Hai kẻ tuốt trên trời cao mà uy áp thì khủng bố vô cùng rốt cuộc cũng thu hút được sự chú ý của Nhiễm Nam khi mà Chân Tâm đã dừng bay tại chỗ.
Sinh vật từ thế giới khác đến có tên theo nghĩa là Hoang Đường là một thể tu cao cấp của một tiểu giới.
Tiểu giới này chịu ảnh hưởng theo hệ thống tu luyện của Vô Giới - Khoa Giới.
Cấp bậc của hắn cũng không quá cao, chỉ là thể tu cấp 115 mà thôi.
Nhưng đó là thể tu.
Tốc độ, sát thương, phòng thủ điều cao hơn những kẻ mệnh tu hay linh tu trong tầm cấp bậc.
Dù cho có lão Quách Phong, tu tiên giả mạnh nhất quả đất ở đây, tu tiên giả cấp 120 cũng không phải là đối thủ nếu quyết tử chiến đến cùng.
Nói chung là không phải cứ cấp cao hơn thì sẽ là kẻ chiến thắng.
Khí thế mà Hoang Đường tỏa ra quả thật khiến mây mù thất sắc.
Nhiễm Nam tạm thời cũng phải phân tâm.
“Cái quắn quéo xà nẹo gì? Tại sao lão dịch vật Quách Phong lại đến đây? Lục Hồng Huấn, là trò của anh phải không? Hèn gì anh lại bảo tôi đem bom hạt nhân nhiệt hạch theo? Là dùng để uy hiếp lão sao”
“Đúng vậy.
Chúng ta đã từng thử nghiệm sát thương của bom nhiệt hạch mà cậu nói là cậu tự tạo ra này.
Công nghệ của chúng dù là theo trái đất chúng ta nhưng cũng quá mạnh rồi.
Ngoài trừ tầm sát thương gấp mấy lần so với bom hạch nhân mini của cậu, đạt đường kính gần 7km thì sát thương của nó có thể đạt đến 250 ngàn điểm X-Gen.
Dựa theo phản ứng chống lại sát thương của bom hạch nhân mini mà những lần trước cậu sử dụng với lão Quách Phong thì sơ bộ có thể tính ra, với sát thương 250 ngàn như vậy, lão có đỡ cũng chẳng đỡ nổi.
Bùm.
Lão dính là chết chắc.
Với đại sát khí như vậy, cậu có thể kiềm chế lão khiến lão không dám ra tay với mình.
Vậy nên tôi nghĩ nếu lần chiến dịch này có bất kỳ bất trắc gì.
Bọn kẻ thù lại có chiến lực quá mạnh.
Nếu lợi dụng được lão bảo kê vậy còn gì tốt hơn chứ? Cậu nghĩ có đúng không?” Lục Hồng Huấn truyền âm trả lời.
“Đúng cái đầu anh.
Lão dễ lợi dụng vậy sao? Không có lợi ích.
Lão chịu ra tay sao? Anh đã hứa gì với lão?”
“Cậu nói xem?”
“Khốn nạn.
Bắt tôi tặng công pháp tu luyện cho lão sao? Trước đây lão đuổi bắt tôi cũng vì mấy thứ đó mà thôi.”
“Có sao chứ? Dù sao chúng ta có lợi thế thời gian chênh lệch trong Thời Không Giới.
Cho ông ta công pháp, gắn tên lửa cũng không đuổi theo kịp tốc độ tu luyện của chúng ta.
Hơn nữa thứ lão muốn là công pháp quân dụng.
Đợi nó có đất dụng võ càng tốn thời gian hơn.
Chúng ta không cần phải lo lắng” Lục Hồng Huấn thuyết phục nói.
“Phi, đừng tưởng tôi không biết anh nghĩ gì.
Anh chỉ muốn càng có lợi cho đất nước mà thôi.
Quách Gia càng mạnh thì càng đảm bảo an ninh trong nước.
Mặc dù lão không có chân bên quân đội nhưng về mặc dân chính bảo an chính là Quách Gia một tay đảm bảo, loại trừ lũ dị nhân tội phạm cặn bã.
Hừ.
Một lũ ngụy quân tử”
“...!” Lục Hồng Huấn ngạc nhiên.
‘Thú vị..
Thì ra cậu ta đã đoán được mục đích trước giờ mình muốn cậu ấy sử dụng bom nhiệt hạch để khủng bố kẻ địch rồi.’
“Cho lão công pháp cũng được.
Còn cái mong ước muốn tôi làm kẻ khủng bố dùng bom nhiệt hạch uy hiếp thế giới rồi lợi dụng nó để tăng địa vị quốc gia thì đừng có mong.
Tôi có yêu nước cỡ nào cũng không muốn thành công địch của toàn thế giới đâu.
Giao tặng bom nhiệt hạch cho chính quyền, nằm mơ tôi cũng không làm.
Đợi khi nào tôi không sợ nó nổ chết rồi tính.
Dù sau tôi cũng không muốn mình và quốc gia của mình ném bom hạt nhân qua lại với nhau hại chết người vô tội”
“Haizz.
Bỏ đi.
Chỉ là không ngờ được.
Vốn định nhờ lão đối phó đám Hội Chủ và Hội Phó kia thì giờ lại lòi ra một con quái vật khủng bố khác rồi.
Lần này lành ít dữ nhiều.”
“Kỳ lạ.
Kẻ này chắc không phải con người.
Hắn từ đâu chui ra chứ? Tại sao lại đến đây? Lại xuất hiện từ vị trí cũ của Chân Tâm.
Không lẻ là truy sát hắn mà tới, chúng ta là ăn đạn lạc” Nhiễm Nam lắc đầu khó hiểu.
“Tôi e là ngược lại thôi” Lục Hồng Huấn bi quan đáp lời.
“Chị yên tâm.
Con quái vật kia sẽ không làm hại chị đâu.
Có chết em cũng sẽ bảo vệ chị” Chân Tâm dùng Ngự Cầu chở Ni bay bên cạnh mình.
Trấn an cô nàng.
“Chân Tâm.
Em thả chị ra đi.
Chị sẽ không...”
“Em thật không hiểu.
Hắn ta có gì tốt mà chị không bỏ được chứ? Vẻ ngoài thì xấu hơn em.
Thủ đoạn, chiến lực cũng chẳng thể thắng em.
Trong khi hắn bỏ bê chị đi vào nguy hiểm thì em vì bảo vệ chị xém chút cái mạng cũng đã mất.
Tại sao chị không chịu hiểu em hả?” Chân Tâm càng nói càng lớn tiếng “Chị nói đi.
Tên mập Nhiễm Nam đó có gì tốt hơn em chứ?”.
“Em khác.
Anh ấy khác”
“Khác? Khác chỗ nào? Khác ở chỗ em tốt hơn hắn ta? Khác ở chỗ em thì một lòng vì chị, còn hắn? Hắn thì ra ngoài gái gú, để chị đi vào thế lực của kẻ địch.
Kẻ như vậy, hắn xứng với chị chỗ nào? CHỖ NÀO? Chẳng lẽ gu của chị là nam nhân mập mạp sao? Em cũng có thể ăn cho mập lên được”
“Chính là… Sự thật lòng đó” Huỳnh Ni ánh mắt khẽ cười, buông câu trả lời.
Trong lòng cô nhớ lại toàn bộ những kỉ niệm cô và Nhiễm Nam bên nhau từ cấp ba đến nay.
Ban đầu cậu ta lén lút nhìn ngắm mình.
Về sau lấy can đảm tặng hoa cho mình, bày đặt lấy lòng mình.
Ngày còn đi học, thời gian ra chơi các bạn khác lo ăn, lo ôn bài.
Còn cậu ta, cậu ta vì muốn ở cạnh mình mà lết thân tới bàn kế mình ngồi đó giả bộ chơi đùa với các bạn khác.
Thật tế cũng vì quan tâm muốn bên cạnh mình mà thôi.
Lúc nào cũng hỏi mình ăn vặt món gì để ra căn tin mua đem về.
Sau đó vì cứu cô, cả tính mạng bản thân cậu ta và mẹ con bé Nhã Hân cũng không màn, dùng thân đỡ đòn của con quái vật đầu loa.
Sau này cô và Meow Meow bị nhóm sát thủ Tam Long bắt, Nhiễm Nam cũng liều mạng cứu các nàng.
Nhất là khi đã biết Nhiễm Nam chính là nhóc Hùng Nam thì thái độ đồ sát ngày đó ở xưởng gỗ chính là giận vì cô bị thương mà ra.
Tất cả những thứ đó chứng tỏ trong lòng cậu ấy, cô có vị trí quan trọng thế nào.
Cũng vì đó cô mới dần chấp nhận thói xấu đa tình của cậu chàng.
“Cái… Cái gì? Sự thật lòng? Chị nói em DỐI TRÁ sao?” Chân Tâm choáng váng.
“Không phải thế.
Chỉ là giữa em và anh ấy.
Chị cảm thấy em vì chị là có mục đích.
Còn ở Nhiễm Nam.
Anh ấy vì chị chỉ đơn giản là sự yêu thích, là sự lo lắng, bảo vệ vô tư.
Là…”
“Im… Im ngay.
Em không muốn nghe nữa.
Được.
Em không tin chị không đổi ý.
Tấm chân thành của em nhất định sẽ chinh phục được trái tim chị”
“Hừ” Một tiếng hừ lớn như sét đánh, đánh cho toàn trường giật mình.
Hoang Đường đề phòng nhìn ngó lão Quách Phong vài giây thì liền quay đầu sang nhìn chằm chằm Chân Tâm.
Đây rõ ràng là không phải thế giới của hắn.
Không hiểu thế nào lại bị kéo tới.
Ở bên kia hắn còn sắp đánh nhau giành gái đó.
Bị kéo đến đây vậy cô nàng hắn muốn giành chẳng phải sẽ về tay thằng đối đầu kia sao? Quả thật nóng giận không thể chịu được.
Vốn tưởng tên khá mạnh kia là kẻ đưa mình tới nhưng quan sát cả buổi cũng không rõ được.
Còn tên yếu nhớt đằng này thì khác.
Giữa mông lung có một mối ràng buộc mơ hồ.
Không lẽ là nó kéo mình tới đây?
“Là mi kéo ta đến thế giới này?” tiếng truyền âm linh hồn vang vọng trong đầu Chân Tâm.
Giọng điệu chẳng chút thân thiện nào.
Bởi vì ngôn ngữ bất đồng.
Cả hai chỉ có thể trao đổi bằng ý nghĩ linh hồn.
“Nếu là mi, muốn giữ mạng thì mau trả ta về thế giới cũ.
Nếu không ta sẽ ăn tươi nuốt sống mi.
Ăn thịt mi trong khi mi vẫn tỉnh táo” Hoang Đường trực tiếp uy hiếp.
“Mi cảm thấy muốn giết ta thật sao?” Chân Tâm lấy can đảm hỏi ngược.
Ác đã nói rõ.
Bất kỳ kẻ nào được Sổ Khống triệu đến điều sẽ cảm giác không thể giết mình được.
Nếu cường ép làm việc đó sẽ nhận thấy bản thân cũng sẽ bị chết theo Chân Tâm.
Chân Tâm cũng tin tưởng nên mới đánh liều triệu hồi đến một kẻ mạnh hơn mình quá nhiều.
Muốn lợi dụng kẻ này giết Nhiễm Nam.
“Hừ… Ta cảm thấy vẫn còn kẻ nào đó uy hiếp ta nếu ta giết mi.
Nhưng hành hạ mi thì lại không quá để ý.
Không muốn chịu đau thì trả ta về nhanh.”
“Không thành vấn đề.
Nhưng trước hết.
Mi giết tên mập trước mặt cho ta.
Nếu không ta có chết cũng không giúp ngươi trở về”
“Mi dám ra lệnh cho ta?” Trong tiếng nói.
Chẳng kịp nháy mắt.
Thân hình to lớn của Hoang Đường đã hiện ra trước mặt Chân Tâm kèm theo một cơn gió mạnh.
Sau lưng hắn mơ hồ để lại một luồng khí vô hình bị chẻ đôi.
Đó là hậu quả của tốc độ bay quá nhanh do tên này thể hiện ra bất chấp ma sát với các loại khí.
Cái đuôi như làm bằng sắt thép đánh sau đít nghe vun vút.
Chân Tâm bị Hoang Đường bóp cổ nắm lên.
Cái cổ bị bóp tới tóp lại như cái đồng hồ cát khiến không khí không thể lưu thông.
Đầu óc bắt đầu thiếu oxy buộc Chân Tâm quơ quào hai tay giãy giụa yếu ớt.
“Chỉ… Chỉ là nhấc tay mà thôi.
Là nhờ vả, không phải ra lệnh” Chân Tâm mồ hôi chảy ra trán nhưng vẫn trấn tĩnh trả lời.
“Hừ.
Được.
Không có thời gian dây với ngươi.
Ta giết hắn ngươi lập tức trả ta về thế giới cũ.
Ta còn có việc gấp” Hoang Đường nhe răng nanh dài nhọn ra với Chân Tâm rồi quay người nhìn sang Nhiễm Nam gần đó.
Bàn tay cũng tha cho cái cổ của tên này.
Chân Tâm hít lấy hít để, ho khan mấy tiếng.
‘Nghĩ cũng kỳ quái.
Mấy tên mình triệu hồi đến hình như không sợ môi trường ở trái đất thì phải.
Thích nghi thật là cao’
“Hử? Muốn giết ta sao? Quả nhiên không phải là truy sát Chân Tâm.
Là đồng minh của hắn.
Hừ.
đến đây.” Nhiễm Nam suy nghĩ cực nhanh.
Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ chỉ còn xương để gặm.
Tấn công.
Mặc kệ uy thế nghẹt thở trên người Hoang Đường.
Vừa xác định tình thế Nhiễm Nam không hề chần chừ, chủ động tấn công Hoang Đường trước khi tên Chân Tâm kia kịp thông báo con bài tẩy của mình cho đối phương.
40 phần trăm mệnh lực lại được vận dụng.
Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến 2 khởi.
Lần này không phải là sát thương hay phòng ngự mà là tốc độ.
Nhiễm Nam biến mất trong tầm mắt Chân Tâm, Huỳnh Ni và Hoang Đường.
Tất cả đang bay trên trời nên dĩ nhiên không phải là Nhiễm Nam sử dụng tốc biến.
Chỉ là tốc độ bay cơ bản của Nhiễm Nam hiện tại đạt 13,75 km/s, Biến 2 bậc 2 lại nhân lên gấp ba lần.
Tốc độ bay đạt đến 41 kilomet một giây.
Tốc độ này tuy vẫn quá chậm với Hoang Đường, nhưng không sao.
Nhiễm Nam cũng không định du đấu hay chạy trốn.
Bộc phát tốc độ này chỉ là tranh thủ thời gian và khiến đối phương bất ngờ mà thôi.
Mục đích của Nhiễm Nam là thứ khác.
Khoảng cách đôi bên không đến 100 mét nên dĩ nhiên tốc độ như vậy cũng xem như là điện quang hỏa thạch rồi.
1 mili giây trước Nhiễm Nam còn ở trước mặt Chân Tâm.
Chưa đến 1 mili giây sau, Nhiễm Nam đã xuất hiện trước mặt Hoang Đường.
Bất chấp ma sát gây tổn thương cơ thể.
Khoảng cách ngắn, thời gian nhanh nên gánh nặng không đáng kể.
Cánh tay Nhiễm Nam cong lên, thần khí hóa thành bao tay gai nhọn.
Một đấm hơn 4300 điểm sát lực bạo phát trực chỉ ngực Hoang Đường.
Bang.
Tiếng vang chát chúa phát ra.
Ánh mắt Hoang Đường mở trừng trừng nhìn vào mặt Nhiễm Nam.
Không chút trầy vết.
Cánh tay Nhiễm Nam tê rần rần, bởi vì không còn mệnh lực để vận dụng Pháp - Biến nào khác nên sát thương quả thật có hạn.
Đánh lên cơ thể thể tu cường giả dĩ nhiên là không có tác dụng gì.
Không sao.
Mục đích cú đấm không phải là gây thương tích cho đối phương.
Sở dĩ Nhiễm Nam hấp tấp tấn công cũng có nguyên do của nó.
Thời Không Giới Lệnh đã đủ thời gian kích hoạt.
Nếu không dùng vào lúc này để tấn công kẻ địch chẳng lẽ đợi nó hiện ra cổng không gian rồi năn nỉ kẻ địch chui vào tự sát hay sao?
Thời Không Giới Lệnh nằm trong nắm đấm của Nhiễm Nam phát sáng.
Cổng không gian kích hoạt tại chỗ.
Lực không gian phân giải mọi thứ mà không thân thích với Thời Không Giới Lệnh liền phát ra.
Nhiễm Nam cũng thu nắm đấm về.
Cậu ta trừng mắt lên mỉm cười chọc giận vị cường giả trước mặt.
Tốc độ giao thủ rất nhanh.
Nhanh hơn cả tốc độ suy nghĩ của một người thường.
Cổng không gian vừa hiện, cảm giác mẫn cảm với nguy hiểm liền xuất hiện.
Kết hợp cảm giác này với lời nhắc nhở mà Chân Tâm vừa truyền âm về chiêu dùng cổng không gian của tên mập.
Hoang Đường ngay lập tức di chuyển nhỏ nhẹ.
Trong nháy mắt rời khỏi tiếp xúc với cổng không gian.
Nhiễm Nam mục đích bất thành.
Chỉ nhẹ nhàng lắc người.
Hoang Đường liền rời khỏi nguy hiểm chí mạng.
Ánh mắt hắn có đã giận nay càng nộ hơn.
Hừ, đường đường là cao thủ ở hành tinh của hắn.
Thế mà vừa đến đã bị ra lệnh, bây giờ còn bị đòn tấn công của con sâu cái kiến gây nguy hiểm.
Không tức giận thì hắn là thầy tu đắc đạo rồi.
“Chết...” Hoang Đường ra tay, chân hắn co lên, linh hồn lực thì truyền âm chấn nhiếp Nhiễm Nam.
Một cú đá nhanh không thấy hình và âm sắc được tung ra.
“Aaaaaaaaaaa…..”
Tiếng rú thảm vang lên.
Người dưới mặt đất xa xôi cũng nghe rõ ràng rành mạch.
Thẳng từ trời cao có thứ gì đó rơi xuống.
Hình như là… Một phần cơ thể.
Kẻ hét đau đớn là ai, đoán xem.
Đoán trúng có thưởng.
Phần thưởng là đứa cháu gái Hana của ta đây sẽ đàn phục vụ các thiếu hiệp trong tửu quán này một nhã khúc tuyệt vời.
Thế nào? Đoán thử đi.
Không sai.
Đúng như các hạ đoán đó.
Kẻ gào thét đau đớn mà giận dữ như vậy chính là kẻ vừa mới đến Trái Đất - Hoang Đường.
Vậy các vị lại đoán xem hắn vì sao lại la hét như vậy? Vì sao bị thương chứ? Lão già Quách Phong đánh lén sao?
Lần này thì các vị đoán sai rồi.
Quách Phong không hề tấn công Hoang Đường.
Thương tích nặng nề của hắn là do Nhiễm Nam gây ra.
Lão già kể chuyện ta lại tiếp tục hỏi một câu nữa.
Cổng Thời Không Giới vừa mở ra đã bị Hoang Đường né được rồi, vậy Nhiễm Nam làm cách nào lại khiến hắn bị thương được chứ.
Phải biết trong trạng thái hiện tại, dù không quá nghiêm túc thì lực phòng thủ cơ thể của tên này cũng gần 65 ngàn điểm phòng lực đo theo hệ thống X-Gen đó.
Quá trâu bò.
Nhiễm Nam làm sao khiến hắn bị thương được chứ? Có ai đoán ra không, ha ha ha…
Phần cơ thể rơi từ trên trời xuống mặt biển là phần lưng cùng cái đuôi oai phong của Hoang Đường.
Chiến giáp của hắn cũng bị tan nát phía sau.
Cả một bệ thịt tươi cứ vậy mà bị cắt nham nhở khỏi người khiến hắn đau muốn chết.
Một nửa máu thịt bị biến mất phần còn lại chỉ là một mớ bầy nhầy may mắn không bị phân giải nên rơi xuống mà thôi.
May mà phản ứng thần tốc nếu không thì cả người hắn cũng tiêu tan rồi.
Vết thương cũng chưa sâu tới nội tạng bên trong nên tạm thời hắn vẫn còn chưa chết.
Trước mặt hắn là Nhiễm Nam.
Xen giữa hai người là… Một tấm chắn do linh lực màu đen bán trong suốt.
Không đúng, nói rõ hơn chính là một bàn tay khổng lồ mới đúng.
Nó ngoài trừ đỡ lấy cú đá vừa rồi của Hoang Đường cứu mạng Nhiễm Nam còn giữ chặt lấy cậu ta.
Nháy mắt thì đã kéo Nhiễm Nam rời xa vị trí nguy hiểm.
Đây chính là thủ đoạn của Quách Phong.
Lão đến đây là để hợp tác với Nhiễm Nam, sao có thể để tình trạng chưa kịp nói gì đã cho Nhiễm Nam mất mạng chứ.
Nếu không có Quách Phong đỡ một đòn này chắc chắn Nhiễm Nam đã bị sút cho tan xác.
Nhưng nó cũng chẳng đại biểu Quách Phong có thể bảo toàn cho cậu ta mãi được.
Vừa rồi chỉ là một cước tùy tiện của Hoang Đường mà thôi.
Nói cũng đáng thương cho tên sinh vật ngoài hành tinh này.
Nhiễm Nam chỉ là con kiến đối với hắn nhưng mưu mô trong chiến đấu thì không ít.
Cậu ta từ Huỳnh Ni biết được Chân Tâm đã từng chứng kiến sự lợi hại của cổng không gian Thời Không Giới.
Lo sợ Chân Tâm đã báo con bài này cho Hoang Đường biết, đã có sự đề phòng.
Vậy để