Hồ Tộc, là một trong những đại tộc của tạp tộc (hỗn huyết, lai với nhiều tộc, giống khác), đồng thời cũng là một chi khác của chủng tộc Thú tộc tại lãnh thổ Bắc Bái Nhân. Nam hồ thường có ngoại hình trung tính, nữ hồ thì có ngoại hình thanh thuần xinh đẹp, điểm này đã được viết rõ ràng tại 《 đại lục chủng tộc kí (sách về các loại chủng tộc trên đại lục) 》, và điều này đã được xác minh rõ ràng, không hề có lấy nửa điểm giả dối! Đầu óc Diệp Tường rất tốt, trí nhớ cũng không tồi chút nào, vì vậy khi biết có cuốn sách này hắn đã tìm đọc cho bằng được, cũng đã ghi nhớ rất rõ ràng cách phân biệt các chủng tộc và đặc biệt nhớ rõ về tộc hồ ly. Đương nhiên là hắn cũng rất muốn có một ngày được tận mắt nhìn thấy tộc hồ ly trong truyền thuyết đó, để xem xem nữ tử tộc hồ ly xinh đẹp như thế nào.
Giờ phút này, hắn cảm thấy rung động ! Diệp Tường vừa nhớ tới ghi chép trong cuốn sách nào đó vừa mê đắm nhìn chằm chằm vào bạch hồ ly thanh thuần trước mắt, đồng thời nặng nề nuốt nước miếng đánh ‘ực’ một cái.
Đương nhiên, nữ tử Hồ Tộc xinh đẹp, thanh thuần kia đang bị trói cả tay và chân, ngay cả miệng cũng bị một mảnh vải rách ngăn chặn lại, bằng không Diệp Tường sao có thể ‘làm càn’ như vậy được.
”Hồ ly này… Khụ khụ , mỹ nữ này là do các ngươi bắt,…ý nhầm, đưa tới sao?” Diệp Tường tra hỏi cho có lệ, dù sao hồ ly tinh này cũng được coi như là Thú Tộc, nếu như bị những binh lính thú nhân kia biết được bọn họ cũng là thú tộc nên dễ kết hợp, sợ rằng sẽ chiếm đoạt luôn chứ đừng hòng dâng lên ình. Trên đầu chữ sắc vĩnh viễn đều treo thêm một cây đao, điểm ấy, Diệp Tường vẫn nhớ rõ ở trong lòng.
”Đại nhân, này…việc này… Chúng ta làm sao có thể làm ra loại chuyện dơ bẩn như bắt cóc rồi cưỡng bức con gái nhà lành làm kỹ nữ được?” Độc Phàm vội vàng tiến lên giải thích.
Javier ở bên cạnh cũng mang vẻ mặt cười khổ, nói: “Đại nhân, người có thể hoài nghi nhân phẩm của chúng ta, nhưng, xin người đừng hoài nghi linh hồn thuần khiết của chúng ta …”
Linh hồn thuần khiết… Đi gặp quỷ đi! Hai tên dâm đãng, xấu xa, bại hoại này mà cũng đòi có linh hồn thuấn khiết á! Hai chữ ‘thuần khiết’ này có liên quan gì tới bọn hắn sao? Linh hồn chúng mà đem ra so sánh với đáy nồi còn đen hơn á! Căn bản không cần hoài nghi điều này !
”Vậy, các ngươi làm thế nào bắt được ‘nàng’?” Diệp Tường không nghĩ cùng bọn họ nói nhảm, liền hỏi trực tiếp.
”Chúng ta dùng hai mươi kim tệ mua lại từ một đầu lĩnh bộ binh của Thú nhân, chuẩn bị hiếu kính dâng lên đại nhân ngài…” Độc Phàm đưa tay ra lau mồ hôi đang không ngừng rơi xuống, bộ dáng vô cùng khẩn trương, có trời mới biết được thủ đoạn hối lộ thủ trưởng này của hắn có phải đã gây ra hiệu ứng ngược hay không ? Xem vẻ mặt ngay thẳng này của đại nhân, hiển nhiên là đã có chút phật ý rồi ! Điều này làm hắn cảm thấy vô cùng sợ hãi !!
“Hai mươi kim tệ? Dễ dàng như vậy sao? Liệu có còn người bán không?” Vẻ mặt Diệp Tường lộ vẻ háo sắc rõ ràng, cuối cùng cái đuôi chó sói cũng đã lộ ra, nhìn xem, hắn cũng không phải là chủ tử thuần khiết gì cho cam nha, từ lúc ý thức được tự mình đã nói sai sau, hắn vội vàng ho khan hai tiếng, muốn tránh khỏi bị nhân truy vấn dẫn đến xấu hổ không thôi.
“Đại nhân, đây là ‘hàng’ tốt nhất rồi! Cái này… Chúng ta thật là đã mất hai mươi kim tệ để mua nữ nhân từ những thú nhân thô lỗ kia, đại nhân, ngài xem…” Javier Mập mạp toàn thân lay động, bất an, hiển nhiên là cũng đang lo lắng xem không biết Diệp Tường có hài lòng với ‘đồ hối lộ’ này hay không.
”Được rồi, vấn đề này giao cho ta xử lý …” Diệp Tường cau mày, lập tức phân phó một câu: “Sau này trở về không được nói bất cứ điều gì…”
”Vâng, vâng!” Mập mạp cười vui mừng đến độ thịt trên mặt đều biến thành hình bánh quai chèo .
“Đại nhân, sau này trở về… Thỉnh người ở trước mặt bệ hạ thay chúng ta nói tốt vài câu !” Độc Phàm hiển nhiên không thể nào quên được mục đích hối lộ lần này.
Diệp Tường gật gật đầu, lập tức phất tay, trên mặt hai người lại lập tức khôi phục nụ cười dâm đãng.
”Đại nhân, người có thể ‘làm’ không? Chỗ này của ta có chuyên dược giúp nam nhân kiên quyết không rủ xuống , vô cùng dũng mãnh….’’
“Cái gì ? Đại nhân long tinh hổ mãnh như vậy, còn cần sử dụng thứ kia sao? Bất quá, nói đi thì nói lại, đại nhân, dùng một chút cho ‘rắn chắc’ hẳn là cũng không tệ đâu, chỉ là đề phòng …”
”…”
Đợi hai người này ra khỏi lều trại sau, Diệp Tường mới có cơ hội xem xét kĩ ‘nữ nhân’ này, ừm, rất thanh thuần, da thịt ở cổ tay non mịn trắng nõn đã bị ứ hồng một ít, dung nhan thanh thuần lộ vẻ sợ hãi, thân thể bị trói