Suy tư một lát, cô trả lời: Vẫn nên phù hợp với thực tế chút đi.
Tề Nhiên hẳn là đang chơi điện thoại, trả về một biểu tình khóc lớn.
Các fan không rõ nguyên do, nhưng vẫn tụ tập bình luận.
“Ha ha ha, cho nên đây là cầu hôn thất bại sao?”
“Má ơi, thiếu gia nhân thiết băng nha*, thảm không nỡ nhìn.”
(*) Trong sạch lạnh lùng
“Không, thật ra trong người anh ấy vẫn luôn tồn tại thuộc tính xuẩn manh**, chỉ cần một Lưu Sở Hoạ mở nó ra.”
(**) Đáng yêu đến ngu ngốc
“Có phải thiếu gia bởi vì nhập vai bộ 《 Liên Dao Truyền Kỳ 》, rất muốn cưới Hoạ Hoạ, liền có thể tuỳ tiện mượn cớ tỏ tình, đúng không.”
“Hiện trường cầu hôn thất bại cực kỳ tàn ác.”
“Ha ha ha ha ha ha ha, thiếu gia đáng thương, vẫn nên phù hợp với thực tế chút đi.”
Tề Nhiên yên lặng đảo bình luận, phát hiện fans của anh nhân thiết cũng băng đến triệt để, trước kia là các loại ngốc nghếch liếm, thiếu gia mỹ nhan thịnh thế, kĩ thuật diễn của thiếu gia xuất sắc hơn người, thiếu gia đẹp trai đến mức tôi không khép được chân.
Bây giờ liền biến thành các loại ghét bỏ, thiếu gia si hán***, thiếu gia xuẩn manh, thiếu gia anh quá mất mặt chúng ta đều ngượng ngùng nói fan anh.
(***) ý chỉ người đàn ông tha thiết yêu một cô gái
Biểu cảm thay đổi, còn dám nói anh sụp đổ nhân vật giả thiết.
Anh đang hối hận tận đáy lòng, liền truyền đến tiếp đập cửa cộc cộc cộc.
Mở cửa, Lưu Sở Hoạ bưng bàn ăn nhỏ đi đến, “Anh còn chưa ăn bữa sáng đúng không, thuận tiện mang đến cho anh.”
Mặt trên bày một ít bánh ngọt, cùng với một đĩa trái cây nhỏ và một chén cháo, Tề Nhiên vội vàng nhận lấy, “Không phải hôm nay đoàn phim nghỉ sao? Còn dậy sớm như vậy.”
“Ai kêu anh không có việc gì đăng weibo kia, sáng sớm chị Thư gọi điện thoại cho em, khuyên em không nên kết hôn sớm như vậy.” Cô hung ác liếc anh một cái.
Tề Nhiên ăn bữa sáng mà Lưu Sở Hoạ đặc biệt mang đến phòng anh, mở cờ trong bụng, nụ cười tươi sáng rạng rỡ, “Ừ.
Tuổi của em hiện tại quả thực có chút nhỏ, mấy năm nữa lại nói.”
Giống như đã ăn chắc bọn họ nhất định sẽ kết hôn.
Lưu Sở Hoạ không muốn phản bác anh, nhưng cũng không cho rằng tương lai có thể thuận lợi tốt đẹp giống như anh lường trước.
Sở dĩ tương lai là tương lai, là vì nó vĩnh viễn tràn đầy sự không chắc chắn, tình yêu chạy cự ly dài mười mấy năm cũng không nhất định có thể đi đến cuối cùng, cô không thể bảo đảm tương lai với anh, nhưng ít nhất có thể cùng anh bảo đảm hiện tại.
Cô cười cười, chuyển đề tài, “Hôm nay em phải trở về một chuyến, đến bệnh viện đón mẹ em, vừa vặn hôm nay có thời gian, không cần cố ý xin nghỉ.”
Tề Nhiên vừa mới ăn xong trái dâu tây cuối cùng trên đĩa, ngẩng mặt nhìn sang, “Anh đi cùng em.”
Lưu Sở Hoạ nhìn thoáng qua thời gian, “Anh cũng đừng tham gia náo nhiệt, em mua vé tàu cao tốc, bây giờ phải đi rồi.”
Anh lập tức giống như rau xanh ỉu xìu, “Nhanh như vậy à?”
“Còn muốn ăn dâu tây không?” Cô hỏi.
Tề Nhiên nhìn thoáng qua cái đĩa không, không thể phủ nhận mà gật gật đầu.
Lưu Sở Hoa duỗi tay vòng lấy vai anh, ngồi trên đùi anh, dùng sức tạo ra một dấu đỏ nho nhỏ ở trên cổ anh, sau đó cấp tốc đứng lên, khiến hai tay ôm tới của anh rơi vào khoảng không, trọn bộ động tác cực kỳ sạch sẽ lưu loát.
Cô nhìn Tề Nhiên, cười đến càn rỡ đắc ý, “Trồng cho anh một cây, ngày mai hẳn là có thể mọc ra thật nhiều quả, giữ lại ăn đi.”
Một tay Tề Nhiên che lại cổ, biểu tình trong mắt lập tức trở nên có chút nguy hiểm, trước khi anh hoá thành sói đói nhào tới, Lưu Sở Hoạ xoay người rời đi, “Ai nha, nếu tiếp tục trì hoãn sẽ không đuổi kịp xe lửa.”
Giống như một chậu nước lạnh tạt từ đầu đến đuôi, Tề Nhiên ngơ ngác ngồi ở chỗ đó, nhìn bóng dáng của cô biến mất ở trong phòng, nhẹ nhàng phun ra hai chữ, “Thua rồi.”
Loại lơ đãng này của cô trêu chọc cảm xúc lòng người mãnh liệt nhất, so với việc anh cực cực khổ khổ chuẩn bị vô số cảnh tượng lãng mạn còn hữu dụng hơn.
Luôn cảm thấy trong trận đọ sức tình yêu này, anh một lần lại một lần ở vào thế yếu.
Anh rút ra kinh nghiệm xương máu, lập tức lên mạng tải xuống một một đống tiểu thuyết tình yêu và truyện người lớn, ngay cả AV cũng tải xuống vài bộ, bắt đầu tiến hành cái mà anh gọi là điều tra nghiên cứu.
Phần lớn thu nhập một năm này của Lưu Sở Hoạ tiêu vào tiền thuốc men của mẹ, tích góp được một chút tiền mua cho bà một phòng ở hơn 100 mét vuông gồm hai phòng ngủ một phòng khách, không phải khu vực tốt cỡ nào, trang trí cũng không tính là xa hoa, chỉ là tiểu khu kia cũng có không ít người già và trung niên, định kỳ triển khai một ít hoạt động xã khu, bầu không khí và hoàn cảnh đều rất không tồi.
Lúc trước cô đã gọi người đến dọn dẹp xong phòng ở, hành lý cũng dọn đến khá đầy đủ , hiện giờ mẹ cô trực tiếp vào ở là được.
Trên đường, mẹ Lưu nghiêm túc cùng cô thương lượng tính toán cho sau này, “Con nói, mẹ đi tìm một ít đơn vị học bổ túc nhận lời mời thế nào, hẳn là nhẹ nhàng hơn so với tham gia lớp học ở trường.”
Nhìn dáng vẻ của bà, đã cẩn thận suy nghĩ qua, “Nhưng mà đơn vị học bổ túc rất ít có bổ túc ngữ văn.
Mẹ cũng có thể đến lớp ngoại khoá thử một lần, dạy học sinh vẽ, viết chữ thư pháp đều có thể.”
Ban đầu bà là giáo viên của một trường học tư nhân coi như không tệ, làm việc ở loại trường học này, mặc dù tiền lương hậu hĩnh, nhưng cường độ làm việc lại rất lớn.
Hiện tại bởi vì nguyên nhân thân thể, bà cũng không thể để mình quá vất vả, nghĩ nghĩ, vẫn cảm thấy mình tương đối thích ở cùng một chỗ với trẻ con, nhìn bọn chúng hoạt bát đáng yêu giống như mặt trời nhỏ, ngay cả tâm tính cũng trẻ lại.
Phải biết rằng, xem anime, truy kịch truy tinh, đều là lúc trước đi theo học sinh của bà học được.
“Được, quyết định này rất không tồi, mẹ thử đi nhận lời mời xem sao, đừng để mình quá mệt mỏi, có chút việc giết thời gian là được rồi.” Lưu Sở Hoạ cũng không phản đối, sau khi vào giới giải trí, nói thế nào tiền lương của cô