Có chút không ổn, Trương Khâm Vọng hỏi: "Ôn tiểu thư còn muốn không?"
"Muốn, sao lại không cần chứ." Ôn Dư nói, "Cũng không cần anh phải khó xử, việc này tôi tự giải quyết...!anh có phương thức liên hệ của cô ta không?"
Nhìn tình hình này thì không cần mình phải làm, Trương Khâm Vọng không có quyền nói gì, cũng may Ôn Dư có thể tự mình lấy, dù sao Ôn Dư với Trần tiên sinh đều cùng trong một vòng, đương nhiên có thể nói chuyện được.
"Vậy...!được." Trương Khâm Vọng nói: "Tôi có thể wechat của cô hot girl này, cô ấy tháng trước đã trở thành hội viên của cửa hàng." Chuyện này cũng không có gì, chỉ sợ thời gian hai người đó ở bên nhau không bao lâu, có lẽ sau đó Trần tiên sinh này lại mang đến một cô bạn gái mới.
Có tiền thật tốt, có thể đổi rất nhiều bạn gái xinh đẹp, hiện giờ anh ta đương nhiên cũng không thể trông cậy vào một mình Ôn Dư, ánh mắt của Ôn tiểu thư chắc chắn rất cao, chỉ cần có thể gần gũi cô một chút, được cô công nhận, vậy là đủ rồi.
Chính vì khoảng cách chênh lệch nên ngay từ đầu, trong mắt Trương Khâm Vọng, Ôn Dư đã được bao phủ bởi lớp hào quang thần thánh không thể chạm vào, cho dù điều kiện của anh ta cũng không tính là kém.
Anh ta cảm kích Ôn Dư, cũng coi trọng sự phát triển của mối quan hệ giữa hai bên, có lợi ích cũng có sự tin tưởng giữa người và người.
Bởi vậy khi Ôn Dư hỏi những điều này, Trương Khâm Vọng không do dự nhiều, lập tức nói thông tin liên lạc của vị tiểu thư kia cho Ôn Dư.
"Anh ta luôn như vậy, rất phong lưu." Giọng điệu của cô như rất quen thuộc với Trần tiên sinh, "Loại đàn ông này không đáng tin."
Hiển nhiên không cùng một loại người, cho dù là cùng một vòng quan hệ, cách hành xử của Ôn Dư không giống với những tên ăn chơi đó.
Cô thoạt nhìn như là, luôn luôn sẵn sàng tấn công, khuôn mặt hoàn mỹ, sự lạnh nhạt vừa phải, là người của tầng lớp thượng lưu chân chính.
Trong đầu không hiểu sao lại nảy lên sự hình dung như vậy.
Trương Khâm Vọng muốn tìm chủ đề nói chuyện với cô, anh ta nói về kinh nghiệm học tập của mình, gia cảnh bình thường, vào được đại học trọng điểm, trước khi học đại học Trương Khâm Vọng luôn cảm thấy mình như rồng như phượng giữa bầy người nhưng sau đó lại cảm thấy chênh lệch rất lớn.
So sánh là ở nhiều góc độ, huống chi kẻ mạnh còn có kẻ mạnh hơn.
Ôn Dư trông không có cảm xúc gì, cô mở tạp chí thời trang trong tay, vừa nghe anh ta nói chuyện vừa nhìn ánh nắng chiếu qua cửa sổ vào trong quán cafe...!Cô hẳn là đã gặp qua không ít người giống như anh ta.
"Ôn tiểu thư thì sao?"
Mí mắt Ôn Dư cũng không thèm nâng, chỉ cần nhìn vào trang tạp chí có ảnh trang sức của nhà thiết kê snuowcs ngoài, "Trước đây ở Chicago." Cũng không nói học trường gì, cũng không nói chuyên ngành nhưng như vậy cũng đủ rồi...!Vốn dĩ quan hệ hai người cũng không thân, Trương Khâm Vọng cũng biết tính cách của Ôn Dư lạnh nhạt.
Ai mà ngờ cô nói dối cũng không biến sắc đâu.
Thân phận hiện tại của cô so với Trương Khâm Vọng là bất bình đẳng, vì vậy Trương Khâm Vọng nói mười câu, cô cũng chỉ nói một câu, mà những lời này, đa số là tỏ thái độ.
Trương Khâm Vọng nói chút lời khen ngợi, nhân tiện tìm đề tài khác: "Ôn tiểu thư đúng là tuổi trẻ đầy hứa hẹn, không