Ninh Hoàn rời khách điếm hồi gia, vừa tới cổng Ninh Phủ đã thấy tiểu tư gấp gáp chạy ra nghênh đón.
Đại quản gia Ninh Tứ lau mồ hôi lạnh trên trán nói "Ôi chao thiếu gia đã trở về? Sáng sớm tiểu tư đã không tìm thấy thiếu gia, cũng không ai thấy người đi ra khỏi phủ, làm chúng ta lo lắng muốn chết".
Ninh Hoàn áy náy cười cười "Có chuyện gấp nên không báo với mọi người".
Chuyện của chủ nhân, hạ nhân cũng không tiện hỏi nhiều, đại quản gia Ninh Tứ bèn không tiếp tục truy hỏi chuyện gấp kia.
"Thiếu gia còn chưa dùng điểm tâm, để ta sai trù phòng mang đến cho ngươi".
Ninh Hoàn xua tay "Không cần, ta đã ăn trên đường về rồi.
Nhân tiện, phụ thân trở lại hay chưa?"
"Đã về, đã về, lão gia dặn thiếu gia trở lại trước hết đi gặp y" Tiểu tư bên cạnh vội vàng đáp lời.
Ninh Hoàn gật đầu "Tốt, ta biết rồi"
Ninh Hoàn vừa vào phòng đã thấy cha hắn đứng trước cửa sổ trầm tư, mặt buồn thiu "Phụ thân?".
Ninh Hoàn gọi đến tiếng thứ ba Ninh lão gia mới hồi thần "Hoàn nhi, con đi đâu vậy?"
Ninh Hoàn nhớ tới lời dặn dò của Túc Tiển, không dám nhắc đến sự tình kia "Có việc gấp nên nhi tử vội ra ngoài".
May mà cha hắn cũng không có gặng hỏi "Lần này đến Yến phủ có thấy bá phụ ngươi không?
Ninh Hoàn do dự một hồi, phân vân không biết có nên nói thật hay không.
Nếu nói thật thì cũng không biết phải giải thích thế nào.
Huống hồ, xét về giao tình giữa cha hắn và Yến bá phụ, nếu biết y đã bị Tiền Miện hại chết ắt sẽ không bỏ qua.
Nhưng mà việc này còn dính dáng đến âm mưu phản nghịch của Trấn Nam Vương, lại còn Cẩm y vệ...!
"Ngươi hài tử này đến cùng làm sao vậy? Ta hỏi con một chuyện, con có gặp được Yến bá phụ hay không?" Ninh Phụ thấy hắn không trả lời liền có chút nóng nảy.
Ninh Hoàn rốt cục vẫn lựa chọn lắc đầu một cái, trả lời "Không gặp được, Yến phủ không còn bất cứ ai, sợ là đã dọn đi từ lâu".
"Chuyển đi? Sao lại thế được?" Ninh phụ cau mày, chắp tay đi qua đi lại, miệng lẩm bẩm "Tử Ngôn e là lần này lành ít dữ nhiều, hắn đến tột cùng là đang buôn bán cái gì?".
Ninh Hoàn chợt nghĩ tới một việc, không chừng cha hắn sẽ có manh mối "Cha, mấy tháng nay Yến phủ có dính líu đến vị đại quan nào hay không?".
Yến bá phụ muốn cứu người, còn muốn mượn tay Trấn Nam Vương, nếu có dính líu đến đại quan cũng không phải là không thể.
"Đại quan?" Ninh phụ lắc đầu, suy nghĩ một chút "Sự tình khiến Yến bá phụ của ngươi phiền lòng e là chỉ có thể là bệnh tình của Yến phu nhân".
"Yến bá mẫu ngã bệnh?" Ninh Hoàn cả kinh, "Không phải nửa năm trước vị thần y kia đã chữa khỏi bệnh cho nàng rồi sao?"
Ninh phụ thở dài, "Bệnh tình tái phát.
Đoạn thời gian trước, Yến bá phụ của ngươi đi tìm vị thần y kia khắp nơi, còn sai người cầu khẩn Trấn Nam Vương".
"Trấn nam Vương!" Ninh Hoàn bật dậy khiến chiếc ghế sau lưng "rầm" một tiếng đổ ra đất.
"Sao vậy?" thấy hắn kích động, Ninh phụ nghi hoặc hỏi.
Ninh Hoàn kìm nén cảm xúc trong lòng, nâng ghế nói "Không sao, nhi tử chỉ là không ngờ Yến bá phụ có quan hệ với Trấn Nam Vương".
"Thần y là người Miêu, Trấn Nam Vương lại cai quản nơi đó, Tử Ngôn tìm đến y là chuyện đương nhiên".
Tiền Miện, Miêu Y, Cổ trùng, mọi thứ đều được kết nối với nhau.
Ninh phụ thở dài một hơi "Yến phu nhân lâm trọng bệnh, với tấm lòng của Tử Ngôn hắn không có khả năng sẽ chuyển đi, đến tột cùng chuyện gì đã xảy ra?"
Ninh Hoàn ra khỏi chính phòng, lúc đi ngang qua thư phòng đột nhiên nghĩ đến cái thứ "Mỹ nhân da kia.
Hắn cau mày, sai nha hoàn mang vứt bỏ "Đem vật kia đốt đi, đừng để ta nhìn thấy lần nữa".
"Sao vậy thiếu gia?" Nha hoàn nghi ngờ hỏi.
"Đừng hỏi".
Ninh Hoàn phất tay áo, nghĩ đến lai lịch của thứ Mỹ nhân da kia đã cảm thấy sởn tóc gáy.
Mà cái thứ này lại do Đường ca đưa tới, hắn không quên dặn dò "Chuyện này cũng đừng để Đường ca biết".
Đêm đó, khi hắn vừa mơ màng vào giấc thì vô tình gặp một hồi mộng kỳ quái.
Hắn quay trở lại mật thất kia, trên chiếc bàn bát tiên là Vu Quỷ Thần, vàng bạc châu báu rơi đầy đất, còn cả cánh cửa bí ẩn.
Ninh Hoàn lung lay, là mộng sao?
Ánh nến lay lắt chiếu sáng căn phòng, hắn liền phát hiện ở góc nhà là một hồng y nữ tử.
Nhớ lại bóng người thoáng qua ban sáng, Ninh Hoàn cả kinh "Là ngươi".
Phía bên trên truyền đến tiếng người "Phu nhân, lần này gom được đều là hàng tốt a".
Truyện Light Novel
"Thả các nàng ở đây, ngươi có thể cút".
Đây không phải là thanh âm của Miêu nữ, chủ nhân tiệm giấy kia sao?
"Ken két" mật đạo được mở ra, tim Ninh Hoàn thắt lại, hắn nhìn xung quanh tìm chỗ trốn, vừa đảo mắt đã thấy hồng y nữ tử vẫn đứng nơi đó không nhúc nhích.
Nàng tựa hồ nhận được ánh mắt của Ninh hoàn, chậm rãi đưa mắt nhìn