Để hình dung về mối quan hệ của Từ Tuấn Vỹ và Mạc Nhiên Nhiên có thể nói là trong ngọt có đắng, yêu nhau lắm cắn nhau đau. Từ Tuấn Vỹ không giống như những người con trai khác, anh không hay nói những lời đường mật, cách đối xử với cô cũng thô lỗ, nhưng chỉ một mình anh được phép làm như vậy.
Mạc Nhiên Nhiên đã quá quen với cách Từ Tuấn Vỹ hành xử với cô nhưng chưa bao giờ bị anh đánh đến phát khóc. Bị đá ngã lên giường, Mạc Nhiên Nhiên không nhịn mà đứng bật dậy đánh trả anh, còn chưa kịp trả thù cái nào đã bị anh giữ hai cổ tay khống chế, dùng chân đá vào bắp đùi cô với thái độ phấn khích.
"Hai cái đứa lại đánh nhau à?" Mẹ Mạc Nhiên Nhiên từ ngoài vào cất quần áo sạch đã phơi khô vào tủ, nhìn cảnh hỗn chiến của con gái và Từ Tuấn Vỹ đến mức quen mắt. Cất xong đồ mẹ Mạc Nhiên Nhiên đi ra ngoài, mặc kệ cho hai đứa trẻ đang đấm đá nhau kia.
Ngay khi cánh cửa phòng vừa khép lại, Từ Tuấn Vỹ lập tức nhấn Mạc Nhiên Nhiên xuống giường trong sự ngỡ ngàng của cô. Còn chưa kịp làm gì đã bị cô mắng cho một trận: "Mới sáng ra anh đã treo ngược thân rồi à?"
"Em nghĩ gì vậy?" Từ Tuấn Vỹ bình thản hỏi ngược lại, dáng vẻ không hề giống sắp làm chuyện đen tối. Mạc Nhiên Nhiên vừa thu người ngại ngùng, anh liền tiếp lời: "Sáng dậy anh có đọc một bài báo về sức khỏe phái nữ, anh chỉ muốn theo đó kiểm tra em có khỏe mạnh không"
Mạc Nhiên Nhiên ngạc nhiên lẫn cảm động, không nghĩ Từ Tuấn Vỹ lại luôn lo lắng cho cô từng chút một, ngay chính bản thân cô cũng chưa từng đọc những bài báo về sức khỏe để tự chăm sóc cho chính mình.
"Nhưng mà... bài báo đó viết về gì?"
Khóe môi Từ Tuấn Vỹ cong nhẹ, biểu cảm dần hiện lên sự gian tà, anh thong thả đáp: "Ung thư v*"
Nước mắt cảm động chưa kịp chảy ra đã cạn sạch, Mạc Nhiên Nhiên nghi hoặc hỏi: "Vậy anh kiểm tra bằng cách nào?"
"B*p" Từ Tuấn Vỹ thong thả đáp.
Ngay lập tức Mạc Nhiên Nhiên vòng tay qua sau gáy Từ Tuấn Vỹ quật mạnh anh nằm xuống giường, cùng lúc đó cô ngồi thẳng lên đánh anh không nương tay cho hả cơn tức. Từ Tuấn Vỹ trước sự phẫn nộ của Mạc Nhiên Nhiên chỉ còn có thể cắn răng cam chịu.
Buổi trưa ở nhà Mạc Nhiên Nhiên chỉ có Từ Tuấn Vỹ, cô và mẹ cô cùng nhau ăn cơm. Trên bàn ăn, mẹ cô tâm trạng hào hứng vừa ngồi xuống đã vội vào thẳng chủ đề cần nói.
"Nhiên Nhiên, mẹ mới biết chàng trai này nhìn cũng bảnh bao sáng láng lắm, ông chủ của một quán lẩu khá lớn, mẹ làm mai cho con nhé?"
Mạc Nhiên Nhiên lén đưa mắt liếc nhìn Từ Tuấn Vỹ ngồi phía đối diện, anh vẫn cong môi cười trêu tức cô như mọi khi, không hề có động thái khác thường nào khác. Mạc Nhiên Nhiên thở dài, lơ đễnh trả lời câu hỏi của mẹ: "Mẹ đừng nhìn vào vẻ ngoài mà bỏ quên mặt trái, điều kiện người ta tốt như vậy thì thèm nhìn đến con gái mẹ à"
"Không sao" Mẹ Mạc Nhiên Nhiên buông đũa trong tay xuống, lay cánh tay cô với tâm tình phấn khích: "Mẹ tìm hiểu kỹ rồi, ngoài việc người