Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Chương 68.1: Giới thương nghiệp não tàn này (8)
Ăn xong bữa trưa cũng đã tới ba giờ chiều, nếu thêm một bữa trà chiều thì ước chừng cũng tới giờ ăn cơm tối. Mà hôm nay đã có quá nhiều chuyện xảy ra, Diêu Thiên Thiên cũng mệt mỏi rồi, lúc ăn cơm còn tựa vào người Tề Lỗi ngủ thiếp đi.
Thấy cô như vậy, Tề Lỗi cũng không tiếp tục kế hoạch tiếp theo nữa mà quyết định đưa Diêu Thiên Thiên tới khách sạn đã đặt trước. Khách sạn này cách chỗ họ ăn cơm không xa nên rất nhanh đã tới nơi. Diêu Thiên Thiên xoa đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ nhìn bảng hiệu của khách sạn, chợt cảm thấy mù mịt.
“Cái khách sạn XX này, sao lại quen mắt thế nhỉ? Cảm giác giống như ở nhà?” Nó quen mắt tới mới hình như mình vừa mới xem qua vậy.
Tề Lỗi đen mặt, gật đầu nói: “Lần sau anh sẽ bảo khách sạn này đổi biển quảng cáo, dù người phục vụ có tội nhưng khách sạn này vô tội.”
Diêu Thiên Thiên:…
Vậy là phục vụ điện hạ quả nhiên uy vũ khí phách, không giải thích gì, lại nói trong nguyên tác có một BOSS ẩn làm nhân viên phục vụ như vậy sao? Nhưng người phục vụ có gương mặt phổ biến tới mức không thể phổ biến hơn này thật sự có thể trở thành một nhân vật trong cốt truyện sao? Đây thật sự là một bí ẩn.
Đúng như Tề Lỗi nói, khách sạn này vô tội, hơn nữa Diêu Thiên Thiên không ngủ suốt một đêm hôm trước lại phải lăn lộn cả ngày, thật sự mệt tới mức không phân nổi bắc nam nữa rồi, cứ chấp nhận ở tạm thôi.
Vừa tiến vào phòng, Diêu Thiên Thiên đã bị căn phòng tràn ngập màu hồng mộng mơ làm cho giật mình, còn có cái giường kia nữa, một cái khách sạn bình thường mà có một cái giường king size cỡ lớn thế sao? Thật sự không phải sau này mới chuyển vào đấy chứ? Điều khiến người ta sốc nhất là, cái chữ hỷ đỏ rực rỡ dán trên tường kia lại là chuyện gì đây? Cô không cẩn thận đi nhầm vào phòng tân hôn của người khác hả?
Thấy cô đứng bất động trước cửa phòng ngủ, Tề Lỗi tiến lên ôm lấy eo cô, nói: “Em ngủ trước đi, ngủ dậy rồi nói.”
Diêu Thiên Thiên sờ sờ lỗ tai, ngủ “trước” cái gì, rồi sau đó “lại” nói cái gì? Lời Tề Lỗi nói rõ ràng là một câu nói bình thường tiêu chuẩn nhất, đều dùng những từ ngữ thường dùng, nhưng nghe vào sao lại thấy như đang nghe cổ văn, lại còn… có một chút huyền huyễn nữa?
Hơn nữa, đối mặt với cảm xúc nhiệt huyết, sục sôi, kích tình như vậy… Được rồi, thật lòng mà nói ở trong một căn phòng thô tục như vậy, cô thực sự có thể ngủ được sao! Lại nói, Tề Lỗi không hổ là BOSS phản diện, có thể bố trí phòng khách thành lễ đường theo phong cách phương Tây, nơi bái đường kiểu Trung Quốc, phòng ngủ chuẩn bị giống như phòng ngủ đêm tân hôn của Tuesday. Thật sự là một căn phòng kết hợp đầy đủ các loại phong cách của các giai cấp khác nhau, đúng là quá dụng tâm rồi!
Diêu Thiên Thiên vén cái màn màu hồng phấn, trèo lên giường, nhấc chiếc chăn đỏ lên, ngắm nghía tấm ga trải giường thêu đôi thiên nga uyên ương đang nghịch nước. Cô phiền muộn nhìn Tề Lỗi: “Chúng ta có thể bỏ cái màn này ra trước không? Còn nữa, đổi cả tấm ga trải giường này nữa, nếu không em thật sự không thể nào ở lại căn phòng này đâu.”
“Không phải hồi bé em thích màu này nhất sao?” Tề Lỗi nhìn xung quanh căn phòng tươi đẹp, rực rỡ này, lộ ra vẻ mặt khó hiểu. Dựa vào thuật đọc mặt, Diêu Thiên Thiên có thể nhìn ra rằng Tề Lỗi cực kỳ vừa lòng với cách bố trí trong căn phòng này.
“Anh cũng nói đó là sở thích khi bé mà, nhưng bây giờ thì lại chưa chắc.” Hơn nữa khi còn bé cô cũng không thích, đó là mẹ Nhị Nha tìm người tới trang trí phòng cho cô! Vả lại làm sao mà so sánh căn phòng này với căn phòng tô bằng màu nước của cô khi còn bé chứ! Căn phòng quá diễm lệ, nhìn vào rất đau mắt!
Ôi mẹ ơi, anh bạn trai tựa như thiên thần, hoàn mỹ không có khuyết điểm này, gu thẩm mỹ lại