Đang lúc Tam Vung Ngũ Thế ( một cách gọi khác của Tam Vung hoàng đế) nhắm mắt tin rằng mình đang đến chỗ Nữ Thần Sinh Mệnh , đột nhiên____
Sưu! Phanh!
Một khối gạch không rõ từ nơi nào bay đến,một thân ảnh to lớn nhằm ngay mục tiêu đại kiếm, hắn sử dụng nguyên bản một thanh kiếm lớn trong tay chỉ cách lão hoàng đế có vài tấc.” Sát” một tiếng, trúng vào bên vai của Tam Vung.
“ A” Tam Vương Ngũ Thế thét lên một tiếng như heo bị giết.
“ A” Tên to cao lập tức rút thanh kiếm lớn ra khỏi bả vai của hoàng đế , một lần nữa lại vung lên, nhằm một đao trí mạng.
“Sưu” Lại một viên gạch nhằm thẳng gáy tên to cao bay đến.
“ Cách !Cách” Gạch nhằm thẳng đầu tên đó, rơi xuống vỡ vụn.
“Ai?” Tên cao lớn da mặt nổi gân xanh quát lên.
Thừa dịp không còn tương sức nữa, quân thị vệ liều chết huy động vũ khí xông vào tên thích khách to con đó, trong vườn thích khách chỉ còn thanh lí vài cái vũ khí siêu điểm.
Diệp Tường càng chui qua, gắt gao kéo lôi lão hoàng đế Ba Vung Ngũ Thế này vào sâu trong bụi hoa, chỉ là lão hoàng đế đã ngất đi mất rồi,chắc hắn do vết thương trên vai mất quá nhiều máu, Diệp Tường nhíu mày, ước chừng chỉ có huyết thanh trong gen của Ô Ô có thể cứu được lão hoàng đế này , bất quá chỉ là do đám thích khách vẫn chưa được giải quyết sạch sẽ.Diệp Tường chỉ có thể xé gấu áo của mình bịt miệng vết thương lại.
-“ Bao vây bọn họ! Giết ngay tại chỗ”. Một âm thanh từ trên trời vang xuống, lập tức vài đầu Long Ưng kị sĩ thương nhào xông tới, hai tên thích khách đang còn vật lộn cùng đám thị vệ, lập tức bị đâm xuyên, kẻ ra tay ấy không phải ai khác chính là đầu lĩnh ngày hôm qua hộ tống Mã Khắc-Thư Nhĩ Đức.
-“ Rút lui” Một tên thích khách quát lên, lập tức thân hình hóa thành chuột biến mất vào bụi rậm mất hút.
-“ Đức Lỗ Y” Thư Nhĩ Đức nhăn mày kinh ngạc nói, hiển nhiên là đã nhận ra chiêu thức môn đạo của tên thích khách vừa rồi.
Sự việc vẫn chưa chấm hết, tên kia vừa rồi bị Diệp Tường ném bể gạch thì lại đại hãn căng hết sức dùng đại kiếm hướng về phía Long Ưng kị sĩ cuồng hãn thi triển kiếm.
-“ Đi chết đi”
-“ Chú ý” Thư Nhĩ Đức lập tức hô nhắc nhở hai Long Ưng Kị sĩ nhưng đã trễ mất rồi.
-“ BaaBaaa…”Kiếm khí kia đã chém hai Long Ưng kị sĩ xoắn tít trên không và rơi rớt khiếp đảm nôi tạng trên mặt đất.
-“ Thực nguyệt cấp võ sĩ” Thư Nhĩ Đức lại một lần nữa kinh ngạc, hắn cũng chẳng qua là tiếp cận cấp bậc thực lực doanh nguyệt, thực lực của đối phương quả nhiên là rất khá,đang lúc hắn cắn răng ngóc đầu lên thì bị tên đầu lĩnh -trưởng kị sĩ thương xuống một kiếm,bùm một đám sương màu đột nhiên bay lên bao phủ toàn bộ tên thích khách to cao.Đợi đến lúc sương khói tan đi, tên thích khách đã không thấy bóng dáng, trên mặt đất là một mảnh thi thể của Long Tịch.
“ Cấp cứu, nhanh, gọi ngự y” Mã Khắc cùng Diệp Tường mang Tam Vung Ngũ Thế ra khỏi bụi cây, máu đã nhuộm đỏ cả hoàng bào, thật kinh hoàng, vết thương đổ máu kinh người, lập tức cung đình lại náo loạn lên lần nữa.
….
Sáng sớm, ám sát xảy ra khiến quân thị vệ được phong tỏa kín,thành vệ quân lập tức đóng tất cả các cổng thành,mỗi đường phố đều có thành vệ quân sát sao kiểm tra từng nhà, đương nhiên người dân trong thành cũng đã nhỏ to tin tức rồi.
-“ Nghe nói không biết thực hư thế nào, hoàng thượng bị người ta ám sát, giờ đây quân lính đang truy lùng tên thích khách.” Một thị dân nhìn thành vệ quân đi