Cứ như vậy, các quán trà, tửu lâu trong kinh thành dạo gần đây đều có một đám người đến bàn tán chuyện về Trấn Bắc vương và Bình An hầu phủ.
Bọn họ nói một hồi liền sẽ dẫn dắt câu chuyện hướng về phía thừa tướng Trịnh Tông, lời trong ý ngoài đều ám chỉ hắn đã âm mưu hãm hại rất nhiều trung thần lương tướng.
Thậm chí còn suy diễn đến một âm mưu lớn kinh thiên động địa hơn như soán vị đoạt ngôi.
Dân chúng bình thường vốn không ưa gì tác phong của Trịnh thừa tướng kia, nay nghe được chuyện mà lão làm đều âm thầm nhổ một ngụm nước miếng.
Nhân sĩ có tri thức thì tỉnh táo hơn một chút, yên lặng nghe ngóng rồi phân tích một phen, thế nhưng cuối cùng cũng không có ai đứng ra nói tốt cho lão ta.
Rất nhiều người trước đây từng bị đám người nhà và thân thích của lão ức hiếp cũng nhân cơ hội này lên tiếng vạch trần bộ mặt thối nát của Trịnh gia.
Bởi vậy, chỉ trong một thời gian ngắn, tiếng xấu của thừa tướng đương triều như nước lũ tràn ngập khắp kinh thành.
Lúc lão biết được thì đã không thể nào ngăn cản.
La Nhị Gia vừa mới bước chân ra khỏi một tửu lâu, sau lưng liền cảm giác được có người đang theo dõi.
Hắn bình tĩnh đi tiếp giống như không có việc gì, đợi đến gần một con hẻm lập tức nhanh chân quẹo vào trong.
Nơi này vốn là một con phố buôn bán, bình thường người qua lại cũng khá nhiều, sơ ý một chút thì sẽ mất dấu ngay.
Vài người bám theo lập tức chạy tới, thế nhưng bên trong con hẻm ngoại trừ một vài tiểu thương bán hàng rong ra cũng không thấy thân ảnh nam nhân áo xanh nào.
Sau một hồi quan sát tìm kiếm, nam nhân cầm đầu đám người bực bội nhăn mặt nhíu mày:
"Đi..
chúng ta sang nơi khác tìm thử."
Mấy tên thuộc hạ vâng lệnh, lập tức chia nhau thành hai nhóm nhỏ tản ra xung quanh.
Đợi bọn chúng đi xa, lúc này La Nhị Gia mới từ bên trong sân viện của một phú hộ nhảy ra ngoài.
Hắn đưa tay phủi phủi y phục dính bụi, sau đó xòe quạt ra phe phẩy tiêu sái đi về.
Có vẻ như người của Trịnh thừa tướng đã để mắt đến bọn họ, về phải nhắc nhở mấy người kia một phen.
Kế tiếp có lẽ nên tung ra tin giật gân rồi a.
Trịnh thừa tướng mấy ngày này cho người lùng sục tra xét mọi nơi, muốn tìm ra những kẻ phao tin về mình dạy dỗ một trận.
Thế nhưng tin tức đã lan khắp mọi ngóc ngách, lão tức giận liền hạ lệnh tống giam tất cả những ai bàn tán về lão ta, lấy lý do là cố ý bôi nhọ mệnh quan triều đình.
Điều này dẫn đến người dân trong kinh thành càng tin rằng hắn có tật giật mình hơn.
Trong lúc làn sóng bắt giam vẫn chưa hạ xuống, một tin tức kinh thiên động địa nữa càng khiến cho mọi người khiếp sợ hơn được truyền đi.
"Trịnh thừa tướng và hoàng hậu âm mưu đầu độc