Đế Khâm muốn cho lão giả họ Ngô kia đi vào để chữa thương cho Tiêu Nhất Thiên và Tô Tử Lam.
Mà Tô Tử Lam đã tỉnh lại!
Lại còn dùng một viên đá vụn để đáp lại.
Một viên đá.
Bốn mạng người.
Trong đó còn bao gồm lão giả họ Ngô và cao thủ viên mãn cảnh.
Đây không chỉ là câu trả lời của Tô Tử Lam, đồng thời cũng là khiêu khích và đe dọa không chút nào che dấu.
Không sợ chết thì tới đây đi. "Này..." "Này này này.."
Đám người Đế Khâm hai mặt nhìn nhau, trái tim chợt run rẩy, lặng lẽ nuốt nước miếng, mồ hôi lạnh sau lưng nhanh chóng làm ướt quần áo bọn họ.
Mẹ nó.
Mẹ nó.
Mẹ mẹ mẹ nó.
Trong lòng mọi người đều cuồn cuộn sóng to gió lớn, quả thực không thể tin vào hai mắt của mình. Cũng không dám tin lỗ tai mình.
Đó là giọng của Tô Tử Lam sao?
Sao có thể chứ.
Sao có thể như vậy được.
Kẻ ngu cũng nhìn ra được vết thương của Tô Tử Lam còn nghiêm trọng hơn Tiêu Nhất Thiên, cho dù may mắn chưa chết cũng tuyệt đối không thể nào có sức chiến đấu tiếp.
Cô là quái vật sao?
Bị thương thành như vậy rồi mà còn có thể khủng bố đến mức này, chỉ dựa vào một viên đá vụn đã cách không đánh chết bốn người. Nếu Đến Khâm dẫn người tùy tiện chạy vào, vậy sẽ có hậu quả gì?
Chết người!
Có phải sẽ là Đế Khâm?
Để Tiêu?
Hoặc là Đế Lăng?
Cực kỳ khiếp sợ, trong lòng đám người Đến Khâm đều đang sợ hãi, đặc biệt là Để Tiêu và Đế Lăng. May vừa rồi bị Đế Khâm và Lâm Thanh Uyển ngăn cản, không trực tiếp xung phong liều chết chạy vào.
Nếu không chỉ sợ hậu quả không dám tưởng tượng nổi.
Một chiêu.
Chỉ một chiêu này mà Tô Tử Lam đã hoàn toàn đánh mất ý muốn nhổ cỏ tận gốc của đám người Để Khâm, hoàn toàn tiêu diệt tự tin và dũng khí muốn chạy vào điện Hùng Loan của bọn họ.
Vì thế. "Cô Tô đừng hiểu lầm!"
Đế Khâm vội vàng cung kính nói: "Tôi nói tiền bối Ngô đi vào thật sự xuất phát từ lòng tốt, lo cho vết thương cô Tô và Tiêu tướng quân thôi, tuyệt đối không có suy nghĩ khác đâu." "Nếu cô Tô và Tiêu tướng quân không sao, vậy tôi cũng yên tâm rồi.."
Nói ra lời này, ngay cả Đế Khâm cũng không tin, nhưng không còn cách nào khác. Dưới tiền đề không giết chết được Tiêu Nhất Thiên và Tô Tử Lam, anh ta chỉ có thể lùi để tiến, lá mặt lá trái, chỉ hy vọng có thể hòa hoãn quan hệ hai bên.
Ít nhất không thể cuốn tính mạng mình vào đó. "Cút!"
Trong điện Hùng Loan truyền đến giọng nói lạnh băng khiển trách của Tô Tử Lam.
Cô nói đám người Để Khâm cút.
Đám người Đế Khâm giống như ăn phân, sắc mặt cực kỳ khó coi, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu khó coi.
Nhưng sau cái chết của Đế Uyên, đó là vết xe đổ rồi, bọn họ không dám lỗ mãng nữa. "Được."
Khẽ cắn môi, Đế Khâm nhịn, trầm giọng nói: "Vậy cô Tô và Tiêu tướng quân nghỉ ngơi cho tốt đi, nếu có yêu cầu gì thì cứ phân phó!" Cập nhật chương mới nhất tại Truyệ n88.net
Nói xong.
Đế Khâm vung tay lên, ý bảo: "Đi." "Rời khỏi hoàng thành!"
Tiêu Nhất Thiên và Tô Tử Lam đều là Cường giả Minh Cảnh hàng thật giá thật, Đế Khâm không dám tùy ý trêu chọc, nhưng hôm nay hoàng thành đã thay đổi rất lớn, Đế Uyên bỏ mạng rồi. Bây giờ Đế Khâm còn rất nhiều chuyện khó cần giải quyết.
Việc cấp bách bây giờ là nhanh chóng khống chế hoàng thành, hoàn toàn dọn sạch thế lực còn sót lại của Đế Uyên, nắm chặt đế vị trong tay mình. "Sao lại thế này?"
Nhìn theo đám người Đế Khâm rời khỏi 95 tầng ngọc thạch, mấy người Lý Khai Sơn âm thầm nhẹ nhàng thở ra, đồng thời trong lòng cũng tràn ngập khiếp sợ và khó tin.
Vừa rồi Tô Tử Lam có trạng thái gì, đám người Đế Khâm không nhìn thấy, nhưng ba người bọn họ lại thấy rất rõ ràng. Thậm chí Sói Hồn là quỷ y thánh thủ, còn tự mình xem xét vết thương của Tô Tử Lam.
Lý Khai Sơn quay đầu nhìn về phía Sói Hồn!
Sói Đồng cũng xoay người lại, mặt nhìn Sói Hồn, tất nhiên đang muốn chờ Sói Hồn nói một lời giải thích hợp lý.
Sói Hồn rất xấu hổ. "Tôi.."
Sói Hồn quay đầu lại nhìn bên trong điện Hùng Loan, đè thấp giọng nói, vẻ mặt đau khổ nói: "Các người đừng dùng ánh mắt nghi ngờ và khinh bỉ này nhìn tôi, tôi thề, lang tẩu cô ấy.." "Thật sự không cứu nổi!" "Có lẽ.."
Nghĩ nghĩ một lúc, Sói Hồn suy đoán nói: "Có lẽ là hồi quang phản chiếu?"
Trừ lí do này ra, Sói Hồn thật sự không nghĩ ra cách giải thích nào khác.
Cho dù là nguyên nhân gì thì Tô Tử Lam đột nhiên tỉnh lại, dùng một chiêu dọa lui đám người Đế Khâm, xem như là vấn đề khó hiểu, nhưng cũng khiến. Lý Khai Sơn, Sói Đồng và Sói Hồn lại thấy được hy vọng sống lần nữa....
Mà lúc này!
Trong điện Hùng Loan.
Tô Tử Lam thật sự tỉnh lại, nhưng không phải như đám người Đế Khâm cho rằng cô còn sức chiến đấu, cũng không phải hồi quang phản chiếu mà Sói Hồn đoán. Mà là, Tô Tử Lam đã tiêu hao hết một tia tinh huyết cuối cùng của Diệp Ngọc trong cơ thể.
Đồng thời cũng thiêu đốt tia tiềm lực cuối cùng và thân hình mềm yếu của Tô Tử Lam.
Một kích kia là