Một tháng sau.
Hôm nay là ngày Cố Đình Lập hẹn trước với Hàn Lâm để cùng đến tòa án làm thủ tục ly hôn.
Lần hai người đăng ký kết hôn cũng không có thủ tục rình rang hay gia đình bạn bè chứng kiến, lần chia tay này cũng như vậy.
Hai người gặp nhau trên bậc tam cấp trước cửa ra vào.
Trời đã vào cuối đông, cô gái anh yêu mới hai tháng rời xa anh đã có khuôn mặt tròn trịa hơn nhiều, toát ra vẻ điềm tĩnh và dịu dàng của người phụ nữ ngày càng thành thục.
Xa anh quả nhiên là một điều tốt đẹp.
Hàn Lâm nhìn người sắp trở thành chồng cũ của mình.
Vẻ ngoài vẫn tuấn tú lịch sự như trước, chỉ có nét mỏi mệt trong ánh mắt là càng đậm nét.
Không phải anh đã được toại nguyện sao? Sắp được danh chính ngôn thuận ở bên người phụ nữ anh nhung nhớ bao năm, không cần lén lút...
Hốc mắt nóng lên, cô không để ý đến vẻ mặt có nhiều điều muốn nói của anh, quay người bước vào phòng chờ.
Luật sư Trần đã chờ sẵn, nhìn thấy hai người liền đứng dậy.
- Anh Cố, cô Hàn.
Xin mời ngồi!
Anh ta hắng giọng nhìn hai người.
- Hôm nay hai vị cùng có mặt là để hoàn thành thỏa thuận khi ly hôn.
Tôi đã soạn sẵn văn bản, hai vị cứ xem qua rồi nếu có gì không đồng ý thì chúng ta sẽ cùng thảo luận thống nhất.
Cô Hàn, cô có thể thuê một luật sư riêng đại diện để đảm bảo công bằng.
Thấy Hàn Lâm lắc đầu, anh ta nhìn sang Cố Đình Lập, chỉ thấy anh đang cúi đầu xoay chiếc nhẫn cưới không hề muốn xen vào, thế là đành tự mình hoàn thành công việc.
- Về cơ bản tài sản mỗi bên trước và sau khi kết hôn đều có liệt kê ra đầy đủ, tôi đã phân chia theo ý nguyện của anh Cố.
Vì hai vị không có con chung...
Bốn chữ "không có con chung" như con dao cắt vào vết thương chưa liền sẹo của hai người.
Bàn tay Hàn Lâm run lên, cô ép chặt bàn tay lên đầu gối, nước mắt vòng quanh hốc mắt.
Không phải họ không có con chung, cô đã từng có, đã từng có.
Chỉ là cha của nó không muốn nó, cũng không muốn mẹ nó mà thôi.
Cố Đình Lập nhìn phản ứng của cô, lòng đau như cắt.
Đứa con đã mất đi có lẽ sẽ vĩnh viễn trở thành bức tường ngăn cách giữa hai người.
Giờ anh có giải thích cũng bằng thừa, kết quả cũng sẽ không thay đổi.
Cứ để cô hận anh ghét anh, cô sẽ dễ dứt khoát mà tìm cho mình một hạnh phúc mới.
Hàn Lâm cất giọng lạnh lùng.
- Luật sư Trần, anh có thể lược bớt các nội dung, tôi không có ý kiến gì hết.
Nếu được thì không cần chờ tới lần sau, tôi sẽ hoàn tất thủ tục trong ngày hôm nay.
Luật sư Trần khó xử nhìn sang Cố Đình Lập, anh nuốt nước miếng, giọng hơi khàn.
- Cứ làm theo yêu cầu của cô ấy.
Năm phút sau, Hàn Lâm ký xong thủ tục đề nghị ly hôn.
Luật sư sẽ tự động hoàn thành các thủ tục còn lại, bọn họ sẽ nhận được quyết định ly hôn sau một thời gian ngắn nữa.
Đây