Tần Kha đi trên con đường phồn hoa, nhìn biển người đông đúc, cảm nhận được mặt trời rực rỡ chiếu sáng trên mình một cảm giác ấm áp, uống một ngụm trà sữa trân châu đường đen trong tay, lập tức cảm thấy, cuộc sống thật tốt đẹp.
Bây giờ với cuộc sống nửa tháng trước có thể nói là ngày đêm khác biệt, một tháng trước, cô mới được cứu từ trong cống thoát nước ra, trải qua một ngày đi bệnh viện, trở lại căn phòng đi thuê lại đụng phải thi thể trong nước, cô sống bên trong gian phòng đơn sơ, có người sẽ từ dưới giường của cô chui ra ngoài, ở phòng bên cạnh chính là hiện trường phát hiện vụ án, ngủ một giấc cũng sẽ bị giật mình nhiều lần.
Trong phòng ngoại trừ một chiếc máy chụp ảnh, những thứ giá trị khác đều không có, mùa đông rét lạnh giá trong tủ cũng chỉ có hai chiếc áo khoác rất mỏng.
Bên trong hệ thống thông báo chỉ có mười đồng tiền vàng cuối cùng, đồ rẻ nhất trong cửa hàng của hệ thống cũng mua không nổi.
Nhưng hiện tại đã không như thế!Cô đã từ nghèo khó trở nên khá giả!Ngày ấy, cô cùng Triệu Lâm Uyên từ trường cấp hai thôn Đức Hương về, liền vô cùng an phận ở trong phòng của mình, nghe lời cảnh sát, tự cảm thấy thân là người sống sót duy nhất trong vụ án bắt cóc, nhận sự bảo vệ của cảnh sát không tùy tiện đi lung tung.
Mà Triệu Lâm Uyên cũng không để cho cô thất vọng, ba ngày sau, họ liền bắt được hung thủ, âm thanh hệ thống thông báo tiền vàng của Tần Kha liên tiếp gia tăng.
【 Tìm thấy hung thủ sát hại Triệu Hiểu Lan, tiền vàng +500 】【 Bắt được hung thủ trong thời gian quy định, tiền vàng +100 】【 Tìm thấy USB bị kẻ bắt cóc đánh rơi, tiền vàng +50 】Thời tới cản không nổi, từ khi hung thủ sát hại Triệu Hiểu Lan bị bắt được, Tần Kha cảm thấy vận khí của mình đều đã khá hơn rất rất nhiềuĐầu tiên, Triệu Lâm Uyên cầm một cái điện thoại di động đưa cho cô, khi nhìn thấy chiếc điện thoại kia, Tần Kha từ chối.
Tần Kha: "Đội trưởng Triệu, không cần đâu, khách sáo quá rồi, tôi sẽ tự mình tích góp tiền mua điện thoại di động.
"Triệu Lâm Uyên cười cười, cô gái Tần Kha này thật kỳ lạ, có đôi khi rất thông minh, có đôi khi lại rất ngốc.
Triệu Lâm Uyên: "Cô không nhìn xem là điện thoại gì sao?"Tần Kha lời lẽ chân chính từ chối: "Mặc kệ là điện thoại gì tôi cũng không thể nhận, anh đã trợ giúp tôi rất nhiều, tôi không thể lại để anh mua cho tôi điện thoại di động.
"Triệu Lâm Uyên: "Đây là điện thoại cũ.
"Tần Kha: "Điện thoại cũ cũng không được.
"Triệu Lâm Uyên: "Đây là điện thoại di động của cô.
"Tần Kha: "Vậy xem như! "Nói được nửa câu, Tần Kha liền phản ứng lại: "Anh nói đây là điện thoại di động của tôi?"Triệu Lâm Uyên đưa điện thoại di động cho Tần Kha: "Ừm, màn hình khoá là hình của cô, bây giờ muốn không?”Tần Kha ngượng ngùng cười rồi lập tức đổi giọng: "Đương nhiên muốn, nhưng điện thoại của tôi vì sao lại ở chỗ của anh?"Triệu Lâm Uyên: "Cô vẫn không nhớ ra sao? Là cô làm rơi ở dưới lầu vào ngày cô bị bắt cóc, trước đó đang điều tra án quá bận rộn cũng quên nói với cô, bây giờ trả lại cô.
"Nhớ ra trước đó không mang USB đến, Tần Kha đột nhiên có một chủ ý, thời điểm cảnh sát đang điều tra bản án, đều sẽ lục soát hiện trường chứng cứ, lấy đồ vật khả nghi mang về làm vật chứng, nói không chừng! Tần kha: "Đội trưởng Triệu, tôi còn có một cái USB, các anh có nhặt được không?"Triệu Lâm Uyên: "USB? Không có, lúc ấy dưới lầu chỉ phát hiện điện thoại.
"Tần Kha lắc đầu: "Không phải dưới lầu, là ở dưới cống thoát nước.
"Triệu Lâm Uyên: "Rốt cuộc cô nhớ lại thứ gì?"Không trách Triệu Lâm Uyên có cái suy nghĩ này, Tần Kha nhất thời cái gì cũng không biết, nhất thời lại nhớ ra một vài chuyện hành vi nhìn quả thật có chút kỳ lạ.
Tần Kha mờ mịt nhìn anh: "Tôi cũng không biết mình rốt cuộc nhớ ra bao nhiêu, đôi lúc nhìn thấy đồ vật quen thuộc, thì sẽ hiện lên một chút hình ảnh, nhưng nhiều chẳng nghĩ ra được gì cả.
""USB là từ bên trong quyển nhật ký biết đến.
" Tần Kha nói: "Trước kia tôi có thói quen ghi nhật ký, trong nhật ký nói tôi có một USB cất giữ ảnh chụp, bình thường đều sẽ mang theo bên mình, anh biết tôi là thợ chụp ảnh mà, những tấm ảnh kia với tôi mà nói đặc biệt quan trọng.
"Triệu Lâm Uyên nghĩ: "Trước đó tổ kỹ thuật nơi đó hình như đúng là tìm được cái USB, nhưng đã hỏng không cách nào đọc được.
"Tần Kha: "Không sao, nếu như đó là của USB tôi, nếu hư hỏng tôi cũng muốn lấy về.
"Triệu Lâm Uyên thỏa mãn yêu cầu của Tần Kha, cứ như vậy, Tần Kha lại nhiều thêm năm mươi tiền vàng.
Mà vận may không chỉ những thứ này.
Từ những tin nhắn chưa đọc bên trong điện thoại, Tần Kha phát hiện trước đó cô đã từng tham gia chụp ảnh tác phẩm cho tạp chí, tác phẩm được đăng, cô có một khoản trọn vẹn năm ngàn tệ tiền thù lao có thể nhận lấy.
Lúc ấy nhìn thấy tin này, nước mắt Tần Kha liền rơi xuống.
Đây là phúc lợi người mới đến muộn đi.
Làm gì cũng phải đưa chút tiền khởi động, nếu bắt đầu với một người một chó như những trò chơi trực tuyến kiếm tiền đó, căn bản cô sẽ không thể tiếp tục được.
Cái trò chơi này vẫn có một chút lương tâm, Tần Kha vô cùng bùi ngùi.
Sau khi có tiền, chuyện đầu tiên Tần Kha làm chính là dọn ra khỏi căn phòng tồi tàn kia, một lần nữa tìm một phòng cho thuê.
Phòng cho thuê mới mặc dù nói điều kiện cũng không phải quá tốt, nhưng so với chung cư Lâm Giang cũ quả là một cái trên trời một cái dưới đất.
Phòng cô thuê là một khu phòng học, một phòng ngủ, một phòng khách có phòng tắm, nhà vệ sinh riêng, còn có một phòng bếp nhỏ, là một đôi vợ chồng son đổi phòng lớn hơn nên cho thuê nơi này.
Hai vợ chồng đều là giáo viên, nói chuyện nhã nhặn, làm việc cũng hợp lý, tiền thuê nhà cũng không cao, một tháng một ngàn rưỡi.
Còn có một ưu điểm là, phần lớn đồ dùng bên trong nhà đều có.
Nhưng làm cô cảm động nhất là, rốt cục cô có thể yên tâm uống nước, không cần lại lo lắng từ trong nước chảy ra vật gì kỳ lạ.
Sau khi chuyển tới cuộc sống rất yên tĩnh, tiểu khu này anh ninh không tệ, mỗi ngày đều có bảo vệ tuần tra.
Nhưng Tần Kha không gặp án giết người không có nghĩa là án giết người cũng không tồn tại, mấy ngày nay giống như lại xảy ra vụ án gì đó nghiêm trọng, tất cả cảnh sát đều đặc biệt bận bịu, ngay cả cảnh sát phụ trách an toàn của Tần Kha trước đó cũng bị điều trở về.
Tần Kha cảm thấy nguyên nhân họ bị gọi về là cục cảnh sát hình sự nghĩ rằng hung thủ trong thời gian ngắn không thể nào xuống tay với cô, bởi vì mấy ngày gần đây cuộc sống của cô đúng là gió êm sóng lặng.
Nhưng trước khi đi, anh ta đưa Tần Kha giữ một cái đồng hồ đeo tay, phía trên mang theo định vị GPS, còn có chức