Ban đêm, bầu trời đen tối mịt mùng, không trăng cũng không sao.
Từng đợt gió xuân ấm áp thổi qua khiến cho lòng người có chút hoan hỷ.
Vẫn là bộ hắc y trường tà ấy, vẫn là loạt thân thủ nhanh nhẹn ấy hòa mình với gió trời bao la.
Làn tóc sau gáy khẽ bay, dựng lên như hướng di chuyển của nàng.
Ánh mắt Mặc Ngân Tầm lãnh ngạo nhìn xuống, mang theo tà khí ngút ngàn.
Thoạt đầu, chỉ là loại chuyện khiến người ta ngủ không yên, thế nhưng có ở lại phòng củi kia nàng cũng không ngủ được.
Phía dưới, Nghê Liệt phủ cũng chính là phủ đệ của bát hoàng tử rộng lớn mênh mông, bát ngát.
Tuy vậy, cách bài trí phòng ốc ở đây lại đơn giản vô cùng.
E rằng vị này gặp phải một kẻ thiết kế lừa người, dùng chung một bản để phóng to, thu nhỏ đem đi bán.
Nếu trường hợp này ứng với kẻ khác, có lẽ còn đáng tin hơn với vị hoàng tử này.
Nhưng nếu là thật, Mặc Ngân Tầm cũng không quan tâm đến.
Thân ảnh nhanh như cắt tiếp cận đến phòng chứa bảo vật, nơi cất giữ kho báu hoàng kim của Nghe Liệt phủ.
Cánh cửa được làm từ kim loại nặng cứng cáp, chính nàng cũng không phát hiện nó là loại chất liệu gì.
Mặc Ngân Tầm vốn không quan tâm nó rốt cuộc làm từ thứ gì, nhưng nơi này đến một ổ khóa để mở cửa cũng không có, mới khiến nàng muốn phá cửa đi vào.
Loay hoay một hồi lâu ở nơi này, cuối cùng nàng cũng phát hiện ra một chiếc gương bát quái.
Mặc Ngân Tầm không biết nó là gì, vừa tò mò sờ vào liền bị hút vào trận pháp ở bên trong.
Ở đây sương khói mịt mù, phía trước đã không thể nhìn thấy thứ gì.
Mặc Ngân Tầm nhìn làn khói ấy, vô thức mà nghĩ đến ngày bị nhốt trong phòng tối năm xưa.
Ánh sáng tỏa ra, Mặc Ngân Tầm ám ảnh tới mức không dám lại gần.
Nàng không sợ bóng tối, chỉ là sợ cái sự mù mịt bế tắc mà thôi.
Mặc Ngân Tầm đưa chủy thủ ra trước làn khói, thân thủ nhanh nhẹn chém loạn xạ.
Làn khói dần khuếch tán, khiến nàng nhìn rõ được trường kiếm của mình ở ngay trước mắt.
truyện tiên hiệp hay
Viên bảo thạch phía trên trường kiếm bị thứ gì đó chiếu vào, giống như đang hút đi sinh lực của nó.
Bên cạnh trường kiếm là biểu tượng tứ linh: Long, lân, quy, phụng.
Trong miệng mỗi bức tượng đá đều chứa một viên quang thạch.
Mặc Ngân Tầm từ từ tiến đến gần, vừa chạm tay lấy thanh trường kiếm ra ngoài thì xung quanh bỗng ầm ầm chuyển động.
Bốn con thần thú bằng đá đồng loạt di chuyển, ánh mắt xám xịt cũng dần chuyển qua màu đỏ.
Trong miệng rồng đá b ắn ra hàng loạt mũi tên hướng về phía nàng, buộc Mặc Ngân Tầm phải nhảy vọt ra xa.
Phía sau nàng, khói đen đồng loạt lao tới khiến tầm nhìn dần trở nên mờ nhạt.
Miệng rùa đá đột nhiên phát ra khí độc màu tím hòa lẫn vào khói sương, khiến Mặc Ngân Tầm yếu ớt đi trông thấy.
Trong miệng phụng hoàng và kì lân bằng đá phóng ra liệt hỏa nóng bỏng, khiến nàng vì né tránh mà ngã khuỵu.
Mặc Ngân Tầm yếu ớt quỳ một chân