Edit : Dạ
Beta : kunb0s2toma
———
-”Do Gien cải tạo!” Diệp Tường chỉ nói ra bốn chữ, nhưng, đã là trọng điểm.
-”Do Gien cải tạo?” Tây Na nghe Diệp Tường nói ra bốn từ, càng cảm thấy “văn sở vị văn” (lạ lẫm, mới nghe lần đầu, nghe thấy những điều chưa hề nghe qua bao giờ), nhưng là, khi nàng nhìn thấy Diệp Tường thần kỳ đem gien của một con chó, rút ra, tiêm vào một con Tam Giai Cát Hùng (gấu ba đầu), nàng đã hoàn toàn bị cái thủ pháp thần kỳ này làm cho cho rung động triệt để rồi, mà nguyên bản là tánh khí táo bạo cát hùng, trong khoảng khắc đã biến thành một sinh vật dường như hoàn toàn mới, so với con chó nhỏ còn muốn ngoan hơn, nhiệt tình hơn, lè lưỡi liếm liếm tay của Diệp Tường.
-”Rất thần kỳ đúng không?” Diệp Tường nhìn ra Tây Na đang vô cùng kinh hãi cùng hưng phấn.
-”Sau này sẽ càng ngày càng thần kỳ hơn nữa !” Diệp Tường buông xuống một câu, sau đó vứt ống kim xuống dưới, vỗ vỗ tay đi ra khỏi phòng thí nghiệm, nhưng là mới vừa đi đến cửa, lại quay đầu lại nhắc nhở Tây Na một câu.
-”Gian phòng của ngươi ở tại phía tây, ở ngay bên cạnh gian đầu tiên!” Nói xong Diệp Tường triệt để đi ra ngoài, không hề quay đầu lại xem Tây Na. Hắn còn phải đi xem sinh ý của cửa hàng vật nuôi hôm nay tiến triển như thế nào a, còn có đợi Ô Ô tỉnh, còn phải giới thiệu cho cô bé “Công nhân viên” mới tiến vào phủ đệ hôm nay nữa, sau này bé hẳn là cũng không cần phải một người ngồi một mình ở nhà ngốc tịch mịch sợ hãi nữa. Nghĩ đến dây hắn cao hứng huýt sáo.
…
…
Buổi tối tại thời điểm ăn cơm, nguyên bản bàn ăn rộng rãi đã nhiều hơn một người không nói, mà đầu con lừa kia cũng cực độ vô sỉ ở một bên đến ngồi cùng bọn người Diệp Tường còn ngang nhiên tranh nhau bữa tối cùng bọn họ.
Mà Ô Ô lại tựa hồ rất yêu mến đầu con lừa này, mới không tới thời gian nửa ngày, cô bé đã yêu mến cưỡi trên người con lừa vô sỉ kia, đương nhiên, còn không ngừng rút roi trong tay Diệp Tường ra, sau đó thật lớn tiếng cùng Diệp Tường kháng nghị nói như vậy là ngược đãi “công nhân viên”, rơi vào đường cùng, Diệp Tường lại phải bồi thường cho “hắn”( tức đầu con lừa vô sỉ kia),bằng cách đồng ý điều kiện cải thiện thức ăn cùng cuộc sống cho “tân nhân viên”, nhưng điều kiện tiên quyết là đồ bốn chân kia phải thường xuyên chơi cùng Ô Ô.
Mà về phần mỹ nhân Tây Na, sau khi chuyển vào làm trợ thủ cho Diệp Tường, càng làm cho Matt ôm uất hận mà mắng to: trời không có mắt, chính mình tốt xấu gì lớn lên so với hắn vẫn là đẹp trai hơn một chút, một chút, vậy mà không có lý do gì có một mỹ nữ từ trên trời rơi xuống lại đưa đến bên cạnh hắn làm trợ thủ, đối với Tây Na-một “Hung khí” đối với nhân gian như vậy, làm cái mũi của Matt suýt chút nữa cũng cầm giữ không được mà vinh quang đổ máu, nhưng là, dù sao cũng là cao thủ tình trường nhiều năm, hắn vẫn là nhịn xuống được.
Mà cái lão cáo già Ni Mạc Khắc, từ sau khi trở thành cổ đông cùng Diệp Tường làm ăn sau, mỗi ngày đều tới nhà của Diệp Tường ngồi ăn cùng, đã ăn bám thì chớ lại còn ngụy biện rằng, Ô Ô là cháu gái nuôi của hắn, hơn nữa, hắn cùng Tây Na cũng có nhận thức, hơn nữa….còn có rất nhiều cái hơn nữa thuộc cùng một dạng như trên để ngụy biện cho việc lão tới ăn trực mỗi ngày, việc này cũng dẫn phát Diệp Tường cùng Matt hoài nghi có phải cái cáo già này hay là đã từng cùng Tây Na có một mối quan hệ mờ ám?.
Mà thời điểm khi màn đêm buông xuống, Diệp Tường vẫn ở trong phòng thí nghiệm cho tới khi trời sáng, mà Tây Na nghiễm nhiên chính là một tên cuồng thí nghiệm, Diệp Tường cũng đành chỉ cách mình như thế nào cải tạo, như thế nào lợi dụng những vật kim loại trong rương dụng cụ mang theo từ Địa Cầu tới để cải tạo ma thú.
Diệp Tường nhìn Tây Na ở trong phòng thí nghiệm bận rộn , không khỏi nhớ tới thời điểm lúc trước chính mình học ở trường, lúc đó chẳng phải là nhờ dựa vào sự cố chấp cộng với nhiệt tình nghiên cứu mới làm cho chính mình phá tan từng tầng từng tầng cửa ải khó hay sao?
Tuy chính mình sau khi xuyên không, đi vào dị giới sau tuy cũng có lúc là phải thức đêm làm thí nghiệm, nhưng, cùng trước kia có lẽ đã là bất đồng, ở trong này hắn phải học được cách nuôi sống chính mình, so với mộng tưởng trước kia càng cách càng xa, có lẽ, con người sẽ luôn theo hoàn cảnh biến hóa mà thay đổi chính mình, chỉ có như vậy mới có thể thích ứng được với sự đào thải, sàng lọc cực nhanh của xã hội.
Diệp Tường cũng lười đi ngăn cản Tây Na, đối với một người đồng hành, sự tôn kính chính là tùy theo nàng mà đi, không ngăn cản hay gây khó dễ, mà Ô Ô cũng đang lôi kéo chính mình, rất rõ ràng, ý tứ chính là muốn Diệp Tường kể chuyện cổ