Cái tát này đánh ra vô cùng mạnh, dường như Tô Thành Đạt đã dùng hết sức lực từ thời bú sữa mẹ ra.
Có tức giận, cũng có ghen ty.
Điều khiến cho anh ta tức giận chính là Tô Tử Lam đã làm rối loạn kế hoạch của bố con bọn họ, khiến bọn họ bỏ lỡ tập đoàn Tô Doãn. Điều khiến anh ta ghen tỵ chính là ngay cả một tên phạm tội cưỡng hiếp như Tiêu Nhất Thiên cũng có thể chiếm được cơ thể Tô Tử Lam, mà anh ta lại không được.
Phải biết rằng sau khi thừa kế tập đoàn Tô Doãn, bước tiếp theo trong kế hoạch của anh ta chính là ngủ với Tô Tử Lam.
Bây giờ, cả hai mong muốn đều tan thành mây khói.
"A!"
Tô Tử Lam kinh ngạc thét lên chói tai, theo bản năng lui về phía sau một bước, đưa tay che mặt mình. Đáng tiếc mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, cô tuyệt đối không ngờ đến Tô Thành Đạt đã tức giận đến mức ra tay với mình.
Căn bản không hề tránh kịp...
"Dừng tay!"
Ngay tại thời khắc mấu chốt, một tiếng thét chói tai của người phụ nữ
đang đứng cách đó không xa truyền đến.
Chính là Lý Nghiên Phi.
Ngay sau đó, một bóng lưng của người đàn ông vụt qua, xông đến trướ
mặt Tô Tử Lam và Tô Thành Đạt, tốc độ nhanh đến mức người xung quanh chỉ
nhìn thấy một làn khói.
"Bảo anh dừng tay, lỗ tai điếc rồi sao?"
Ngay lập tức, cổ tay Tô Thành Đạt bị người khác nắm lại, cả người cứng đờ ở đó, không thể động đậy được.
Cánh tay anh ta cách gương mặt Tô Tử Lam chưa đến năm centimet.
Bàn tay giáng xuống mang theo một ngọn gió mạnh làm bay mái tóc Tô Tử Lam, trái tim Tô Tử Lam không ngừng run lên, đột nhiên cảm thấy hít thở
không thông.
Quá mạo hiểm!
Suýt chút nữa, chỉ kém một chút xíu mà thôi.
Tô Tử Lam có thể cảm giác được vô cùng rõ ràng, nếu như thật sự để bạt tai này của Tô Thành Đạt giáng xuống mặt cô, nhất định có thể đánh cô đến mức hộc máu.
"Con mẹ nó..."
Nửa đường có người đứng ra ngăn cản, phá hoại chuyện tốt của mình, Tô Thành Đạt đã tức đến nổ phổi, buột miệng muốn mắng lên. Thế nhưng ngay khi anh ta nghiêng đầu sang nhìn thấy gương mặt của người đàn ông kia, ực một tiếng nuốt nước bọt xuống, cố gắng nuốt lại câu nói kế tiếp xuống bụng.
Người ngăn cản anh ta chính là đội trưởng bộ phận an ninh mà Lý Nghiên Phi mang đến.
Tối hôm qua, đội trưởng an ninh lấy một địch mười ở bệnh viện thành phố, dáng vẻ tàn sát tứ phương khiến Tô Thành Đạt vẫn nhớ như in. Đây mới là nhân vật hung ác nhất, Tô Thành Đạt có mượn mười lá gan cũng không dám càn rỡ trước mặt anh ta.
Lúc này, đám người Lý Nghiên Phi đi tới.
Đám cổ đông và các quản lý cấp cao đi theo phía sau, vẻ mặt tràn đầy nghi ngờ. Bọn họ không hiểu nổi tại sao sau khi Lý Nghiên Phi biết được thân phận của Tô Tử Lam thì lại đột nhiên bảo đội trưởng an ninh ra tay cứu cô.
Sói Vương Bất Bại)
"Thư ký Phi, chuyện này..."
Tô Thanh Thế cũng không nghĩ ra, thế nhưng ông ta cũng không ngốc, ý thức được tình hình không ổn. Có lẽ quan hệ của Tô Tử Lam và người nhà họ Đoàn không đơn giản như ông ta đã nghĩ, vì vậy ông ta bèn đứng ra giải thích: "Trước kia Thành Đạt và Tử Lam có chút tranh chấp, trẻ con thôi mà, tuổi trẻ nên háo thắng, cãi nhau ầm ĩ là chuyện rất bình thường"
Lý Nghiên Phi không để ý đến ông ta.
Mà chỉ đi mấy bước về phía bên cạnh Tô Tử Lam, cần thận quan sát Tô Tử Lam mấy lần rồi hỏi: "Cô chính là Tô Tử Lam sao?"
"Cô là ai?"
Tô Tử Lam còn chưa tỉnh hồn lại, hít sâu một hơi rồi đưa tay sửa sang lại
mái tóc.
"Xin chào, tôi tự giới thiệu một chút."
Lý Nghiên Phi cười nói: “Tôi họ Lý, tên là Lý Nghiên Phi, là thư ký tổng giám đốc của nhà họ Đoàn ở Thành phố Hồ Chí Minh. Nhưng mà, bắt đầu từ hôm nay tôi sẽ là thư ký tổng giám đốc của tập đoàn Tô Doãn ở Thành phố
Hải Phòng."
Vừa dứt lời, cô ấy đưa tay về phía Tô Tử Lam.
"Xin chào."
Tô Tử Lam nắm lấy bàn tay Lý Nghiên Phi, cảm kích nói: “Vừa rồi cảm ơn
cô."
"Không cần cảm ơn."
Lý Nghiên Phi cười lắc đầu: "Bảo vệ cô vốn là chức trách của tôi, vì thế những chuyện này đều là việc tôi nên làm mà thôi."
Chức trách?
Nghe vậy, tất cả mọi người đều sửng sốt, dường như lời này của Lý Nghiên Phi có ám chỉ sâu xa gì đó.
"Thư ký Phi, ông nội đã ký tên lên hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, vậy
cũng tức là từ nay về