“NHIỄM NAM” có tiếng hét không cam tâm vang lên.
Chân Tâm quay phắt người lại, Sổ Khống quăng ra.
Kịch một tiếng vang kỳ lạ vang lên.
Nắm đấm của cảnh vệ đập mạnh vào quyển kỳ vật này.
Sóng rung động khuếch tán ra rồi bị trận pháp giải tán ngay lập tức.
Những ký tự chữ phạn dường như không hề bị ảnh hưởng gì.
Tượng phật cũng vẫn phát sáng bình thường như trước.
Cao thủ thể tu nhân cơ hội cảnh vệ tự dưng bỏ qua mình mà đi đánh Chân Tâm nên hắn khoanh tay lại, bay khỏi trận đồ, đứng yên quan sát tình hình.
Hắn đến từ phe Khoa Giới.
Cũng biết một chút về trận pháp của phe Pháp Giới.
Bỗng nhiên bị kéo tới thế giới này nên hắn muốn cẩn thận nhìn xem là chuyện gì đang xảy ra.
“Phụt” Chân Tâm phun ra một búng máu khi Sổ Khống bị đánh bay ngược về người.
Sổ Khống đã đón đỡ và di tản gần như 99 phần trăm sức mạnh cú đấm của cảnh vệ đi nhưng 1 phần trăm còn lại cũng đủ khiến Chân Tâm chịu không nổi.
Sổ Khống bị đánh bay thẳng vào đan điền khiến đan điền nứt vỡ từa lưa.
Thân hình hắn cũng bị Sổ Khống cùng lực đánh đẩy bay khỏi tế đàn, bay khỏi trận đồ, bay khỏi khu trận pháp, bay khỏi Mặt Trăng, bay thêm mấy trăm cây số.
Cảnh vệ sau khi đánh một phát loại bỏ nguy cơ của tế đàn rồi nó lặp tức quay đầu lại đi tuần tra.
Do tên thể tu đã rời khỏi trận đồ nên cảnh vệ không còn được trận đồ cảnh báo nữa.
Nó chỉ có thể như trước kia đi tuần tra kỹ lưỡng toàn bộ trận pháp mà thôi.
Trên thực tế nếu khu trận pháp nhiều lần bị quấy nhiễu như vậy thì đã có một đội quân vệ an của Thần Sư tộc đến kiểm tra.
Đáng tiếc năm tháng dài dẵng đã có nhiều chuyện xảy ra.
Thần Sư tộc bây giờ… Không thể nào đến kiểm tra được nữa.
“Xui thiệt, vậy mà còn sống” Nhiễm Nam đang phóng thẳng ra khỏi Mặt Trăng ở một hướng khác nhận thấy Chân Tâm chưa chết thì lẩm bẩm bất mãn.
Chân Tâm tấn công tới.
Nhiễm Nam liền thi hồn pháp Giả Tượng lên nhận thức của Chân Tâm khiến hắn nhìn thấy ảo giác pha lẫn thực tế.
Cái Nhiễm Nam có cơ thể máu thịt bình thường nằm lết lết ở trên tế đàn thực tế là cơ thể năng lượng cùng cái đầu bằng năng lượng do Nhiễm Nam để lại.
Thông qua Giả Tượng biến nó thành hình ảnh như thật trong mắt Chân Tâm.
Còn bản thân cậu ta thì đã từ một hướng khác rời khỏi trận đồ và đào đất chui đi.
Cái xác năng lượng dụ Chân Tâm đến gần.
Nhiễm Nam lập tức điều khiển từ xa, dẫn thêm năng lượng khác loại trong không gian vào làm mất cân bằng cái xác, khiến nó tự bạo.
Lực tự bạo không đủ mạnh để tổn thương Chân Tâm nhưng nó có thể dụ cảnh vệ đến xử lý Chân Tâm.
Tế đàn và tượng phật là hai thứ trọng tâm Cảnh Vệ phải bảo vệ.
Một khi ở đây nổ ra vụ nổ năng lượng thì Cảnh Vệ chắc chắn sẽ ưu tiên quay về xử lý.
Quả nhiên Cảnh Vệ lặp tức bỏ qua tên thể tu ngoài hành tinh mà quay sang đánh cho Chân Tâm một cú.
May thay Chân Tâm có Sổ Khống đỡ cho, nếu không hắn sẽ bị đấm tan thây.
“Nhiễm Nam… mày” Chân Tâm đan điền nứt nẻ, Linh Châu hóa thủy bên trong cũng bất ổn, năng lượng bị tan biến không ít.
Hắn bị đánh bay khỏi Mặt Trăng.
Hồn lực cảm quan đang trải ra quanh Mặt Trăng của Chân Tâm liền nhận ra Nhiễm Nam vừa từ mặt kia của Mặt Trăng bay ra.
Tên Nhiễm Nam này rõ ràng đã dụ mình vào bẫy, sau đó lợi dụng sự quấy nhiễu của trận pháp trong cảm ứng mà rời khỏi tế đàn từ hướng khác, rời khỏi trận đồ rồi chui xuống đất.
Chỉ cần Chân Tâm bị giết hoặc trọng thương thì hắn sẽ bỏ chạy khỏi Mặt Trăng ngay.
Trong khi Chân Tâm đang cuồng nộ muốn vòng qua Mặt Trăng đuổi theo Nhiễm Nam thì cái đầu lâu của Nhiễm Nam lại mang theo một cơ thể năng lượng phật tính nhỏ nhắn có kích thước cỡ thùng máy tính để bàn.
Đây là sau khi để lại cơ thể năng lượng tạm thời lại dụ Chân Tâm vào bẫy, cậu ta đã tranh thủ tạo cơ thể mini mới dùng để trợ giúp mình.
Là kế sách Nhiễm Nam đã nghĩ tới khi phát hiện Chân Tâm chạy tới Mặt Trăng.
“Đừng hòng thoát” Chân Tâm gầm lên, bất chấp đan điền đang trọng thương.
Hắn lột luôn bộ đồ du hành bị thủng một lỗ to ở bụng cho đỡ vướng víu.
Sau đó bay vun vút đuổi theo Nhiễm Nam ở hướng bên kia Mặt Trăng.
Nhưng mặt dù vậy, linh lực còn ít cùng với cơn đau như sóng thần từ đan điền truyền đến khi bị cưỡng ép vận động khiến cho Chân Tâm không cách gì bay quá nhanh được.
So sánh ra thì Nhiễm Nam cũng không thể bay nhanh do cái cơ thể năng lượng vốn không phải là thứ quen thuộc.
Hai bên có tốc độ sàn sàn như nhau.
Chân Tâm thì nhỉnh hơn một chút.
Nếu kéo dài truy đuổi thì cuối cùng Nhiễm Nam sẽ bị Chân Tâm chặn đầu.
“Đuổi theo làm gì? hừ hừ.
Matane” Nhiễm Nam truyền âm cho Chân Tâm.
“Matane là cái mẹ gì?” Chân Tâm nhìn Nhiễm Nam đang chạy trối chết thì bỗng nhiên chậm lại, còn quay đầu nhìn lại mình với ánh mắt triêu tức thì tức tới chửi thề.
Thằng mất dạy này đang chửi mình à? Matane là cái gì?
Chân Tâm đang truy tới, Hỗn Nguyên Cầu cũng đã tạo ra đang định bắn tới Nhiễm Nam thì bỗng ngừng lại, phép thuật cũng thu hồi lại.
Trước đó không dùng phép thuật tấn công Nhiễm Nam từ xa là vì Chân Tâm chỉ còn đủ sức cho một đòn mà thôi.
Hắn đang quá yếu, sợ rằng mình đánh hụt nên muốn tiếp cận gần hơn rồi mới tấn công.
Trong cảm ứng hồn lực hay trong thị giác hắn thấy điều cho về kết quả như nhau.
Nhiễm Nam đã biến mất.
Còn lại chỉ là một cổng không gian đen thui.
Vị trí cổng không gian này đã rời khá xa Mặt Trăng, vượt khỏi tầm ảnh hưởng của trận pháp kia rồi.
“KHỐN KIẾP” Chân Tâm tức mình.
Bổng hắn cảm thấy sợ hãi ‘Không xong.
Tên mình triệu hồi đến không còn bị cảnh vệ cầm chân nữa.
Sổ Khống…’
Chân Tâm vội lấy Sổ Khống ra.
Hắn vừa lấy xong thì sau lưng đã có một cái bóng cao lớn trùm lên.
“Mi là kẻ kéo ta đến thế giới này đúng không?” Tên thể tu tỏa ra uy áp nặng nề ép tới từ sau lưng Chân Tâm khiến hắn khó khăn quay đầu lại nhìn.
“Cái thứ trong tay ngươi là cái gì.
Ta cảm thấy nó có uy hiếp tới ta”
Tên thể tu nhìn chằm chằm vào Sổ Khống.
Tay hắn vươn ra định chụp lấy.
Bàn tay càng đến gần cái cảm giác nguy hiểm càng đậm lên trong lòng hắn.
Trước mặt tên này bỗng có máu văng ra.
Sổ Khống hút lấy.
“Ngươi?” Tên thể tu ngạc nhiên khi thấy Chân Tâm tự tưới máu lên quyển sổ kia và nhận ra mình bị kéo giật lùi.
Một cổng dịch chuyển từ đâu hiện ra nuốt lấy.
Tên này ngay lập tức bị tống về thế giới cũ.
“Mẹ kiếp… Hôm nay mất nhiều máu và năng lượng quá” Để triệu hồi chỉ định Chân Tâm cần mất tinh huyết của mình và không ít linh lực.
Khoảng cách chênh lệch sức mạnh với kẻ bị triệu hồi càng nhiều thì càng hao tổn máu huyết và năng lượng.
Để chủ động tống kẻ triệu hồi chỉ định về thì cũng phải tốn hao tâm huyết tương tự nhưng ở mức gấp ba lần.
Hai lần hao tổn như vậy, thêm vào đan điền đang tổn thương.
Sau khi tống tên thể tu đi thì hắn lập tức suy yếu vô cùng.
Cho dù là đi hấp thu sinh lực kẻ khác nhưng muốn khôi phục lại không có trên nửa năm là không thể nào.
Cái cảm giác máu huyết cạn gần hết cùng linh lực cạn kiệt rất đáng sợ nên Chân Tâm trước giờ không thử chủ động tống khứ kẻ triệu hồi chỉ định lần nào.
Hôm nay bất đắc dĩ mới phải làm một lần.
Chân Tâm chậm rãi quay lại tìm bình oxy của bộ đồ du hành.
Dùng nó để hít thở.
Sau đó mang theo âm trầm, tên này quay trở lại khu trận pháp khi cảnh vệ đã hết tuần tra.
Không biết tên này suy nghĩ cái gì.
Không lâu sau liền quay trở về các trạm tiếp tế của NASA, cướp lấy vô số bộ đồ du hành cùng bình oxy.
Sau đó tên này tung tích liền không rõ.
Trong Thời Không Giới.
Nhiễm Nam lăn lóc trên bãi cỏ giả tạo ở hành tinh chính.
Miệng toét ra cười.
“Ha ha ha.
Khỏe quá, cuối cùng cũng về nhà.
Thật là an toàn”
Cười giải tỏa một chút.
Nhiễm Nam có cái đầu to tướng so với cơ thể năng lượng mini liền lạch bạch chạy qua chạy lại.
Tung tăng vì đã qua hiểm nguy, thư giãn được rồi.
‘May mà mình tính tới chuyện rời khỏi Mặt Trăng, mở Thời Không Giới để trốn vào ngay từ khi còn đánh nhau với Khô Đạo Sư nên trước đó đã điều khiển Thời Không Giới Lệnh chui xuống đất giấu ở mặt kia của Mặt Trăng.
Vốn định dùng nó để đi vào Thời Không Giới không ngờ tên khốn Chân Tâm tới.
Cũng may 10 phút vừa vặn tới.
Nếu không thì mình chỉ có thể cố núp dưới trận đồ chờ thời gian và thời cơ bỏ chạy khác.
Núp lâu không chừng Chân Tâm sẽ nghĩ tới và đi kiểm tra thì chết mình’
“Ha ha ha.
Đi thăm Dạ thôi.
Nhờ cô ấy giúp mình chế tạo lại cơ thể.
Haizz.
Không biết cái đại chiêu mới đó đã để lại di chứng xấu gì nhỉ?”
…
---[0]---
“Mọi người thế nào rồi Dạ?” Nhiễm Nam với cái đầu lâu không có da và thân hình tí hon bằng năng lượng truyền âm hỏi thăm Dạ sau khi Nhiễm Nam bị các cô gái lo lắng hỏi han mình.
Mấy nàng mồm năm miệng mười lên quan tâm thật đáng sợ, không có chỗ cho cậu ta chen miệng trả lời.
Vây quanh Nhiễm Nam lúc này là tiếng cười đùa của mấy cô gái khi thấy cậu ta vẫn có thể bay nhảy như bình thường.
Tâm sự lo lắng của các nàng treo lên cổ khi nhìn hình dạng mới của Nhiễm Nam cũng vơi đi.
Hoa, Niệm, Meow Meow và cả Lý Nhượng điều cùng vây quanh Nhiễm Nam chỉ trỏ.
Hoa với Nhượng trong có vẻ suy yếu khiến Nhiễm Nam rất ngạc nhiên.
Chẳng lẻ kho dược của mình không có thứ gì trị được thương thế của họ? Hai người đang bị thương tổn kiểu gì?
“Nhiễm Nam.
Khặc khặc khặc… Anh bé xíu nhìn mắt cười quá.
Cute ghê” Hoa véo lỗ tai Nhiễm Nam, chọt chọt vào bụng cơ thể tạm của cậu ta rồi cười rất là “thục nữ”.
“Hoa.
Em bị thương thế nào? Sao anh có cảm giác dị năng của em rất là yếu.
Chuyện gì đã xảy ra.
Cả Nhượng nữa.
Cô cũng vậy.
Rốt cuộc là sao?” Nhiễm Nam thì không có cái tâm trạng vui vẻ đó của Hoa.
Hắn là rất lo lắng cho người của mình.
“Xí… Nhiễm Nam ơi.
Em thành phế nhân òi.
Dị năng giờ yếu xìu à.
Sức ăn không còn được như xưa.
Chắc là sẽ bị suy dinh dưỡng mất” Hoa vẫn chọt chọt nhéo nhéo Nhiễm Nam, chu mỏ trả lời.
Thèm véo má cô nàng này thiệt chứ!
Nhiễm Nam bực bội, trả lời vào vấn đề chính coi nào.
“Để tôi nói cho” Lục Hồng Huấn từ xa đi tới lên tiếng.
Ánh mắt bình tĩnh nhìn Nhiễm Nam như bị thu nhỏ kia.
“Thái độ gì đấy?” Nhiễm Nam tức giận nhảy tưng tưng chỉ tay vào mặt gã quân sư.
Ánh mắt bình tĩnh? Bình con khỉ.
Tên Lục Hồng Huấn này đang phồng má nhịn cười.
Con mợ nó.
“Há há há”
Lý Nhượng liếc nhìn Lục Hồng Huấn.
Thật là hiếm khi nhìn thấy gã lạnh lùng này cười vui vẻ như vậy nha.
“Cậu đi biệt tích hơn cả tháng trời.
Cả bọn cứ sợ cậu bị kẻ thù mần thịt rồi chứ.
Còn về được là tốt rồi” Lục Hồng Huấn thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Nhiễm Nam.
Yên coi.
Em nghĩ chữa trị cho anh bây giờ” Nguyệt Dạ đang cố gắng tái tạo lại cơ thể cho Nhiễm Nam thấy cậu ta cứ nhảy tưng nhảy tót thì vừa xót vừa bực mình.
Chẳng lẽ cứ cơ thể tí hon lại thì tính tình sẽ chuyển thành trẻ con?
Niệm đứng bên cạnh Nhiễm Nam tay chân thừa thãi, mấy lần muốn mở miệng quan tâm cậu ta nhưng mãi không nói ra được.
Meow Meow thấy thế liền đẩy nàng ta một cái té chỏng vó đè lên mình Nhiễm Nam.
“Chị Meow Meow” Nguyệt Dạ thật sự là tức tới đỏ mặt.
Sao mấy người này không ai nghiêm túc vậy.
Nhiễm Nam đã bị tình trạng vậy rồi còn giỡn được.
Chỉ nghe Meow Meow nói “Niệm.
Em quan tâm Nhiễm Nam vậy thì lấy thân an ủi cậu ấy đi.
Hi hi.
Khi nào Nhiễm Nam trở lại bình thường thì nhường cho em sinh hoạt vợ chồng với cậu ta trước đó”
Niệm đỏ bừng mặt, vội lồm cồm bò dậy khỏi người Nhiễm Nam.
Tay chân quấn vào nhau chẳng biết nói gì.
“Mấy người…” Nguyệt Dạ nổi đóa.
Ôm lấy Nhiễm Nam mini chạy đi.
“Em đem anh ấy đi chữa trị.
Không cho mấy người làm phiền nữa”
“Ê ê” Meow Meow gọi với theo “Xí… chữa trị thôi đó nhé.
Đừng có ăn vụng với nhau đó”
“Dạ… em kể cụ thể tình hình mọi người cho anh nghe nhé” Nhiễm Nam ngước nhìn khuôn mặt thanh tú xinh đẹp của cô vợ bé này.
Cái đầu va đập vào nhũ hoa của nàng ta mà cảm thấy sướng rơn.
Dạ ôm Nhiễm Nam vào lòng ngực bỏ chạy tới một nơi yên ắng.
Thả Nhiễm Nam xuống, vừa chữa trị vừa kể lại.
Việc chữa trị cho Nhiễm Nam vô cùng tốn thời gian.
Mất một tháng trời tính theo bên ngoài, trong Thời Không Giới là đã trôi qua gần 22 năm trời.
Trong thời gian này hết người này đến người khác tìm tới hỏi han.
Niệm, Meow Meow, Hoa, gia đình bên Ni và cha mẹ cùng em gái của Nhiễm Nam thay phiên nhau đến theo dõi quá trình khôi phục lại cơ thể của cậu chàng.
Sở dĩ chữa trị lâu như vậy là có rất nhiều nguyên do.
Lý do đầu tiên là Dạ có cấp độ quá yếu, mệnh lực không đủ dồi dào và đủ mạnh để chống lại các hiệu ứng xấu trên đầu lâu của Nhiễm Nam.
Lý do thứ hai chính là mã gen bị biến đổi xấu đi.
Tu luyện là một quá trình cải thiện gen, ghi nhận thông tin của cơ thể vào bộ mã gen ở tế bào cụ thể và đồng bộ ra gen của khắp cơ thể.
Nhiễm Nam đã đạt mệnh tu cấp 133 trong quá trình chiến đấu vừa qua.
Điều này đã được bộ gen lưu lại và đồng bộ ra tất cả các tế bào.
Nhờ sự đồng bộ này mà dù Nhiễm Nam chỉ còn cái đầu nhưng vẫn có thể dựa vào bộ gen trong đầu để khôi phục lại toàn bộ cơ thể với cấp độ 133 trước đó.
Cái khó ở đây chính là bộ gen không chỉ đồng bộ những cái tốt đẹp mà còn cả những cái xấu.
Có thể nói là không có chọn lọc hay nói là bị ép lưu lại mã nguồn lỗi cũng đúng vì đây không phải là quá trình tiến hóa tự nhiên.
Tốt xấu gì cũng lưu lại miễn là không kịp trị liệu để nó ảnh hưởng gen tới mức bị lưu lại.
Nhiễm Nam từng bị phép thuật cấp bậc Kết Đan kỳ của Khô Đạo Sư ảnh hưởng ở cấp độ gen khiến cho việc khôi phục bộ da và cơ bắp khó khăn.
Điều đó đã được lưu lại trong bộ gen.
Giờ đây nhờ Dạ trợ giúp mệnh lực, ảnh hưởng xấu này bị lộ ra lần nữa.
Càng tệ hại hơn nữa chính là di chứng của đại chiêu mới sáng tạo Đại Tự Nhiên Hấp Công lúc này cũng hiện ra.
Đại chiêu này mang tới sức mạnh tăng gấp trăm lần cho Nhiễm Nam nhưng cũng tước đi thời gian sống của cậu.
Thông thường nếu không bị mất cơ thể sau khi dùng đại chiêu này thì Nhiễm Nam có thể sống thêm được 5 năm là cùng.
Cơ thể sẽ liên tục phân giải nhè nhẹ đến thời khắc cuối cùng sẽ tiêu tan với tốc độ cực nhanh.
Đây là hậu quả của việc tu mệnh lực lại để quá nhiều loại năng lượng tự nhiên thuộc dạng linh lực trong cơ thể ở mức độ quá mạnh.
Khi thử nghiệm Nhiễm Nam đã mơ hồ nhận ra.
Không ngờ khi chính thức sử dụng thì di chứng lại nặng hơn tưởng tượng rất nhiều.
Hơn 22 năm qua trong Thời Không Giới.
Hầu như toàn bộ thời gian là Nhiễm Nam vừa tái tạo cơ thể nhờ mệnh lực của Dạ vừa cố chữa trị thương tổn về gen.
Thành quả cũng có một chút.
Nếu tính theo thời gian thực tế bên ngoài, mạng sống của cậu chàng có thể kéo dài khoảng 25 năm.
“Haiz… hết cách.” Nhiễm Nam thở dài.
Với linh hồn cấp 230 hiện tại, cũng chỉ có thể tỉ mỉ xem xét gen tới mức đó mà thôi.
Lĩnh vực gen hết sức thần bí và đòi hỏi kiến thức cũng như sự chính xác.
Không phải nói muốn sửa là sửa, muốn đổi là đổi.
Chỉ một sai lầm nhỏ cũng sẽ khiến tế bào nơi đó bị hoại tử, ung thư hoặc biến dị theo chiều hướng xấu rồi ảnh hưởng tới toàn bộ cơ thể.
Hơn nữa muốn sắp xếp lại bộ gen theo hướng ổn định như ban đầu cũng không dễ chớ nói sắp xếp cho nó mạnh lên.
Cần một quá trình luyện tập từ từ để tế bào khỏe mạnh và tiến hóa.
Tế bào mà mạnh mẽ thì mã gen mới đổi mới tốt lên theo.
Vì vậy Nhiễm Nam cũng chỉ có thể kéo thêm 20 năm tuổi thọ vào sau di chứng của Đại Tự Nhiên Hấp Công.
Trong những năm cuối đời này.
Hy vọng có thể tìm được Ni, cho nàng ấy những ngày tháng hạnh phúc nhất.
Trong quá trình được Dạ chữa trị, theo cơ thể máu thịt dần dần hình thành, cái cảm giác thèm muốn dục nhục từ di chứng của Thánh Hóa cũng dần trở lại khiến Nhiễm Nam cứ địa hàng Nguyệt Dạ.
Nàng ta vừa bận bịu vừa ngượng ngùng không thôi.
Mặc kệ có là vợ chồng đi nữa mà cứ bị địa hàng săm soi thì ai cũng thế thôi.
Được cái cơ thể không làm ăn được nên Nhiễm Nam cũng chỉ có thể “thị d*âm” như vậy.
Nhiễm Nam liếc nhìn làn da của mình.
Những hạt bụi li ti màu nâu đang bay lên rồi biến mất.
Đó là biểu hiện phân giải sức sống mà di chứng nói trên mang lại.
Từ xa nhìn Nhiễm Nam như đang phóng những hạt bụi nhỏ thưa thớt bay lên trời vậy, nhìn khá ngầu khi chiến đấu được màu đỏ mệnh lực áp lên nhưng ai biết được đằng sau đó là sự đáng thương của kẻ không sống được bao lâu.
Dạ kỳ lạ nhìn Nhiễm Nam.
Không hiểu cậu ta bị cái gì.
Cô đã hỏi nhưng Nhiễm Nam không nói.
Cố hỏi Nhiễm Nam cũng không trả lời nên đành thôi.
“Dạ, anh đi chuẩn bị vài thứ.
Em gọi Hoa và Nhượng tới giúp anh nhé.
Anh muốn thử nghiệm một chút.
Có lẽ đã đến lúc giúp họ chuyển từ dị nhân sang tu sĩ rồi” Nhiễm Nam vuốt đôi gò má xinh xắn của Dạ, nhờ vả một cách áy náy.
Nàng ấy quan tâm mình nhưng mình chỉ có thể giấu giếm tình hình tệ hại của bản thân.
Dạ rời đi.
Lục Hồng Huấn lại đến.
Tên này có cái nhìn soi mói vào hiện tượng bụi bay bất thường của Nhiễm Nam.
Ánh mắt ngày càng thâm trầm, đôi lông mày nhíu chặt.
“Lục Hồng Huấn.
Anh có chuyện gì à?”
“Cậu đây là...”
“Là chút di chứng sau trận chiến thôi.
Anh không phải lo.
Có chuyện gì à?”
“Tôi đến bàn với cậu về việc số bom nhiệt hạch bị con robot phe địch mang đi trong lần nhiệm vụ vừa rồi.
Còn có nói cho cậu một tin tốt từ Quách Gia.
Tin đầu là tin xấu, tin sau là tin tốt.
Cậu muốn nghe cái nào trước” Lục Hồng Huấn vẫn không buông lỏng.
Tên này nhạy bén nhận ra Nhiễm Nam có lẽ tình trạng không quá tốt.
Nhưng cậu ta không muốn nói thì anh ta cũng không ép được.
“Tin tốt trước đi” Nhiễm Nam nói như thế.
Nghe tin tốt cải thiện chút tinh thần vậy.
Lục Hồng Huấn lấy từ Bao Tay Trữ Vật ra một mớ tài liệu giấy và một laptop xịn sò.
Gã nói “Ngũ Đại Quốc Vệ và cả Quách Phong điều từng yêu cầu cậu về phe của họ khi tham gia thám hiểm di tích Out Planet vào hơn một năm tới.
Trước đây cậu cũng từ họ lấy được giới thiệu sơ sài về nó.
Còn đây là tài liệu giới thiệu chi tiết tôi đàm phán được từ Quách Phong và nhờ đại tá Khá xin từ Ngũ Đại Quốc Vệ.
Không phải cậu đang bị di chứng của cái Ma Hóa gì đó khiến cho chiến lực thụt lùi cả trăm lần sao? chuyến thám hiểm Out Planet này có thể có hy vọng cho cậu chữa lành nó đấy.
Vì vậy tôi muốn bàn với cậu những chuẩn bị cho hơn một năm sau đi cùng họ vào trong đó.”
“Thật sao? di tích này có gì mà thần kỳ vậy? Nghe nói tất cả các gia tộc tu tiên điều tham gia thám hiểm nó và còn chiếm làm của riêng mấy trăm năm rồi.
Bất kể người thường hay ai khác mà mò tới điều bị đuổi đi.
Thậm chí họ còn cạnh tranh đổ máu.
Nó có gì tốt? Không lẽ trong đó có thứ gì dành cho giới tu sĩ sao?” Nhiễm Nam ngạc nhiên.
“Cậu đoán đúng.
Out Planet là tên gọi do giới tu sĩ đặt cho.
Mặt dù cổng vào của nó ở sâu dưới biển nhưng không gian bên trong cực kỳ lớn.
Đến nay các gia tộc tu tiên chỉ mới khám phá được không đến 10 phần trăm.
Nó là một di tích cực lớn của một bộ tộc tu tiên gọi là Thần Sư tộc cực kỳ hùng mạnh nào đó để lại.
Bên trong không chỉ có công pháp tu luyện mà còn có trang bị pháp khí, đan dược, phù chú, trận pháp, con rối, nhà cửa, tòa tháp, tượng phật, vô số thứ thần kỳ mà bộ tộc đó để lại.
Với cấp độ như vậy.
Nói không chừng sẽ có kỳ vật nào đó giúp cậu chữa trị di chứng của Ma Hóa.”
“Cái gì? Thần Sư tộc?”
“Sao? Cậu biết tộc này à?”
“À…” Nhiễm Nam quá đỗi ngạc nhiên bèn kể lại những chuyện xảy ra trên Mặt Trăng cho Lục Hồng Huấn nghe.
Dường như trong quá khứ xa xưa, Trái Đất, không, cả cái dãy thiên hà Milky Way từng là lãnh địa của tộc này vậy.
Nhưng bây giờ họ đã đi đâu? Sao chỉ còn lại những di tích hoang vắng?
“Chuyện này để sau này tìm hiểu cũng không muộn.
Đây là tài liệu cùng laptop