Quay qua quay lại đã hết một buổi sáng, buổi trưa mọi người cùng tập trung ở bàn lớn bên cạnh khu làm việc chính ăn cơm.
Ngồi vào bàn, Hân Như tranh chổ Bụng To để ngồi cạnh Mạc Nhiên Nhiên, cố tình bày ra những hộp đựng đầy đồ ăn bắt mắt ra ngay trước mặt cô.
"Chị Nhiên, những cái này là em cố tình chuẩn bị cho chị, hôm nay chị phải ăn hết đó"
Ngoại trừ Hân Như, Mạc Nhiên Nhiên cứng nhắc cùng những người còn lại xoay đầu dồn ánh nhìn về Từ Tuấn Vỹ đang khó chịu ra mặt. Mạc Nhiên Nhiên cười gượng gạo, lịch sự cảm ơn tấm lòng của Hân Như.
"Hân Như, sau này em đừng làm vậy nữa, sẽ rất vất vả cho em"
"Không đâu" Hân Như lên giọng khẳng định, dáng vẻ vô cùng hứng khởi: "Bắt em cả đời nấu ăn cho chị còn được mà"
Không khí chợt yên lặng bất thường, Sách Mục ngay khi phát hiện Từ Tuấn Vỹ trừng mắt ra dấu, anh vội đứng bật dậy kéo Hân Như ra chổ khác.
"Hân Như, em để cho Nhiên Nhiên ăn đi, đừng phá nữa"
"Em phá khi nào chứ" Hân Như bị lôi đi bất bình phản bác, vùng vẫy thoát khỏi tay Sách Mục, trong lúc giằng co buộc miệng nói: "Chị Nhiên cũng biết em thích chị ấy mà"
Sách Mục bất động không dám động đậy, con ngươi từ từ chuyển sang về phía Từ Tuấn Vỹ, chuyện Hân Như là LGBT chưa ai biết, nếu để Từ Tuấn Vỹ biết thì Sách Mục chắc chắn cũng bị Hân Như làm cho ăn vạ lây. Trước khi để sự việc trôi đi quá xa, Sách Mục vội vàng kéo Hân Như ra chổ khác.
Đến nơi chỉ còn hai anh em, Hân Như nhăn nhó bất mãn sau khi được Sách Mục buông ra: "Anh, anh làm sao vậy?"
"Em bị điên rồi sao, trước mặt Từ Tuấn Vỹ lại đi nói thích bạn gái người ta" Sách Mục hạ thấp giọng trách mắng.
"Thì sao chứ, chị Nhiên cũng biết em là LGBT, chị ấy nói chị ấy cũng có thể vừa thích con trai vừa thích con gái kia mà"
"Vấn đề không nằm ở chổ đó, Nhiên Nhiên hiện tại là bạn gái của Tuấn Vỹ, Tuấn Vỹ lại là sếp của anh và em, chưa kể Tuấn Vỹ giữ Nhiên Nhiên như giữ báu vật, nó mà điên lên thì giết luôn cả anh không chừng" Sách Mục kiên nhẫn giải thích đầu đuôi, Hân Như là do anh giới thiệu đến làm việc, nhỡ ngày nào đó em gái anh cướp Mạc Nhiên Nhiên từ tay Từ Tuấn Vỹ thì đời anh xem như xong.
"Nhưng em thật sự rất thích chị Nhiên Nhiên" Hân Như không vui ra sức biểu tình.
"Làm ơn đi chị hai của tôi ơi, tỉnh táo lại, anh sẽ giới thiệu cho em người khác có được chưa?"
Hân Như mặt mày cau có đứng dựa vào cửa sổ, nghi hoặc hỏi: "Có giống chị Nhiên không? Em chỉ thích con gái hiền lành, biết quan tâm người yêu như chị Nhiên thôi"
"Biết rồi, nhất định sẽ tìm người giống yêu cầu, được chưa?" Sách Mục mất kiên nhẫn gật đầu lia lịa hứa.
Sau khi Sách Mục đưa Hân Như đi khỏi, Từ Tuấn Vỹ không đợi liền hỏi thẳng: "Em nói thích Hân Như?"
Đối diện với gương mặt tỏa dày đặc sát khí của Từ Tuấn Vỹ, Mạc Nhiên Nhiên lặng lẽ nuốt nước bọt trong căng thẳng, thật lòng giải thích: "Anh cũng biết em không có em gái... cho nên..."
"Em đang thách thức sự nhẫn nại của anh à? Từ giờ