Nếu ngày hôm nay nàng đã làm ầm ĩ như vậy, còn có thể sợ cái gì nữa đây? Nếu không phải chuyện liên lụy đến Thượng Quan Vô Nguyệt, Mặc Ngân Tầm hoàn toàn không để ý.
Mấy chiêu thức của Tào phu tử cao siêu, ta chỉ mới học sơ qua mà thôi.
Nhưng lên đài ứng chiến cũng không phải là không thể.
Đan Song Nhã như hoàn thành ý nguyện, khóe miệng cười châm biếm.
Quả nhiên Lật Dương quận chúa là kẻ ngốc hệt như lời đồn.
Được, đây là ngươi tự mình tìm chết, mọi người đều thấy rõ ta cũng không phải chiếm tiện nghi của ngươi.
Mặc Ngân Tầm nhìn nàng ta rồi kĩ càng đánh giá, cuối cùng phát ra một câu:
Ngươi, thật lắm lời.
Tuy thường ngày nàng thích cợt nhả là vậy, nhưng đói vào rồi thì ngay lập tức thành lạnh lùng siêu cấp cường giả ngay.
Nàng như muốn viết sẵn ba chữ ta muốn ăn lên mặt, kẻ nào chặn đường ăn uống của nàng đều sẽ không có kết quả tốt.
Trên chiến đài, Mặc Ngân Tầm cùng Đan Song Nhã đã tới, song song đối mặt, mà đám người vây quanh phía tâm tình loại nào cũng có.
Lật Dương quận chúa thật sự là ngốc rồi sao? Liều mạng cứu cửu công chúa cũng thôi đi, hiện tại còn dám ứng chiến cùng Đan Song Nhã nữa chứ! Ai, chút nữa bi thảm rồi...
Hy vọng Đan Song Nhã có thể hạ thủ lưu tình.
Lưu tình con khỉ, nàng ta chỉ đích danh Mặc Ngân Tầm là để hạ thủ lưu tình sao? Rõ ràng Mặc Ngân Tầm càng thê thảm, địa vị của nàng ta trong mắt hoàng thượng càng tăng cao.
Trong hoàn cảnh éo le hiện tại, ngược lại đối với kẻ không liên quan sẽ cảm thấy Mặc Ngân Tầm ngu ngốc, đáng thương đi.
Bởi Đan Song Nhã đã nắm chắc phần thắng, chỉ có thể nhờ vào phúc đức ba đời của Mặc Ngân Tầm bảo hộ mà thôi.
Trong mắt tất cả mọi người, ắt hẳn luôn nghĩ rằng tính mạng của Mặc Ngân Tầm đang nằm trong bàn tay của Đan Song Nhã.
Có sống sót được hay không, là tùy theo lực tấn công Đan Song Nhã bỏ lại trên người nàng.
Đan Song Nhã đứng trên chiến đài nghe những lời bàn tán này, chân mày lập tức nhíu lại:
Mặc Ngân Tầm, hiện tại nhận thua còn kịp đó.
Ngươi chỉ cần van xin ta tha thứ thì ta có thể lấy danh đệ tử chân truyền của Tào phu tử thu ngươi làm đồ đệ.
Mặc Ngân Tầm ánh mắt nhìn nàng ta chưa đầy tia khinh miệt, người này quả nhiên càng ngày càng lắm lời.
Quả nhiên, nàng bước lên chiến đài không có nghĩa nàng sắp được về nhà ăn cơm.
Lời này ta nghe rõ rồi, sau này thành danh, ta nhất định thu ngươi làm đồ đệ.
Mặc Ngân Tầm khoanh tay trước ngực, ném cho Đan Song Nhã mấy lời đầy kiêu ngạo.
Đối phó với kẻ lắm lời, chỉ cần chọc cho bọn họ tức giận là được.
Hừ! Nha đầu chỉ biết mạnh miệng, chút nữa xem ngươi cầu xin ta như thế nào.
Đan Song Nhã hừ lạnh một tiếng, làm một động tác mở đầu tiêu chuẩn:
Bắt đầu đi!
Mặc Ngân Tầm cũng làm một động tác mở