Thạch Hoàng chạy trốn.
Chỗ đầu tiên hắn nghĩ tới là học viên, nơi Pain làm tổ.
Và hắn quả thật chạy về đó.
Lục Hồng Huấn không hề có chủ đích tìm tới Thạch Hoàng.
Nhờ Hắc Vận trốn trong Bao Tay Trữ Vật với ý nghĩ bất kể cuối cùng nó vào tay tổ chức nào thì điều sẽ thu thập bằng chứng chứng minh tổ chức này đối nghịch với Tà.
Dùng bằng chứng này để chèn ép tổ chức này làm gương.
Ai bảo cuối cùng Thạch Hoàng là kẻ thành công cướp lấy Bao Tay Trữ Vật đó làm chi.
Cũng nhờ đó Lục Hồng Huấn và Nhiễm Nam biết được cái vòi bạch tuộc xấu xa của Pain lớn mạnh đến thế nào.
Tăng thêm một mục đích nữa khiến Nhiễm Nam phải đến X-Gen.
Đó là tìm kiếm Thạch Hoàng để trừng trị trả đũa.
Nhiễm Nam tuy nói có thế lực nhỏ trong tay nhưng bỏ xó không quan tâm, là một người không quá để ý sự đời, miệng đời hay dã tâm gì to lớn.
Thế nhưng tính cu cậu lại khá thù dai.
Thạch Hoàng đã dám thò tay vào đụng chạm tới mình thì phải cho hắn một bài học mới hả dạ.
Sau khi đến X-Gen, Nhiễm Nam nhất quyết là sẽ không bỏ qua cho Thạch Hoàng.
Thậm chí là thông qua hồn lực cảm quan Nhiễm Nam luôn luôn từ xa quan sát bất kỳ ai ra vào học viện.
Dùng nhìn trộm theo dõi tất cả mọi người để đảm bảo không để lọt Thạch Hoàng trốn đi.
Trong học viện mơ hồ có trường tinh thần lực mạnh mẽ quấy nhiễu nên Nhiễm Nam không thể quan sát bên trong nhưng phạm vi cách mấy ngàn mét xung quanh đều đã bị Nhiễm Nam nhìn chằm chằm từ lâu.
Nhưng đó là chuyện ngày sau.
Hiện tại lại nói đến cuộc chạm trán của Thạch Hoàng và Hắc Vận.
Cơ quan bẫy rập đè xuống, nóc nhà chạm vào nền nhà, đè bẹp bất cứ thứ gì bên trong.
Hắc Vận nhìn nó sập xuống mà cười lạnh.
Mắt lạnh liếc nhìn Bạch Tiểu Thuần rồi bản thân biến thành bãi nước chảy nhanh vào lối tẩu thoát của Thạch Hoàng.
Còn tên tu sĩ kia… Cũng không chết.
Mặt dù cái bẫy rất dày và nặng nhưng đối với tu sĩ cấp 50 như Tiểu Thuần thì phản ứng vẫn đủ nhanh để tránh đi dễ dàng.
Tên này vung tay tạo ra một cái phép thuật hệ kim, đâm phá một cái lỗ trên nền nhà rồi xoáy tròn đào một đường hầm nhỏ, từ đó thoát đi.
Sau khi ra khỏi khu biệt phủ của Thạch Hoàng.
Bạch Tiểu Thuần liền nhanh chóng chạy đi cảnh báo cho chủ tịch nước về mối họa Thạch Hoàng.
Tuy tên này không phải phe phái nào nhưng muốn trả thù Thạch Hoàng.
Gia tộc của gã đang bận rộn chuẩn bị cho việc di tích Out Planet, muốn phục thù chỉ có thể nhờ vào tay của tu sĩ cấp cao đang bảo vệ chủ tịch nước mà thôi.
Hắc Vận ung dung theo sau Thạch Hoàng mà tên đó không hề hay biết gì.
‘Hừm, không vội ra tay, nếu theo dõi hắn và bắt được luôn cái kẻ tên Pain gì đó thì càng tốt.
Công lớn như vậy thì Nhiễm Nam chắc sẽ không chống đối việc mình và Nhã Hân ở cạnh nhau nữa.
Chỉ có đi theo cô bé kỳ lạ này ta mới có nhiều năng lượng cảm xúc để hấp thu.
Mau chóng phục hồi lại thực lực của mình.’
Thạch Hoàng rời khỏi mật đạo liền dậm mạnh chân một phát đạp sập ngọn đồi nhỏ, sập luôn đường hầm.
Hắn nhún nhảy mạnh một phát lên tới độ cao 3000 mét rồi bắt đầu bay đi lên tầng trời cao hơn nữa.
“Mẹ kiếp.
Tên Tà này đúng là khó chiếm tiện nghi” Thạch Hoàng liếc mắt nhìn lại sau lưng để kiểm tra xem Hắc Vận có đuổi theo không.
Với tính cách cẩn thận quá đáng của mình.
Hắn vừa thấy chuyện không ổn liền lựa chọn bỏ chạy đầu tiên mà không phải là đối đầu chiến đấu.
‘Lần này thật bất cẩn.
Mặc dù đã cẩn thận theo dõi để xem tên Tà có chết không mới quyết định xử lý cái bao tay.
Thậm chí lúc đi cướp bao tay còn dùng nhân dạng khác để tránh bị tra xét chân thân.
Không ngờ lại có kẻ sống được trong bao tay thần kỳ.
Cái tên Chân Tâm khốn kiếp đó lần trước không phải nói vật này chỉ chứa vật không có sinh mệnh sao? Tên quái nhân kia làm sao hít thở mà sống trong đó được chứ? Khốn kiếp quá, hại ta phải bỏ qua việc tiếp tục thao túng chính phủ X’
‘Hừ, nếu dám đuổi theo ta tới đó thì cho ngươi biết tay.
Không chừng ta còn mang về cho đại nhân Pain một thuộc hạ mạnh mẽ để chuộc tôi tắt trách lần này ấy chứ.
Ha ha’
Thạch Hoàng không phát hiện Hắc Vận đuổi theo nhưng hắn vẫn quyết định chạy thẳng về hang ổ của Pain, nơi đó có kẻ mà hắn sùng bái, ở đó là nơi an toàn nhất lúc này trong suy nghĩ của hắn.
Hắc Vận không phải là trắng trợn đuổi theo mà là ẩn nấp dưới bóng cây đa già và dùng hồn lực cảm quan để theo dõi chấn động không khí mà Thạch Hoàng để lại khi bay nhanh.
Dựa theo đó để biết được hang ổ mà tên này muốn chạy tới.
Tên ngoài hành tinh này cũng không muốn bất cẩn lộ mặt hay đi vào phạm vi thế lực kẻ địch mà không có đề phòng gì.
Thạch Hoàng một khi bỏ chạy thì dĩ nhiên phải chạy đến chỗ an toàn.
Mà chỗ an toàn cho kẻ địch thì dĩ nhiên có gì đó nguy hiểm cho mình.
Theo quy tắc cẩn thận an toàn, Hắc Vận quyết định xác định nơi ẩn náu của Thạch Hoàng trước rồi mới cân nhắc xem tấn công vào như thế nào.
Không cần vội vã đuổi theo rồi mắc công trúng bẫy này nọ.
Thạch Hoàng bay thẳng lên tầng trời thật cao.
Bay thẳng về phía một bóng dáng lâu đài bay cổ kính khổng lồ nằm trên một đảo kim loại sơn đen ẩn hiện trong mây.
Hắn đảo một vòng cung tránh đi cái cổng lớn của lâu đài có tấm biển theo kiểu gothic.
Trên tấm biển có dòng chữ “X-Gen Academy” cũ kỹ nhưng chắc chắn được khắc nổi bằng đá.
Từ một cánh cửa nhỏ bí ẩn phía lưng lâu đài, Thạch Hoàng quẹt thẻ, quẹt dấu vân tay, quét móng mắt cực nhanh cùng lúc rồi cửa mở, đi vào trong.
Ít lâu sau, Hắc Vận trong hình dạng cô bé 15 tuổi bay lơ lửng tiếp cận cách lâu đài bí ẩn X-Gen nọ khoảng 4000 ngàn mét liền dừng lại.
Hắn không dám tiến lên thêm chút nào.
Khi Hắc Vận đến khoảng cách này thì ngọn tháp cao nhất ở chính giữa lâu đài bay khổng lồ liền phát ra ánh sáng đỏ.
Ngay khi tòa tháp phát ra ánh sáng cảnh báo thì một luồng tinh thần lực cực mạnh quét ra toàn phương vị với phạm vi cực rộng.
Không thể nào ngờ tinh thần lực lại có thể thoát ly cơ thể mà quét hình như là hồn lực như vậy.
Hắc Vận nhận ra liền thấy khó hiểu và hơi lo lắng.
Tinh thần lực vốn khác với hồn lực.
Hồn lực có thể thoát ly cơ thể nhưng tinh thần lực thì không.
Sống và tiếp xúc với loài người một thời gian đã giúp Hắc Vận mặc định nhận ra chuyện này.
Vậy mà bây giờ… luồng tinh thần lực kia không chỉ phóng ra ngoài mà còn là phạm vi rộng, và còn áp lực cực mạnh nó tạo ra nữa… Chứng tỏ bên trong X-Gen có người hoặc vật có sức mạnh tinh thần lực đủ để nghiền ép tu sĩ ở phương diện tinh thần nếu chịu trả giá cao.
Luồng tinh thần lực đó mạnh tới nổi gần như biến thành thực chất, hóa thành một luồng màu trắng sữa bán trong suốt.
Nó quét qua khiến Hắc Vận sửng sốt, linh hồn run rẩy.
Trong mắt Hắc Vận nhà chúng ta dường như trước mặt là một hung vật dữ tợn nào đó đang nhe nanh múa vuốt.
Chỉ cần dám đi vào gần hơn 1 centimet nữa thôi sẽ bị con quái vật đó nhai sống không nhả xương.
Một kẻ vốn có linh hồn trên cấp 500 trong quá khứ, bây giờ đang trọng thương từ từ khôi phục lại.
Ít ra hiện cũng tương đương cấp 120 rồi vậy mà Hắc Vận chỉ cảm nhận sơ luồng tinh thần lực kia thôi đã cảm thấy hãi hùng khiếp vía không thôi.
Hắc Vận lùi lại.
Loài Sơ như hắn vốn không có tuyến mồ hôi như loài người ấy vậy mà lúc này vẫn chảy mồ hôi lạnh ròng ròng.
“Thôi kệ.
Đi tới cực kỳ nguy hiểm.
Về thôi.
Nói lại cho Lục Hồng Huấn biết nơi tên Thạch Hoàng đó ẩn náu rồi để Lục Hồng Huấn và Nhiễm Nam tự lo đi.”
Hắc Vận quyết định chủ ý xong liền xoay người bỏ đi.
Hắn lướt về Việt Nam.
Đang tìm một nơi sơn thanh thủy tú cảnh đẹp vô ngần để mở cổng Thời Không Giới để đi vào.
“Í… xinh đẹp quá”
Khóe mắt lướt qua bóng dáng một cô bé cực kỳ xinh đẹp.
Hắc Vận liền hóa thân thành một chàng soái ca.
Từ trong Bao Tay Trữ Vật lấy ra một chiếc xe hơi thể thao hào nhoáng rồi lái nó chặn cô bé lại, giả bộ hỏi đường rồi làm quen.
Mấy ngày sau đó tên này dụ cô bé lên giường và mây mưa.
Quất con người ta tơi bời và hấp thụ năng lượng cảm xúc lên đỉnh của nàng ta xong liền mất tích.
Quất ngựa truy phong bỏ đi tỉnh khác tiếp tục tìm những cô gái xinh đẹp dễ dụ và thực hiện lại trò sở khanh này.
Việc về báo cáo lại cho Lục Hồng Huấn quên béng luôn.
Mấy cô gái bị hắn dụ cho sình bụng không ít.
Có người quyết giữ con lại, chín tháng mười ngày sau làm mẹ đơn thân.
Còn Hắc Vận, hắn gần như chẳng còn nhớ gì tới họ.
Cứ thế tên này gieo rắc không biết bao nhiêu là nghiệt duyên, tạo ra những đứa con không cha.
Đến khi Lục Hồng Huấn không chờ được phải gọi Xuyên Giới Liên để hỏi kết quả thì tên này mới báo lại những gì đã xảy ra cho anh ta.
“Hắc Vận này…” Giọng Lục Hồng Huấn sau khi hỏi thăm kết quả xong liền thay đổi kỳ lạ khiến Hắc Vận ngạc nhiên, cảm thấy khó hiểu.
“Trước khi trả lại mớ bom nhiệt hạch cho Nhiễm Nam.
Hắc Vận… à… ùm….
Cậu diếm lại khoảng 1 đến hai quả bom cho tôi được chứ?”
“...”
---[1]---
Trở lại thời điểm hiện tại.
“Như vậy tên Thạch Hoàng đó có liên quan đến Pain.
Hừ.
Trốn đến X-Gen ư.
Vậy được.
Sắp tới tôi đến X-Gen như lời Pain mời nhập học, nhân tiện sẽ xử lý tên này luôn.” Nhiễm Nam hừ mũi, căm tức nói.
Cậu ta không tức Thạch Hoàng lần này tham gia vào trận chiến ở Sài Gòn.
Cậu ta tức là tên Thạch Hoàng này là chủ mưu trong trận tập kích ở sinh nhật Dạ.
‘Hơn nữa trước đây khi được thư mời nhập học của Pain, vì lo lắng thực lực không đủ cùng với muốn tìm hiểu rõ hơn một chút đối thủ tiềm năng nên chưa đến học viện ngay.
Nhưng bây giờ thì khác.
Không chỉ linh hồn thăng cấp mạnh mẽ mà còn sáng tạo ra kỹ năng mạnh mẽ như Thánh Hóa.
Cũng nên đến lúc xem thử tên Pain này có âm mưu gì rồi.
Hy vọng hắn có thể cung cấp cho mình tin tức nơi Ni đang bị giam giữ.’ Nhiễm Nam vuốt cằm suy tư.
Chỉ nghe Lục Hồng Huấn lên tiếng “Phải rồi.
Lúc đó cậu dùng thần khí đưa Xuyên Giới Liên lên cao để ghi hình quan sát toàn bộ Châu Á.
Những Xuyên Giới Liên thứ cấp khác thì quay hình ở khắp thế giới để có thể theo dõi tung tích Chân Tâm.
Về sau tên này chạy tới Mặt Trăng tấn công cậu rồi từ đó tới giờ vẫn không có tung tích gì sao?”
“Ừ.
Dù sao cũng không phải là mỗi tất đất điều bị quay hình quan sát nên cũng không tránh được có góc khuất.
Không chừng tên khốn này may mắn đi vào Trái Đất từ một vị trí nào đó không bị quay trúng.
Mà không phải anh nói thành lập học viện tu tiên là một chiêu để tìm Chân Tâm sao? Rốt cuộc là thế nào?”
“Đợi học viện xây dựng xong cậu sẽ biết.
Nếu thương thế ổn định rồi thì đã đến lúc cho thế giới biết Tà không dễ trêu chọc rồi.” Lục Hồng Huấn nhắc nhở rồi rời đi.
Hắn ta cần đi gặp cao tầng chính phủ trong nước để đàm phán một việc.
Chính là chơi xỏ cái quốc gia mà Thạch Hoàng đã lợi dụng kia.
“Hừm… ” Nhiễm Nam nhìn theo bóng Lục Hồng Huấn rời khỏi Thời Không Giới mà trầm ngâm.
“Nhiễm Nam…” Nguyệt Dạ quay trở lại.
Phía sau xa xa Hoa và Nhượng đang bay tới.
“???” Nhiễm Nam nhìn Dạ đang ngượng hai tay vò lấy nhau mà thắc mắc.
Cái cô nàng thích ganh đua này, sao ấy nhỉ?
“Lúc trước Meow Meow nói ấy… Anh ổn định thương thế rồi thì… thì…”
Nhiễm Nam cầm lấy hai bàn tay Dạ âu yếm, mắt nhìn thẳng vào khiến nàng đỏ hồng đôi má quay mặt đi.
“Em có chuyện gì cứ nói với anh đừng ngại.
Vợ chồng già chúng mình đừng xa cách như vậy.
Anh sẵn sàng giúp em.
Sao, có chuyện gì? Nói anh nghe nào” Nhiễm Nam thủ thỉ đầm ấm vào tai cô nàng.
“Chị Meow Meow nói với Niệm ấy… Giờ anh ổn định thương thế rồi thì… Em làm với anh trước nha.
Niệm sau nha” Nguyệt Dạ truyền âm lí nhí.
Đây là lần hiếm hoi mà cô nàng không có ghen lên, còn chịu chia phần Nhiễm Nam cho Niệm.
“Hả? cái gì mà anh ổn định thương thế thì làm trước làm sau? Em đang nói gì đấy”
“Nhiễm Nam đáng ghét.
Người ta nói chuyện làm chuyện phòng t…” Dạ cáu lên, nhéo eo Nhiễm Nam rõ mạnh.
“Ai da…” Nhiễm Nam vội tránh, sau nhéo đau dữ vậy “Rồi rồi.
Anh hiểu rồi.
Có cần nhéo đau vậy không?”
“Hứ.
Anh là mệnh tu mà cũng biết đau hả”
“Chậc.
Anh tu mệnh chứ có tu thành cục đá đâu mà không biết đau.
Tý xong chuyện xem anh lấy cây côn gia pháp ra cho em biết thế nào là quy củ.” Nhiễm Nam truyền âm xong liền giả bộ đứng đắn, tiên phong đạo cốt với cái bụng bự nhìn Hoa và Nhượng đang bay tới.
‘Không biết lúc nào mới gặp lại cái tên trong Sổ Ước kia.
Lúc đó phải bắt hắn trả lời rõ ràng vụ mình không ốm lại được mới được.
Mấy cô vợ mình cũng cần một anh chồng soái ca nha.’
“Nhiễm Nam.
Mi vứt Sổ Ước trong Thời Không Giới làm gì? Nên mang theo Sổ Ước đi.
Mi có để ý Chân Tâm không? Hắn đã mấy lần dùng một thứ như cuốn sổ để đỡ đòn chí mạng rồi.
Ta nghĩ Sổ Ước thần kỳ như vậy hẳn cũng có thể xem như là vật đỡ đạn đấy” trong đầu Nhiễm Nam toát ra tiếng của Tà Nam rồi sao đó im lặng.
“Hừ… Không cần ngươi quan tâm.” Nhiễm Nam hừ lạnh.
Sau trận chiến với Khô Đạo Sư.
Nhiễm Nam cũng đã có ý định như vậy rồi.
Chân Tâm bị mình gài bẫy vậy mà không chết cũng chính là nhờ thứ đó đỡ đòn của Cảnh Vệ.
Chẳng lẽ Sổ Ước của mình lại thua cái sổ nát kia của Chân Tâm sao?
‘Tên khốn Tà Nam này… có gì đó không đúng lắm’ Nhiễm Nam chợt nghĩ.
‘Mình vì muốn chắc ăn không bị lọt vào khống chế của Pain nên đáp ứng Lục Hồng Huấn chuẩn bị kỹ càng mới đi học viện.
Nhưng còn Tà Nam… Không phải hắn ám ảnh với việc an toàn của Ni còn hơn cả mình sao? Vậy mà không thấy tên này hối mình mau đến X-Gen để hỏi tin tức từ Pain.
Tên này liệu có khi nào biểu hiện bên ngoài chỉ là giả dối không nhỉ? Nguồn gốc của hắn cũng thật khả nghi… Nhất là hắn có thể đọc suy nghĩ của mình vậy mà nãy giờ chẳng phản ứng gì? Là tạm thời không chú ý hay là đánh trống lảng giả vờ không biết?’
Nhiễm Nam nghĩ ngợi linh tinh chốc lát đã thấy Hoa và Nhượng đến nơi.
Ánh mắt Quách Thị Hoa hết từ Dạ lại chuyển lên Nhiễm Nam rồi chuyển lại Dạ.
Ánh nhìn săm soi.
Làm sao đấy? Sao Dạ lại đỏ mặt vậy.
“Hoa và cả cô… chị Nhượng nữa” Nhiễm Nam cảm thấy ngượng mồm, chẳng biết xưng hô bà cô Nhượng này thế nào.
Về vai vế thì Nhượng là bà nội của Hoa nhưng nàng ta lại trẻ và là vợ của thuộc hạ mình.
Gọi thế nào cũng cảm thấy sai sai.
“Ha ha.
Sao vậy, gặp bà nội bên vợ sao không chào hỏi đàng hoàng? Xem ra cậu là tên thiếu giáo dục, không biết kính trên nhường dưới, không biết đối nhân xử thế nhỉ? Nội việc cướp tiểu thư nhà người ta về làm vợ mà chẳng có chút hiếu kính nào với cha hay mẹ vợ là đủ thấy rồi nha, nói gì tới tôi còn là vai trên của cha mẹ vợ, là bà nội vợ.” Nhượng cười nói.
Cô cũng là người chẳng quan tâm gì đến lễ nghĩa giáo hóa.
“Hùm hừm… Hoa, em kể xem hai người sao lại yếu đi như vậy” Nhiễm Nam đánh trống lảng.
Hoa nghe hỏi liền không xăm soi Dạ nữa.
Cô bắt đầu kể lý do.
Hoa và Nhượng điều từng sử dụng thuốc kích thích dị năng bản chợ đen.
Trong thời gian ngắn thì nó khiến dị năng mạnh lên nhưng bù lại sức sống bị rút đi khiến tuổi thọ giảm mạnh.
Meow Meow từng lấy được thuốc phục hồi sinh cơ trên người gã nấm nhưng chỉ có một phần.
Lục Hồng Huấn cũng tìm hiểu từ giới dị nhân mà biết được tác dụng của thuốc phục hồi sinh cơ là để chữa trị sau khi dùng thuốc kích thích dị năng.
Bởi vì học viện X-Gen không chịu bán ra thuốc phục hồi sinh cơ khi cảm thấy Lục Hồng Huấn không đáng giá quan hệ.
Nhờ Quách Gia mua thì Lục Hồng Huấn không muốn do sẽ để lộ chuyện xấu trong nhà.
Hơn nữa Quách Phong cưng Hoa như cưng trứng.
Nếu mà để lão biết Hoa bị như vậy chỉ sợ tương lai khi Nhiễm Nam cùng đi vào Out Planet sẽ bị lão thừa dịp trả thù.
Ngoài ra khi Nhiễm Nam về có thể danh chính ngôn thuận đi vào X-Gen nên cũng không quá gấp.
Lục Hồng Huấn quyết định tạm thời lấy phần thuốc chỉ có một phần nói trên chia hai cho Hoa và Nhượng mỗi người một nửa.
Thuốc vào, sinh cơ khôi phục không ít, lấy lại tuổi thọ nhưng tác dụng phụ của thuốc khôi phục sinh cơ cũng thể hiện ra.
Đó là làm suy yếu dị năng của người phục dụng trong một thời gian nhất định.
Thời gian này dài ngắn thì tùy cơ địa mỗi người.
Ngắn nhất cũng nửa năm mà dài nhất cũng là 2 năm theo thời gian bên ngoài.
Khi ở trong Thời Không Giới không hiểu sau không bị tính.
Cho nên tới giờ Hoa và Nhượng điều vẫn còn bị suy yếu dị năng như một dị nhân cấp khởi đầu vậy.
“Em trở thành dị nhân cấp 10 rồi.
Còn bà nội 2 của em thì biến thành dị nhân cấp 5.
Hic, bị yếu như vậy làm người ta không dám ra ngoài bắt tội phạm luôn.
Hai tháng này toàn trốn trong Thời Không Giới.
Hai tháng đó biến thành hơn 40 năm trong này đó.
Chán muốn chết.
Vì ra ngoài thiếu vị trí tấn công chính là em nên biệt đội Miu Miu cũng gác kiếm hai tháng nay luôn…” Hoa tố khổ.
“Tốt quá” Nhiễm Nam thốt lên vui vẻ.
Nghe thế nấm lùn Quách Thị Hoa liền xụ mặt xuống “Người ta chán muốn chết, dễ bị ăn hiếp.
Anh thấy tốt chỗ nào hả?”
“Em hiểu lầm ý anh rồi.
Trước đây anh không thể giúp em bắt đầu tu luyện là vì sợ dị năng cấp cao của em xung đột với công pháp sẽ khiến tẩu hỏa nhập ma mà chết.
Nhưng giờ dị năng của em yếu như vậy thì anh có thể từ từ dùng mệnh lực ngăn cản xung đột, giúp em bắt đầu tu luyện được rồi.
Sau khi tu luyện, sức sống của cơ thể sẽ được năng lực tu sĩ bồi bổ kéo dài tuổi thọ, không cần sợ hết thọ chết sớm do dị năng nữa”
“A… tốt quá.
Như vậy em có thể tu thành tiên, trường sinh và không sợ chết già rồi”
Nhượng nghe vậy cũng sáng mắt lên.
Cô cũng muốn tu luyện.
Nhìn thấy Lục Hồng Huấn ngày càng trẻ khỏe mà cô cảm thấy lo lắng không thôi.
Cô sợ một ngày nào đó mình già đi và chết mà anh ta vẫn trẻ măng đầy sức sống thì… Cô không dám tưởng tượng mình phải làm sao để đối mặt với tình huống như vậy.
Không đợi Nhượng thấy khó mở lời.
Nhiễm Nam đã lên tiếng “Cho nên nếu bây giờ có cách giúp dị nhân cao cấp bắt đầu tu luyện.
Anh định sẽ giúp tất cả người bên mình có nhu cầu muốn tu tiên.
Tuy nhiên phải đợi anh đến X-Gen đã thì mới có thể tìm mua mấy loại thuốc như em nói.
Tạm thời giúp em với cô… chị Nhượng trước.
Thế nào… chị có muốn tu tiên không?”
“Cảm ơn” Nhượng chân thành nói.
Dạ thấy không có chuyện của mình nên nháy mắt mấy cái với Nhiễm Nam rồi tung tăng bỏ đi.
Cô nàng muốn đi tắm rửa, trang điểm rồi nằm đợi cho ráo nước chờ Nhiễm Nam…
Nhiễm Nam nhìn theo bóng mông nàng ta ra khỏi Thời Không Giới mà buồn cười.
Đến cả lên giường cùng chồng cũng muốn giành nhau với Niệm, thật là…
“Được rồi.
Để em về kho tìm xem có công pháp nào phù hợp với thuộc tính dị năng của hai người không.
Nếu không có thì chỉ có