“Thời gian cũng không còn sớm nữa, chi bằng chúng ta hãy chơi một ván thật sảng khoái đi. Mộ Sinh, anh yên tâm, sau khi việc này kết thúc thì không còn ai đến ngăn cản chúng ta nữa đâu.” Vương Lam Nguyên cười nói, sau đó cầm chiếc rương ở bên cạnh đưa cho Lục Dao.
“Cô cũng nhìn thấy rồi đấy, phía sau tôi có màn hình, một người trong đó là Lý Bách, người còn lại hình như là bạn gái của Lý Bách… Mộ Sinh, em thật sự không muốn nói đâu, nhưng mà khẩu vị của con trai anh tệ thật.”
“A Nguyên, chúng ta không còn thời gian nữa, bây giờ cảnh sát đang ở bên ngoài rồi…”
Lý Mộ Sinh định nhân lúc này nhanh chóng đi khỏi đây, nhưng một mình ông ta thì không chạy được, chỉ có thể dựa vào bản lĩnh Vương Lam Nguyên mới có thể thoát được.
“Nhanh thôi, anh không muốn biết kết cục của con trai anh là gì sao?”
Lục Dao nhìn màn hình phía sau, hai bể kính đều thông với một cái ống, cô biết trên người mình có máy nghe lén của cảnh sát, nếu cô gặp nguy hiểm thì tổ bắn tỉa của cảnh sát cũng đã chuẩn bị xong rồi.
Tiểu Đao bỏ kính viễn vọng xuống, sắc mặt cậu khó coi, “Anh Phong, Lý Bách và Hình Kiều Kiều không có ở đây.”
Nhìn màn hình ở bên trong, chắc hẳn Vương Lam Nguyên đã chuẩn bị trước rồi, “Trước đó, khi gọi điện thì Hoàng Diệp cũng ở bên cạnh Vương Lam Nguyên, các cậu điều tra xem Hoàng Diệp đã đi đâu, có lẽ Lý Bách đã bị Hoàng Diệp đưa đi rồi.”
Tiểu Đao nghe thấy liền lập tức rời khỏi, còn Hạ Thần Phong thì tiếp tục nghe trộm tình hình bên trong.
“Đây là hai bể kính, cô gái là của tôi, còn cậu trai kia là của cô, nếu cô không thể kịp thời tìm được sinh môn vậy thì không khí ở chỗ Lý Bách sẽ bị rút cạn, nếu cô không thể kịp thời ngăn cản tôi tìm được sinh môn vậy thì chỗ của cô gái sẽ bị bơm đầy nước vào… Trò chơi này rất kích thích phải không? Tốc độ của trò chơi tùy thuộc vào bản lĩnh của cô…”
Vương Lam Nguyên cười nói sau đó mở chiếc rương trong tay ra, bên trong cũng là một cái la bàn. Cái là bàn này rất đặc biệt, bên dưới giống như liên kết với các kiểu tín hiệu, trực tiếp nối liền với máy tính ở chỗ giam Lý Bách, nó có thể khống chế tốc độ của hai cái ống nối với bể kính.
Trong lòng Lục Dao vẫn không tài nào chấp nhận được sự tàn nhẫn của trò chơi này, nhưng vào giây phút thời gian bắt đầu đếm ngược, cô nhanh chóng mở cái rương trong tay mình ra, bên trong là một chiếc la bàn giống với la bàn của Vương Lam Nguyên.
Lục Dao không dám lơ là chút nào, cô trực tiếp ngồi xếp bằng ngay tại chỗ, cô nhìn la bàn phức tạp trước mặt, lại nhìn hai người ở phía sau màn hình, sau lưng bọn họ cũng có một cái màn hình lớn, phía trên chính là một cái la bàn tổng báo hiệu tình hình thi đấu của cô và Vương Lam Nguyên.
Hai người nhanh chóng tính toán cục phong thủy, mà la bàn trong tay cũng không ngừng chuyển động.
Hồng Đan ở bên ngoài quan sát bằng kính viễn vọng một lúc rồi trực tiếp bỏ xuống và đi qua đó, “Giáo sư Hồng…”
Hạ Thần Phong lo lắng nhìn Hồng Đan, “Đội trưởng Hạ, cậu yên tâm đi, tôi tự biết chừng mực, tôi sẽ bảo vệ tốt cho Lục Dao.” Hồng Đan cười thoải mái, giống như đối phương không phải tội phạm tàn ác mà chỉ là một người bạn của mình, “Tốt xấu gì tôi cũng là người nhà họ Hồng, người nhà họ Vương không dám làm gì tôi đâu. Yên tâm đi, tôi qua đó thì các cậu cũng có thể yên tâm về Lục Dao.”
Bây giờ Lý Mộ Sinh cảm thấy rất mâu thuẫn, lúc này là cơ hội rất tốt để chạy trốn, nhưng bên ngoài có người, ông ta phải đợi Vương Lam Nguyên nói với ông ta sinh môn là gì.
Nhưng ông ta nhìn Lục Dao, lại nhìn con trai mình đang ở trên màn hình, hô hấp của Lý Bách bắt đầu trở nên dồn dập, mà nước trong ống nước ở chỗ Hình Kiều Kiều cũng dần dần chảy xuống nhiều hơn.
Nếu Lý Mộ Sinh đánh ngất Lục Dao vậy thì ông ta có thể cùng với Vương Lam Nguyên bỏ chạy, nhưng như vậy thì Lý Bách chắc chắc sẽ
chết, nhưng nếu muốn Lý Bách sống vậy thì Vương Lam Nguyên bắt buộc phải thua.
Lý Mộ Sinh đang do dự, đây là lần đầu tiên người đàn ông này do dự. Ông ta ngẩng đầu lên, nhìn sâu vào con trai mình với sắc mặt khó coi, “A Nguyên, chúng ta đi! Chúng ta vẫn còn có đứa con có thể nuôi lớn…”
Nói xong ông ta chầm chậm đi về phía Lục Dao, lúc này Lục Dao biết rõ nguy hiểm đang đến gần mình nhưng cô không dám rời mắt khỏi cái la bàn này.
Bây giờ trong tay cô là hai sinh mạng còn sống. Hơn một năm nay đã có quá nhiều người chết vì cô rồi, cô không muốn có ai chết vì cô nữa, cho dù cô có phải hy sinh tính mạng của mình…
Mồ hôi trên trán của Lục Dao bắt đầu dần dần rơi xuống, trong đêm đầu xuân có gió lạnh bất thường này, không có thiết bị sưởi ấm nào nhưng cô vẫn chảy đầy mồ hôi.
“Anh Lý, anh đang làm gì vậy? Bọn họ thi đấu công bằng, anh làm như vậy là mất phong độ của bậc cha chú đấy…” Hồng Đan kịp thời xuất hiện giải cứu Lục Dao.
Lý Mộ Sinh dừng bước, ông ta chầm chậm đi về phía bên cạnh Vương Lam Nguyên, “Anh… Tại sao anh có thể vào đây?”
Hồng Đan cười nói, “Tại sao tôi lại không thể vào, cô Vương nói cảnh sát không được vào, nhưng tôi vào đây với tư cách là người nhà họ Hồng trong giới Âm Dương, ở đây có người đang so tài, làm sao có thể thiếu người của giới Âm Dương đến quan sát? Thầy Vương, cô nói xem có phải không?”
Vương Lam Nguyên cười lạnh, “Tôi còn tưởng là ai, hóa ra là thầy Hồng Đan. Chỉ có điều, xưa nay nhà họ Hồng và nhà họ Vương nước sông không phạm nước giếng, sao anh cứ phải nhúng tay vào chuyện này?”
“Tôi cũng hết cách rồi, có người đã nhờ vả tôi. Nhưng mà sao tôi có thể bỏ lỡ trận đấu đặc sắc thế này chứ?” Hồng Đan chỉ đứng ở bên cạnh Lục Dao, còn hai mắt lại nhìn về phía màn hình, ông không quan tâm đến việc Lý Bách và Hình Kiều Kiều thế nào rồi, thứ ông nhìn là cái la bàn phía sau.
Cho dù là Hồng Đan thì bây giờ muốn hiểu được cái la bàn lớn này cũng phải mất một khoảng thời gian.
Lục Dao cắn môi, bây giờ cô đang ở thế hạ phong, dù sao thì la bàn cũng không phải thế mạnh của cô, giống như đang chơi cờ, cô đang bị đối phương ép chặt.
Mười hai địa chi, tam hợp thành cục, thân tử thìn tam hợp thủy cục, dần ngọ tuất tam hợp hỏa cục, tị dậu sửu tam hợp kim cục, hợi mão mùi tam hợp mộc cục. Thìn, tuất, sửu, mùi lần lượt là thủy, hỏa, kim, mộc. Cô nhanh chóng suy tính cục phong thủy đã bị thay đổi của mình, đồng thời lại phải thiết kết bẫy cho cục phong thủy của Vương Lam Nguyên.
Song sơn ngũ hành là tam hợp ngũ hành, thiên bàn nhâm tử đồng cung, quý sửu đồng cung, cấn dần đồng cung, khôn thân đồng cung, canh dậu đồng cung, tân mão đồng cung, càn hợi đồng cung…
Hồng Đan khẽ cau mày, ông đã tính ra được bây giờ Lục Dao đang ở thế hạ phong, vì dù sao thì cô vẫn còn trẻ, bao nhiêu năm nay Vương Lam Nguyên luôn độc chiếm vị trí đứng đầu trong thi đấu la bàn thì không thể nào không có bản lĩnh được, nhưng bây giờ Lục Dao có thể bám sát Vương Lam Nguyên là biểu hiện không tồi rồi.
Ông không thể khoanh tay đứng nhìn, nhưng theo tục lệ của giới Âm Dương thì ông không được can thiệp vào trận đấu của hai người này.
“Anh Lý, thực ra có điểm này tôi rất không hiểu…” Hồng Đan đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi Lý Mộ Sinh.