạnh ai yếu, cho nên hắn có tính toán rút lui.
"Ông —— "
Không gian xung quanh vặn vẹo, Tô Hành Lập dụng thân đi vào, biến mất trong hư không, sau đó xuất hiện giữa không trung bên ngoài Đằng Ưng Thành hơn một trăm dặm.
Cường giả đạt tới Hoàng Cấp hiểu được hư không nhảy vọt, năng lực không gian này rất khó bị địch nhân giết chết hoặc bắt giữ, bởi vì chỉ cần muốn chạy thì có thể đi.
Đương nhiên.
Tiền đề này là không bị đối thủ ngang cấp trở lên dính chặt, bởi vì lực kình bạo phát sẽ nhiễu loạn không gian, nếu thi triển hư không nhảy vọt nhảy vào không gian loạn lưu sẽ gần như tự sát.
- Tiểu tử, ngươi rất mạnh.
Tô Hành Lập xuất hiện ngoài trăm dặm, ổn định thân hình cười lạnh nói:
- Nhưng muốn giữ lại bản Hoàng, còn chưa đủ tư cách.
- Không đủ tư cách?
Đột nhiên, trên không truyền đến thanh âm nhàn nhạt.
Tô Hành Lập biến sắc, ngẩng
Hắn sợ hãi hô to.
- Tại sao ngươi lại ở chỗ này?
- Kỳ lắm hả?
Vân Phi Dương cười rộ lên.
- Đáng giận!
Tô Hành Lập giận dữ không thôi, lần nữa câu thông không gian ngọn nguồn, thi triển hư không nhảy vọt biến mất tại chỗ.
- Chạy nhanh đó.
Vân Phi Dương cười nhạt một tiếng.
Đang khi nói chuyện, Linh Niệm Thánh cấp điên cuồng phóng thích, trong nháy mắt bao phủ phạm vi trăm dặm xung quanh, bất kỳ gió thổi cỏ lay đều thu hết vào mắt.
Rất nhanh.
Hắn bắt được dấu hiệu không gian lưu động tại một điểm về phía Đông, lúc này câu thông không gian ngọn nguồn, thi triển hư không nhảy vọt đuổi theo.
"Ông!"
Lần này, Vân Phi Dương trước một bước xuất hiện từ trong hư không, theo sát phía sau, sau đó mới thấy thấy Tô Hành Lập xuất hiện. Làm lão đầu này vừa thấy Vân Phi Dương, cả người xém chút sụp đổ.
Cường giả Vũ Hoàng cấp còn có một tiền đề không thể trốn chạy, chính là Linh Niệm đối thủ cực mạnh, có thể khóa chặt khu vực rất xa xung quanh mình.
Mà cường độ này ít nhất phải đến Thánh cấp!
Chẳng lẽ Linh Niệm tên này đã đạt tới Vũ Thánh cấp?
Tô Hành Lập vội vàng phủ nhận, nói:
- Không có khả năng, hắn mới hơn hai mươi tuổi, tuyệt không thể có Linh Niệm Thánh cấp, nhất định là trùng hợp!
"Xoát!"
Tên này chưa từ bỏ ý định, tiếp tục thi triển hư không nhảy vọt biến mất tại chỗ, lần này chơi lớn hơn, liên tục nhảy vọt hai lần.
"Xoát!"
Tô Hành Lập xuất hiện từ hư không, giờ đã cách Đằng Ưng Thành ngàn dặm.
Sau khi đi ra từ hư không, linh niệm hắn vội vàng bao phủ chung quanh, cũng không thấy Vân Phi Dương, nhất thời cười to:
- Haha, quả nhiên là trùng hợp, tiểu tử kia làm sao có thể…
- Uy.
Đột nhiên, sau lưng hắn truyền ra tiếng nói của Vân Phi Dương:
- Ngươi cười clgt?
Tô Hành Lập nghe xong, nụ cười đột nhiên ngưng kết, tâm tình đang vô cùng sảng khoái nháy mắt rơi xuống đáy cốc.
Mình thi triển hai lần nhảy vọt liên tục vẫn bị tên này đuổi kịp, hắn không thể không thừa nhận, không có Linh Niệm Thánh cấp thì không cách nào làm được!
- Ngươi…
Tô Hành Lập quay người, hoảng sợ nói:
- Linh Niệm ngươi đạt tới Thánh cấp?
Vân Phi Dương cười trả lời.
- Tại sao ta phải nói cho ngươi biết?
Câu nói này để Tô Hành Lập cứng họng, nhưng cuối cùng vẫn bộc phát ra tu vi, cả giận quát:
- Tiểu tử, ép người quá đáng!
"Xoát!"
Vừa dứt lời đã thi triển hư không nhảy vọt biến mất.
Vân Phi Dương lắc đầu, lần nữa đuổi theo, truy đến lần thứ năm, tên kia rốt cục không nhảy vọt nữa, bởi vì năng lượng trong thể nội đã hao hết.
"Vù vù —— "
Tô Hành Lập treo giữa không trung, hô hấp có chút gấp rút, trên mặt lộ vẻ bất đắc dĩ và sụp đổ.
- Ta đã nói qua.
Vân Phi Dương khoanh tay đứng trước người hắn, lạnh lùng nói:
- Thời gian cho ngươi lăn đã qua, giờ đừng nghĩ lăn đi đâu nữa.
- Tiểu tử, bớt ngông cuồng đi!
Tô Hành Lập nâng hai tay lên, một đạo lưu quang từ thân thể hắn bay ra, nháy mắt hóa thành một cự đại bảo tháp, bộc phát ra khí tức trang nghiêm!
- Hửm?
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
Bảo tháp này hẳn là chí bảo có phẩm chất không thấp!
Tô Hành Lập lãnh đạm nói:
- Bức bản Hoàng vận dụng Lục Hợp Tháp, tiểu oa ngươi được đó. Bất quá, đến đây kết thúc đi!