Cự kiếm lướt qua lần thứ nhất.
5 ngón tay phải của Nhiễm Nam bay ra, máu đỏ phụt phụt.
Cự kiếm lướt qua lần thứ hai.
Nửa cánh tay phải Nhiễm Nam rời thân thể, mấy sợi gân vung vẩy.
Cự kiếm gãy lại lướt qua lần thứ ba.
Cánh tay phải Nhiễm Nam bị cắt tận bả vai, xương trắng lộ rõ.
Cự kiếm lướt tiếp lần thứ tư, thứ năm, thứ sáu, thứ 7…
Nhiễm Nam không hề rên đau một tiếng, trừ vẻ mặt nhăn nhó thì chẳng có biểu hiện gì khác.
Cả người cậu rung lên với tần suất ngày càng nhanh nhưng lại ở biên độ rất nhỏ.
Ánh mắt của cậu ta ban đầu còn căm phẫn nhìn Hoang Đường thì bây giờ cũng chẳng thèm nhìn tới nữa.
Thái độ thật khiến Hoang Đường tức cái lồng ngực.
Cự kiếm lại lướt qua.
Hai tay đã không còn, lỗ tai liền thay vào bị Hoang Đường chém rớt.
Tai xong thì đến mũi, mũi xong thì đến thịt gò má, hết thịt đầu thì tới từng miếng thịt bụng, thịt ngực, rồi thì xương sườn.
Hoang Đường mặt vô biểu tình từng nhát tùng xẻo người Nhiễm Nam.
Toàn thân cậu ta bắt đầu tỏa ra khí đen tuyền không biết là gì.
Hoang Đường cũng chẳng quan tâm, cự kiếm lại vung lên chuẩn bị chặt đầu Nhiễm Nam.
Ầm…
Một cây đại trùy không biết từ đâu đến, giống như thuấn di xuất hiện không chút báo trước sau lưng Hoang Đường.
Tên quái vật này liền bị đánh bay xuyên đảo, ghim xéo từ từ trên mặt đảo rồi xuống sâu mặt đất, vượt khỏi biên giới đảo bị đại trùy linh lực tiếp tục xoáy tròn đâm mạnh đưa hắn xuống mấy ngàn mét biển sâu.
Chân Tâm lúc này đã biến mất.
Cùng hắn còn có Huỳnh Ni cũng bị mang theo.
Từ lúc Hoang Đường bước lên đảo.
Đạp lên người Nhiễm Nam thì tên Chân Tâm này đã mang theo Ni rời đi.
Tốt nhất là càng sớm càng tốt kẻo lão già kỳ lạ kia không cứu được Nhiễm Nam lại trút giận lên mình thì nguy.
Ai cũng nhìn ra giữa Hoang Đường và hắn có mờ ám đó mà.
Đi trước cho yên tâm.
Tên này lợi dụng vô số Hấp Cầu tấn công đám Hội Chủ khiến chúng phân tâm.
Tranh thủ thời gian hắn liền mang theo Ni chui vào tầng mây rồi trốn đi.
Hấp Cầu sau đó cũng lặn vào mặt đất biến mất.
Phía ngoài rìa đảo trong ngắn ngủi yên lặng thì lúc này tiếp tục ồn ào.
Đám dị nhân mà Chân Tâm gọi tới lại tiếp tục tìm cách tấn công vào trong lồng gió phòng hộ của Lý Nhượng.
Tên Chân Tâm này bỏ đi rồi mà vẫn không muốn tha cho mọi người, thật là tâm tư thâm trầm.
Mọi ngươi nhìn những cánh cổng không gian do Thời Không Giới Lệnh của mình mở ra thì cũng vững tâm hơn một chút.
Chỉ có người đội 7 và 10 không rõ ràng lắm thì mới lo lắng với sự tấn công ồ ạt của đám dị nhân.
Quách Phong đã tranh thủ bay trên mấy tầng mây cao, cách mặt biển cũng gần 20 cây số, dùng mắt kết hợp với hồn lực miễn cưỡng quan sát tình hình trên đảo.
Ngoài ra còn có Công Giới Tùy Tâm Kính giúp lão quan sát từ xa giống như vệ tinh.
Vừa rồi chứng kiến thủ đoạn và phòng ngự của Hoang Đường, lão biết dạng pháp sư như lão không thể nào chơi trước mặt chiến sĩ được.
Điều đầu tiên là giãn cách để bảo đảm an toàn cá nhân rồi muốn đánh sao thì đánh.
Có Công Giới Tùy Tâm Kính thì khoảng cách có xa cũng không thành vấn đề, lão vẫn có thể toàn lực tấn công mà không sợ lãng phí linh lực quá nhiều.
Hoang Đường tạm thời không bị thương nhưng đại trùy linh lực của lão Quách Phong lại cứng rắn hơn trước rất nhiều, tạm thời không cách nào đánh tan nó.
Hắn cứ bị nó dìm sâu xuống lòng đại dương.
Qua vài mili giây thôi thì đã bị đánh vào đáy biển, bắt đầu bị đẩy chìm vào lòng đất dưới đó.
“Mẹ kiếp.
Cút.
Cút.
CÚT”
*---[1]---
Trở lại thời khắc trước một chút.
Tại một không gian kỳ lạ tối đen.
Ở đó có một con người trăng toát đang đứng.
Không ai khác chính là Nhiễm Nam.
Môi cậu ta mở ra, trước mặt không có ai.
Cậu chàng cứ thế nói chuyện như một thằng điên bị mắc thằng bố.
“Mau thả ta ra”
“Thả ngươi ra? Dầu sôi lửa bỏng ngươi còn muốn quậy sao?”
“Quậy cái đầu mi.
Tình thế đã như vậy, mi sẽ chết chắc”
“Thế thả ngươi ra thì không chết chắc?”
“Ta có cách nghịch chuyển tình thế.”
“Cách gì? Ngươi nói ra ta thực hiện cũng được, tại sao phải thả ngươi ra.
Chẳng lẽ trong tình thế chết chắc cả hai ta như thế mà ngươi còn muốn kỳ kèo sao?”
“Đồ ngu.
Chỉ cho mi? Rồi mi làm tốt liền được hay sao? Chỉ có ta nắm rõ cách thức thì mới thực hiện nhanh chóng được.
Lúc này không có thời gian để mà dạy mi”
“Cứ nói thử xem.
Sao biết ta không vận dụng liền được chứ?”
“Mi… Không xong.
Chân Tâm mang theo Ni bỏ trốn.
Mau thả ta ra ngoài? Mi muốn cô ấy bị Chân Tâm bắt đi sao?”
“Ngươi yên tâm.
Ta có nhìn trộm xuyên không gian mà.
Chân Tâm mang Ni đi đâu cũng có thể tìm thấy dễ… Hả… Tại sao lại thế? Không nhìn trộm Ni và Chân Tâm được...”
“...”
“Phải trốn vào Thời Không Giới để khôi phục lại sức mạnh thôi.
Tên quái vật đó bị lão Quách Phong dẫn đi tạm thời rồi”
“Trốn? Khôi phục? Nhiễm Nam mi là thằng ngu.
Khôi phục thì làm được gì, trở ra thì mi đánh lại con quái vật đó sao? Khôi phục thì mi có thể giải quyết tình thế hỏng bét này sao? Mi chỉ biết trốn sao?”
“Im đi Tà Nam… Ngươi bảo đảm ngươi giải quyết được sao? hay là lừa ta để chiếm quyền điều khiển cơ thể?”
“...!Mi đã tin chưa? Đấy chính là biện pháp của ta”
“Tà Nam, rốt cuộc thì ngươi từ đâu tới.
Tại sau là nhân cách phụ của ta nhưng nhiều thứ ngươi biết ta lại không biết? Kể cả suy nghĩ của ngươi ta cũng rất khó đọc được.
Có phải là lợi dụng công pháp hồn tu kỳ lạ nào không?”
“...”
“Tà Nam… Coi như ngươi có lợi lần này.
Mau thể hiện bản lãnh đi.
Chúng ta ít nhất cũng phải bắt lấy vài tên dị nhân tra hỏi tung tích của Chân Tâm”
“Hừ.
Thật đáng chết.
Tại sao lại không thể nhìn trộm được hắn và Ni chứ.
Ta sẽ giết sạch bọn chúng để hả giận”
“Không được.
Ngươi phải giữ mạng vài tên”
“Cút”
Linh hồn màu trắng của Nhiễm Nam bỗng nhanh chóng hóa đen.
Khuôn mặt cậu ta từ nhẹ nhàng trở nên đanh ác.
Hai con ngươi từ đen hóa hồng nhạt, từ hồng nhạt lại biến thành đỏ, sau đó là đỏ đậm.
Cả không gian linh tâm đen huyền bỗng rung lên một cái.
Thân hình linh hồn màu đen nhanh chóng chìm vào bóng tối.
Cả không gian rộng lớn chỉ còn lại hai đôi mắt đỏ lơ lửng.
Tà Nam chính thức thay thế vị trí của Nhiễm Nam.
Nắm quyền điều khiển cơ thể.
“Tà Nam.
Xem ngươi giải quyết được chuyện này thế nào đây”
Thế giới bên ngoài.
Cái xác tan nát của Nhiễm Nam chỉ qua một giây thôi đã run lên dữ dội với biên độ rất nhỏ.
Từ ngoài nhìn vào thân thể phần trên của cậu ta biến thành một đoàn tàn ảnh mơ hồ chẳng thể nhìn rõ thứ gì.
Khí màu đen từ đó bốc lên, càng bốc càng đậm, càng bay càng nhiều.
Giống như người ta thui rơm, càng cháy thì khói càng tăng.
Ở góc nhìn hiển vi.
Từng tế bào, từng mã gen, từng gốc protein, từng phần axit nucleic.
Mọi thứ cấu tạo nên sự sống đều vận động cực nhanh trong người Nhiễm Nam.
Năng lượng từ bên trong tỏa ra gấp mấy lần so với thông thường.
Mệnh lực vốn đã cạn kiệt dưới sự thay đổi kỳ lạ cũng hóa thành màu đen rồi di chuyển khắp cơ thể, ghi nhận từng tế bào.
Mệnh Châu trong Mệnh Tâm ở ngực xoay tròn cực nhanh, nó dường như đang dốc sức liều mạng hoạt động, phá vỡ giới hạn nguy hiểm.
Toàn phần thân trên Nhiễm Nam thay đổi kịch liệt.
Từ trong hố sâu một tiếng nổ trầm đục vang lên.
Một ngọn lửa đen khổng lồ xuất hiện.
Nó chỉ cháy trong chốc lát thì từ trung tâm ngọn lửa những chiếc vòi đen dạng khí cũng thò ra, vươn dài với tốc độ siêu thanh rồi nhanh chóng bay tới góc đảo phía nhóm Lý Nhượng.
Những tiếng kêu sợ hãi vang lên.
Đám dị nhân có trên 50 tên bị đám vòi đen bám lấy.
Cơ thể chúng nhanh chóng héo rũ, tàn tạ, da bọc xương.
Chúng không thể giữ được thăng bằng liền té lên mặt đất nằm đó giãy dụa như những bộ xương khô, khổ sở mà không chết được.
Nguyệt Dạ vừa thu lại Thời Không Giới Lệnh của mình không lâu.
Ban đầu Nhiễm Nam từng truyền âm bảo cô khi kích hoạt Thời Không Giới Lệnh hãy kích hoạt liên tục vài lần liên tiếp, đề phòng trường hợp thời gian mở cổng không gian không khớp với Thời Không Giới Lệnh của cậu ta sẽ khiến chiêu đâm lén mà cậu ta dự định dùng tấn công kẻ lén lút quan sát của bị lỗi kỹ thuật.
Sau khi gây thương tích cho Hoang Đường bằng cổng không gian của từ Thời Không Giới Lệnh của Nguyệt Dạ xong.
Hoang Đường đã có đề phòng nên tiếp tục dùng nó làm bị thương hắn là điều không thể.
Tiếp theo thì Nhiễm Nam bị tên quái vật này đánh cho rơi xuống đảo nên Thời Không Giới Lệnh của cô không được để ý nữa cũng rời khỏi thần khí Khí Bảy Màu và rơi xuống biển.
Thấy cổng không gian Thời Không Giới của mọi người đã mở mà cô không có Thời Không Giới Lệnh để đi vào khi cần thiết, Nguyệt Dạ mới sực nhớ tới Thời Không Giới Lệnh của mình.
Dựa vào mối liên hệ chủ nhân nên cô nàng dễ dàng điều khiển nó bằng mệnh lực bay từ dưới biển trở về tay mình.
Vừa cầm nó vào tay không lâu thì kịch biến đã phát sinh trước mắt cô.
Cô, Lý Nhượng, Lục Hồng Huấn, Quách Thị Hoa và mọi người nhìn xuyên qua lớp tường gió mà ngớ cả người.
Những tên dị nhân còn lại cũng trợn mắt lên sợ hãi.
Đám người Hội Chủ cũng bị ma vòi hỏi thăm nhưng chúng có bản lĩnh hơn người, dốc hết tốc độ thì cũng miễn cưỡng giữ được mạng không bị những cái vòi kỳ lạ này bắt lấy.
Ngọn lửa trong hố sâu thu nhỏ dần.
Cuối cùng từ từ bước ra.
Một Nhiễm Nam nguyên vẹn lơ lửng bay lên với làn da đen xì, bên ngoài khoác Ảo Y ở dạng quần áo thể thao màu đen viền xanh dương, cả người có ngọn lửa hào quang màu đen nhạt bao lấy.
6 cái Giới Tinh đại biểu cho cấp độ trên 60 vốn màu đỏ nhạt nay đã hóa thành đen mun xoay quanh người.
Khóe mắt xếch lên, miệng cười khinh khỉnh.
Tròng đen ngươi đỏ yêu dị.
Khí thế kinh thiên thổi quét ra ngoài.
Cái hố vốn to và sâu liền bị phá nát khiến miệng hố càng mở rộng ra hơn 50 mét.
Chiều sâu cũng kéo thêm 10 mét.
Dưới đáy vẫn còn phân nửa cơ thể dưới của Nhiễm Nam nằm đó với mớ ruột gan.
Khóe miệng tà ác mấp máy lộ ra răng trắng tuyết, ánh mắt như nhìn xuyên đất đá chiếu thẳng về phía Hoang Đường dưới biển.
“Con chó biết đứng.
Lóc thịt ta thật là vui hả? Ta sẽ trả mi gấp tỷ tỷ lần.”
*---[2]---
Ma, nó là một danh từ và ở một số hoàn cảnh nó cũng là tính từ.
Trong văn hóa phương đông hay phương tây nó điều mang ý nghĩa không tốt lành.
Nhưng mà đừng thêm dấu sắc bởi như vậy trong tiếng Việt, nó có nghĩa thiêng liêng đấy.
Cũng đừng thêm dấu sắc rồi còn đọc nhấn giọng, không tốt đâu, cứ nhẹ nhàng mà đọc.
Trở lại từ Ma.
Trong tín ngưỡng từ này đa phần điều dùng ở ý nghĩa không cát tường, không thanh khiết, phát triển một cách vượt mức kỳ lạ.
Trong tu luyện ở Vũ Trụ này cũng thế.
Từ Ma dùng trong các loại Pháp chính là những cách vận dụng cực đoan năng lượng của bản thân.
Tà Nam vận dụng một loại Pháp thay đổi mệnh lực vô cùng cực đoan nhưng công dụng cũng cực kỳ bá đạo.
Ma Hóa, phương pháp biến đổi mệnh lực theo hướng phá vỡ giới hạn an toàn của bản thân tế bào toàn thân.
Tiềm lực cơ thể bị cường ép bộc phá tạo ra hiệu quả vô cùng mạnh mẽ.
Một khi Ma Hóa bị khởi động.
Mệnh lực sẽ hoàn toàn biến đổi, cả cơ thể cũng thay đổi theo.
Sức mạnh, tốc độ di chuyển, phòng ngự, tốc độ tấn công, tầm điều khiển thần khí điều tăng cao vô cùng bất thường.
Kể cả cấp độ Hồn Tu cũng tăng theo do Mệnh Lực biến đổi cũng thấm vào Hồn Tâm kích thích linh hồn bên trong.
Có thể nói Ma Hóa Pháp chính là loại pháp toàn diện tấn thăng.
Tối thiểu tăng gấp 10 lần, tối đa tăng gấp 30 lần.
Thời gian Ma Hóa có thể duy trì trong vòng 5 phút, miễn cưỡng chịu đựng gánh nặng cho cơ thể thì có thể tăng thêm thời gian lên.
Người vận dụng Ma Hóa chỉ có thể là Mệnh Tu vì chỉ có tu mệnh lực mới đủ sức khôi phục mà chịu đựng gánh nặng nó gây ra.
Thể Tu sức chịu đựng có thể hơn Mệnh Tu nhưng một khi vận dụng theo phương pháp vận hành Ma Hóa xem như chết chắc vì tổn thương di chứng để lại không thể khôi phục mà còn nặng theo thời gian.
Cho dù là Mệnh Tu muốn khôi phục cũng đã vô cùng khó khăn rồi.
Trong thời gian 5 phút duy trì Ma Hóa, cấp bậc của Mệnh Lực sẽ liên tục gia tăng.
Sau khi Ma Hóa đã giải trừ cấp độ này vẫn sẽ giữ lại.
Đặc biệt nhất đó là Ma Hóa có thể cường thế ép người vận dụng vượt được cả Giới Tầng.
Bình thường các loại Pháp - Biến nếu có tăng cấp tu giả thì cũng sẽ tăng tối đa là đến trước Giới Tầng sẽ ngừng lại.
Ví dụ Pháp A giúp ông A tăng từ cấp 10 lên cấp 99 là tối đa, không thể nào vượt lên cấp 100, đạt Giới Tầng đầu tiên.
Nhưng Ma Hóa sẽ phá vỡ luôn giới hạn này.
Ông A nếu vận dụng Ma Hóa, trong vòng thời gian duy trì có thể từ cấp 10 lên tới cấp 110 cũng không thành vấn đề, sau khi giải trừ Ma Hóa cấp 110 vẫn giữ lại như cũ.
Đó chính là một trong những điểm lợi hại khủng bố của Ma Hóa.
Thế nhưng cái gì cũng có cái giá của nó.
Bỏ ra bao nhiêu thì nhận lại bấy nhiêu.
Mặc dù Mệnh Tu có khả năng khôi phục thần kỳ nhưng việc cưỡng ép cực đoan lên tế bào toàn thân đã khiến cho mã di truyền bị tổn thương và biến đổi khó có thể chữa trị.
Nếu dùng Ma Hóa tăng mức chiến lực càng cao thì di chứng sẽ càng nặng.
Tùy theo thời gian duy trì vượt mức bao nhiêu thì di chứng sẽ có biểu hiện khó trị và nặng nề bấy nhiêu.
Ma Hóa tăng chiến lực lên gấp 10 lần, sau khi giải trừ Ma Hóa người sử dụng tiêu hao 10 phần trăm thọ mệnh.
Tất cả các thuộc tính ngẫu nhiên từ Giới Cấp trước đó mất tác dụng.
Ma Hóa tăng chiến lực lên gấp 15 lần, sau khi giải trừ Ma Hóa người sử dụng tiêu hao 30 phần trăm thọ mệnh.
Tất cả các thuộc tính ngẫu nhiên từ Giới Cấp trước đó mất tác dụng.
Cơ thể trở nên trúc trắc chậm chạp gấp đôi.
Ma Hóa tăng chiến lực lên gấp 20 lần, sau khi giải trừ Ma Hóa người sử dụng tiêu hao 50 phần trăm thọ mệnh.
Tất cả các thuộc tính ngẫu nhiên từ Giới Cấp trước đó mất tác dụng.
Cơ thể trở nên trúc trắc chậm chạp gấp ba lần.
Tinh thần bất ổn, độ chính xác